Độc Sủng Yêu Tinh

Chương 62: Chương 62: Hai Người Yêu Nhau




Chương 61: Hai người yêu nhau

Nhìn thấy ánh mắt hắn càng ngày càng nóng rực, sủng nhi có chút sợ hãi tránh tránh, “Thả ta ra.” Y phục đều bị kéo hỏng.

“Không thả! Sủng nhi cái này ngươi cũng muốn làm.” Y phục đã sớm bị hắn kéo lệch, lộ ra xương quai xanh, chỉ là sủng nhi đang thương tâm không có phát hiện mà thôi. Khúc mắc cũng đã giải, sủng nhi cũng hiểu được tình cảm đối với hắn. Lôi Duẫn Hạo tâm tình tốt nhẹ nhàng liếm xương quai xanh hoạt nộn, vừa lòng nhìn thấy thân thể sủng nhi run rẩy, trên mặt tuyệt mĩ một rặng mây đỏ.

Thân thể có chút như nhũn ra, sủng nhi vẫn đẩy hắn, chính là càng đẩy càng chặt, xúc cảm thân thể làm cho y thoải mái nhịn không được rên rỉ. “Sủng nhi, thật sự hảo mẫn cảm.” Hắn rất thích, một bên duẫn hấp đôi môi khêu gợi, một bên vỗ về thân thể sủng nhi, thoát y phục của y.

Sủng nhi không hề chống cự dán trong lòng hắn, hưởng thụ hắn âu yếm. Chuyện như vậy không phải lần đầu tiên, hơn nữa mỗi lần đều khiến y rất thoải mái, y tuyệt không bài xích.

Ôm lấy thân thể mềm mại kia, nhìn thấy vẻ mặt y mê say, Lôi Duẫn Hạo nở nụ cười, “Sủng nhi tim đập thật nhanh a!”

“Của ngươi cũng vậy.” Sủng nhi run rẩy, hai mắt nhắm lại, theo bản năng vòng qua cổ Duẫn Hạo. Tựa vào trong lòng hắn lẳng lặng nghe tim đập đối phương.

“Sủng nhi biết đây là vì cái gì không” Không biết khi nào, hai người đã đi vào trong nội thất, Duẫn Hạo đem sủng nhi trần trụi ẵm lên giường, rất nhanh lột sạch y phục bản thân, gắt gao dán lên. Hai thân thể trần trụi chạm vào nhau, lập tức gợi ra tiếng thở dài thoải mái.

“Ân. . . . .Không, không biết.” Sủng nhi suy nghĩ một nửa, toàn thân bị đầu lưỡi mềm dẻo kia liếm nhẹ, nơi nơi phiến hồng, đó là hương vị ***!

“Đó là đại biểu cho: sủng nhi đối với ta cũng có cảm giác. Sủng nhi thích ta, không sủng nhi yêu ta chứ. Mà ta cũng vậy, một ngàn phần một vạn phần yêu sủng nhi, ta rốt cục đợi được hôm nay. Sủng nhi. . . . . . ” Cúi đầu mút vào đậu phấn hồng kiều diễm kia, dẫn tới sủng nhi thở gấp một tiếng. Đem hai chân sủng nhi tách ra, tay chậm rãi vuốt ve mảnh đất thần mật.

“Ái thượng ngươi. . . . .”

“Đúng, sủng nhi thật đẹp, để Duẫn Hạo hảo hảo yêu ngươi.” Liếm đậu đỏ càng ngày càng kiều đỉnh, nghe tiếng rên rĩ không ngừng áp chế kia, hắn muốn sủng nhi khoái hoạt, vĩnh viễn khoái hoạt!

Chậm rãi, ngón giữa trượt vào trong. Cảm giác được sủng nhi tránh né, lại nhẹ giọng nói:”Sủng nhi đừng sợ, tin tưởng ta, ta sẽ không thương tổn ngươi, chuyện hai người yêu nhau làm, là chuyện vui vẻ nhất. Chúng ta yêu nhau không phải sao” Cảm giác được sủng nhi thả lỏng, Duẫn Hạo liên tục hôn môi y. Sủng nhi của hắn, bắt đầu chấp nhận hắn. Chậm rãi, địa phương bao vây lấy ngón giữa càng ngày càng ướt át. Sủng nhi hưng phấn, không bài xích động tác của hắn. Lôi Duẫn Hạo cao hứng nở nụ cười, “Sủng nhi muốn không”

“Muốn, ân.” Đâm vào rút ra, cảm giác hạ thể thỏa mãn.

“Kia sủng nhi hôn ta, ân. . . . . Thật ngoan.” Hắn không thể gấp a, bằng không sẽ làm sủng nhi bị thương. Mấy ngày qua hắn tìm không ít hoàng cung bí thư, hảo hảo khiến sủng nhi thoải mái.

Đầu lưỡi dây dưa linh hoạt, tuy rằng trong lúc nhất thời hạ thể xâm nhập khiến y vô pháp thích ứng. Nhưng sủng nhi tin tưởng Duẫn Hạo, thả lỏng thân thể tiếp nhận đụng chạm của hắn. Thân thể càng ngày càng có cảm giác, không tự chủ ma sát thân thể Duẫn Hạo.

“Sủng nhi.” Lôi Duẫn Hạo than nhẹ một tiếng, nhìn thấy gò má sủng nhi như đang say rượu, thật sự đẹp quá. Tay phải rút khỏi địa phương xiết chặt. Bàn tay khác đỡ dục vọng bản thân chậm rãi đâm vào trong cơ thể sủng nhi.

“Đau!”.

“Ngoan ,không đau không đau, một chút là tốt rồi, sủng nhi nhẫn nại một chút. Tin tưởng ta, tin tưởng ta. . . . . .” Hôn môi sủng nhi chảy xuống mồ hôi lạnh, sắc mặt vì đau mà tái nhợt làm cho người ta không đành lòng. Ngăn lại dục vọng của bản thân, ngừng lại. Chờ sủng nhi hết đau, một chút một chút đi vào.

“Đau quá ,ta không muốn có được hay không. Duẫn Hạo chúng ta không làm cái này có được hay không.” Thân thể giống như bị xé toạt vậy, sủng nhi nhịn không được vặn vẹo, chính là y càng động, cơn đau lại càng lợi hại. Hai mắt lam lam chứa đầy lệ, đáng thương nhìn nam nhân trên mình. Lam phát thật dài hỗn độn trải trên người y, hai bên má đỏ au mang theo thống khổ, rất nhanh trở nên trắng bệch, một bộ mỹ nhân điềm đạm đáng yêu mê người, khiến nam nhân trên người ôm lấy y.

“Sủng nhi, nhẫn một chút thì tốt rồi, sẽ chậm rãi thoải mái.” Đau lòng hôn môi y, hắn rất muốn buông tha cho sủng nhi, nhưng sủng nhi sớm hay muộn phải trải qua một ngày như vậy, hắn mấy tháng cũng không có chạm qua nữ nhân. Hắn cũng là nam nhân bình thường, vẫn là một đế vương vô tính bất hoan (chắc là kiểu không phải hoan *** vô độ), nhưng từ khi nhận thức sủng nhi, hắn vẫn luôn ẩn nhẫn, cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới khi không cùng sủng nhi sẽ ra ngoài cùng kẻ khác hoan ái. Hắn chỉ cần sủng nhi, sủng nhi cũng chỉ có thể có một mình hắn.

Chậm rãi không còn đau đớn như vậy, ngược lại như có một loại hư không cắn nuốt thân thể sủng nhi, nhịn không được, sủng nhi thử giật giật, cảm giác được khoái cảm tăng lên. Động tác này, làm cho nam nhân ở trên y cũng nhịn không được, nhìn thấy y không có gì không khỏe, Lôi Duẫn Hạo nhẹ nhàng co rúm, nhìn thấy biểu tình của sủng nhi, một chút một chút tăng nhanh động tác. Nhưng lại cẩn thận che chở, sợ thân thể y có cái gì không tốt.

Từ đau đớn biến thành khoái cảm, từ bài xích đến hưởng thụ, từ nhẹ nhàng luận động đến nhịn không được kịch liệt phi nước đại. Một cỗ khí truyền vào trong cơ thể Lôi Duẫn Hạo, làm cho hắn hãm sâu trong *** mà bản thân hắn không phát hiện. Thanh âm mê người của sủng nhi cũng bắt đầu thoải mái rên rỉ. . . . . .

Chờ sủng nhi buồn ngủ kéo vào trong lòng, để ý đến tóc của y, vuốt mắt vì khóc mà hồng hồng, thân thiết hôn hôn. Biết rõ lần đầu tiên khó tránh khỏi sẽ đau nhức, thân thể phải ngâm qua ôn tuyền sẽ dễ chịu một chút. Ôm sủng nhi vào ôn tuyền, không dám có động tác khác, sợ bản thân quá mức xúc động, sủng nhi lần đầu trải qua *** thân thể sẽ chịu không nổi.

Nhẹ nhàng giúp sủng nhi tẩy mồ hôi trên người, vừa vui vẻ hôn môi bảo bối trong lòng. Trong dục phòng thật to, Lôi vương nhìn ái nhân trong lòng ngủ say ngây ngốc cười. . . . . .

Thịt đêm khuya :vv cơ mà thịt này có vẻ nêm nếm chưa thấm nhể :vv thoi thì mấy chục chương có được một chương có thịt là mừng rồi TT^TT :vv

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.