Độc Sủng Yêu Tinh

Chương 28: Chương 28: Công Khai Cướp Đoạt




Ban đêm, sủng nhi mệt mỏi được Lôi Duẫn Hạo ôm vào khách ***. Sủng nhi nhìn thấy thứ gì đó trong phòng kinh hô hai tiếng, “Oa. . . . . Thiệt nhiều thiệt nhiều.” Mắt to lấp lánh nhìn Lôi Duẫn Hạo, “Tặng cho ta sao”

“Ha hả, ngươi thích là tốt rồi.” Những thứ này đều là sủng nhi ở trên đường nhìn thấy, hắn cũng tỉ mỉ để Ám vệ ra mua. Nhìn sủng nhi bộ dáng vui vẻ, trong lòng vui vẻ theo.

“Cám ơn. Cái này a, còn có cái kia nữa ha hả. . . . . . ” Sủng nhi nhìn những món đồ trải đầy bàn, nhìn tới lại nhìn lui, trộm liếc mắt nhìn thấy hắn ở bên cạnh cười, không khỏi tim đập mạnh, vội vàng dời mắt.

Y đây là làm sao vậy Vỗ về ngực phải đập điên cuồng của mình. Sủng nhi khó hiểu nghiêng đầu.

“Sủng nhi. . . . . . ” Móng vuốt sắc lang gắt gao ôm chặt sủng nhi một đường đi tới bên giường. Miệng cũng dán lên, hàm trụ cánh môi hồng nhuận thuỷ nộn của y. Hắn yêu chết bộ dáng thẹn thùng của sủng nhi, nghĩ muốn đem y ăn sạch!

“Ngô. . . . . ” Chợt đón nhận nụ hôn như hỏa bạo, sủng nhi đã dần dần quen thế tiến công của hắn, hôn mút đầu lưỡi nhẵn mịn, cùng hắn giao triền một chỗ. Nhắm mắt lại mê say, hưởng thụ rung động mà hắn mang đến!

Cảm nhận được sủng nhi đáp lại, cám dỗ Lôi Duẫn Hạo sâu sắc, làm cho hắn huyết khí dâng trào. Hai tay không ngừng đỡ lấy bảo bảo trong lòng, kéo hạ y phục của y nửa lùi về bên hông.

Hai tay không ngừng khiêu khích quả mơ phấn hồng trước ngực kia, cảm thụ sủng nhi khe khẽ hút không khí cùng run rẩy. . . . . . .

“Ân . . . . A. . . . .” Muốn tránh cảm giác tê dại nơi đầu nhũ mang đến, lại bị cánh tay đối phương chặt chẽ ôm eo, nghĩ muốn rời khỏi, lại bị hắn gắt gao mút lấy đầu lưỡi của mình, chỉ có thể cùng hắn sít sao giao triền một chỗ.

Lúc này chợt tránh thoát, sủng nhi liền nửa nằm ở trên giường, tay Lôi Duẫn Hạo không ngừng ở phía trên đè ép đầu nhũ hồng của y, một bên gặm cắn môi sủng nhi, không buông tha một chút khe hở.

Sủng nhi càng ngày càng không đủ khí lực, mặc hắn ở trên người cướp đoạt, mặt đỏ thẹn thùng. Toàn thân xinh đẹp, lam phát đã tản ra, buông xuống ở trên giường.

Hai tay đã sớm vô lực chống đỡ thân thể, nhũ tiêm rung động truyền khắp toàn thân, hạ thân đã sớm có phản ứng, thẳng tắp đứng lên, quần giống như một cái cột buồm nhỏ.

“Sủng nhi. . . . . .Sủng nhi. . . . . . ” Buông môi đã bị hắn hôn đến sưng đỏ ra, liếm hai tai của sủng nhi, ở bên tai y một tiếng một tiếng kêu tên của y.

Nhìn thấy y vẻ mặt mê say, hưởng thụ, khoé môi hé ra hợp lại để lộ một sợi chỉ bạc, dục vọng của loài người khiến sủng nhi hiểu, còn có thể phát sinh chuyện tình giống như lần trước.

Vuốt cái bụng bằng phẳng non mịn của y, cảm thụ được phản ứng của y, Lôi Duẫn Hạo xấu xa cười. Hôm nay, hắn không ăn sủng nhi là không thể. Bàn tay to tham tiến khố nội của sủng nhi, nhẹ nhàng vỗ về dục vọng phấn nộn, một bên thưởng thức thần tình tuyệt mỹ của y, còn có thuỷ mâu say mê kia. . . . . .

“Binh!” Cánh cửa bị đá văng, Lôi Duẫn Linh từ bên ngoài đi đến, sai lầm rồi, hẳn là chạy ào đến!

Dạ cùng Ảnh không thể ngăn cản cước bộ của nàng, lại không dám đi theo vào phòng, đành phải đứng ngoài cửa. Nghĩ thầm hôm nay chủ tử nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Nàng một mực bên ngoài nghe lén tình huống, đã sớm nghe được tiếng rên rỉ của sủng nhi, như thế nào lại không biết bên trong phát sinh chuyện gì!

Nàng chính là sắc nữ a! Bất quá trong lòng sốt ruột, sủng nhi phải thật sự biến thành người của ca ca sao! Không được, sủng nhi là của nàng, không thể bị ca ca trước một bước đạt được. Không chút nghĩ ngợi một cước đá văng cánh cửa!

Mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt *** của sủng nhi, hai mắt nửa mở, khoé miệng vẫn còn chỉ bạc, đôi môi thuỷ nộn sưng đỏ mê người! Tình dục chưa lui, lưỡi liếm môi dưới, mê say, gợi cảm!

Nàng cũng muốn cắn một cái. Liếm liếm miệng khô khan, nhìn sủng nhi quần áo bị kéo xuống một nửa, đầu nhũ phấn nộn trước ngực, khéo léo khả ái. Làn da trắng trẻo non mịn, bụng dưới bằng phẳng, eo nhỏ tinh tế bị một bàn tay to chướng mắt ôm lấy. . . . . .Sau đó. . . . . . .Ánh mắt của Lôi Duẫn Linh nhìn xuống ,nhưng bị cái quần chưa cởi ngăn trở, có chút thất vọng.

Như thế nào lại không cởi hết a!

A, nàng suy nghĩ cái gì thế, không cởi hết mới tốt a, chứng minh cái gì cũng chưa phát sinh! Ha hả! Tiếp tục không đếm xỉa lửa giận của ca ca, người ta nói ‘chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu!’

Nàng chính là ‘mĩ nam dưới tàng cây chết, làm tiên cũng không đổi!’ không sợ chết tiêu sái gần bên giường, nàng hảo muốn ôm sủng nhi hung hăng hôn một cái. Nhưng, hiện tại không thể làm như vậy. Bằng không, nàng có thể thật sự sẽ đi ‘làm tiên’, điểm lý trí ấy nàng vẫn phải có.

Nhẹ nhàng kéo y phục sủng nhi, chậm rãi giúp y mặc vào. Tay ‘không cẩn thận’ chạm vào đầu nhũ trước ngực sủng nhi.

“A. . . . . ” Nhũ tiêm mẫn cảm làm cho sủng nhi nhịn không được truyền ra tiếng rên rỉ mê người, khiến Lôi Duẫn Hạo hỏa bốc lên cao tới đỉnh điểm. Thần tốc đoạt lấy sủng nhi, một chưởng đánh bay!

Lôi Duẫn Linh si ngốc nhìn sủng nhi, nghe được âm thanh say lòng người kia, thật là hưng phấn! Cảm thụ được một cổ sát khí mãnh liệt, một chưởng phong mạnh mẽ hướng đến, Lôi Duẫn Linh bản năng đáp trả. Bằng không, sẽ không còn mệnh!

“A. . . . . Hoàng huynh, người nghiêm túc a!” Không phải đâu, vốn cho dù nàng hay đùa chết sủng phi của hắn, hắn cũng sẽ không đối với nàng tức giận. Mấy ngày qua, đây là lần thứ hai, vì sủng nhi mà ca ca hướng nàng sinh khí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.