Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược

Chương 14: Chương 14: Chương 13




Hai người bọn họ, cùng nhau nằm trong phòng bệnh hạng nhất của bệnh viện.

Viện trưởng cùng Cao Ân Dương có giao tình, điều nhân viên chăm sóc tận tình, đồng thời sai người đặt thêm giường ở phòng bệnh hạng nhất, để cho Chương Gia Phân cùng Cao Ân Dương đều có giường bệnh nghỉ ngơi.

Lí đại thúc thay lão bản liên lạc với trợ lý Ngô Tiểu Hoa của Chương Gia Phân.

Ngô Tiểu Hoa lập tức mang quần áo vào bệnh viện cho Chương Gia Phân, tùy lái xe đã tìm đến bệnh viện đợi mệnh, Ngô Tiểu Hoa tiến vào một góc nhỏ trong phòng bệnh, cả một tầng lầu chứa phòng bệnh, đều tặng cho một mình Cao Ân Dương sử dụng.

Cao Ân Dương và Chương Gia Phân, một người đang hạ sốt từng chút, phải truyền dịch. Một người đang giảm đau, khẩn cấp chụp chiếu x quang để kiểm tra.

Sau đó, báo cáo kiểm tra của Chương Gia Phân liền có, thân thể không có vấn đề gì, tràng vị thật sự tốt, kỳ quái là bụng vẫn đau như bị cào xé, uống thuốc giảm đau, có được một chút hiệu quả, nhưng vẫn là đau…… Đau cho thẳng đến lúc hừng đông mới ngừng.

Chương Gia Phân vô cùng suy yếu, dò xét ánh mặt trời ngoài cửa sổ, không thể tưởng được lại đau cả đêm, tay chân nàng như nhũn ra, thực vô dụng, không xuống giường được.

“Có hay không ăn phải cái gì không sạch sẽ?” Cao Ân Dương hỏi, hắn cũng trắng đêm chưa ngủ, nằm ở giường bệnh bên cạnh.

“Anh lo lắng cho chính anh là tốt rồi……” Nhất định là bởi vì đeo giày cao gót đi tìm hắn, tên đáng giận. Chương Gia Phân run sợ nghiêm mặt, thật sự rất muốn mắng hắn, nhưng hắn cũng không tốt đến thế nào đi, thiếu chút nữa là bị viêm phổi đã phải nhanh chóng đưa vào phòng bệnh cấp cứu. Lúc trước nàng nghe được khi viện trưởng đến dò hỏi còn hung hăng mắng hắn, mắng hắn phát sốt còn chạy loạn khắp nơi, mắng hắn không muốn sống nữa.

Nghĩ đến Cao Ân Dương vì nàng, kéo thân thể bị bệnh chạy tới cùng phụ thân đối chấp…… Trong lòng Chương Gia Phân có một cảm nhận kỳ quái, có một bộ phận trong nàng bị hòa tan, nhưng nàng lại ương ngạnh chống cự.

Ngẫm lại bối cảnh của ngươi, ngẫm lại thân phận cùng địa vị của hắn, ngẫm lại ba hắn rất giỏi luôn làm cho nàng nâng không được đầu, Chương Gia Phân, ngươi cảm động cái đầu.

Nàng trầm mặc, phiền lòng.

“Này……” Cao Ân Dương kêu nàng.

Nàng quay người qua, nhìn hắn.

Hắn nằm nghiêng, vẫn đều đối mặt với hướng của nàng.

Nàng nhìn ánh mắt đỏ sẫm của hắn, thần sắc mỏi mệt, môi có điểm khô nẻ, mà bên dưới áo sơmi, lộ ra da thịt màu đồng của cổ, phần ngực rắn chắc, hơn nữa tay áo sơmi cuốn cao, lộ ra cánh tay cường tráng.

Chương Gia Phân chưa bao giờ ở thời điểm sáng sớm nhìn Cao Ân Dương như vậy.

Hắn sinh bệnh, dỡ xuống cái mốt quần áo gây chú ý của một thiếu gia, giờ phút này quần áo hỗn độn, lôi thôi ngược lại càng có vị tục tằng cùng vị của một nam nhân.

Nàng có điểm mê mẩn, có điểm…… Bắt đầu tưởng tượng…… Nếu có thể, ôi tại phiến ngực cường tráng kia, đem mặt kề sát vào phiến ngực rắn chắc cường tráng kia…… Nàng dời tầm mắt, đồng thời khó chịu bỏ lại một câu —

“Vì thanh danh, anh hẳn là đi đến phòng bệnh khác đi.”

“Như vậy là anh phải đi đến phòng bệnh bình thường, em ở phòng bệnh hạng nhất? Vẫn là anh ở phòng hạng nhất, em ở phòng bệnh bình thường?”

“Tôi ở phòng bệnh bình thường…… Lão bản rất giỏi nên ngài đương nhiên muốn ở nơi này, thỉnh lập tức an bài phòng khác cho tôi.”

Hắn cười hớ hớ nói:“Anh cho rằng hai chúng ta đều ở cùng một phòng bệnh, đại lão bản cùng người mẫu số một, chúng ta đều cao quý giống nhau.”

“Hừ.” Nàng lại quay thân qua nhìn ngoài cửa sổ. Nàng có thể cảm giác được tầm mắt hắn luôn luôn nhìn mặt nàng, hại mặt nàng nóng nóng.“Anh có thể không cần mắt cứ nhìn tôi, sao?”

“Năm giờ sáng……” Hắn mỉm cười.“Anh chưa từng tại thời điểm sơm như vậy, hảo hảo thưởng thức bản model đẹp nhất công ty.

Nàng đau cả đêm, tóc dài hỗn độn, nguyên bản dung nhan hoàn mỹ diễm lệ không tỳ vết, hoàn toàn thay đổi, chỉ còn lại có quanh mắt có viền nâu mờ nhạt. Ở thần thái bên trong, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyết trắng của nàng có điểm hơi vàng, nhìn nghiêng dung nhan hoàn mỹ, ở trong ánh sáng, mặt mày của nàng, khó có thể bị sầu bi tiêu diệt, ngược lại nàng có vẻ càng thêm đẹp, chọc người ta phải trìu mến không thôi.

Cho dù nàng nói chuyện không được tốt, thích đối hắn bày ra khuôn mặt thối, nhưng hắn vì sao luôn không nhẫn nại được, muốn nhịn đau mà dỗ nàng? Chỉ cần thấy khuôn mặt ưu sầu kia, hiện lên ý cười, hắn sẽ thật cao hứng.

Nàng quay sang, trừng hắn.“Nói anh không cần nhìn tôi mãi.”

“Em vì sao lại thích chú ý anh đang nhìn cái gì?” Hắn cười vô lại.“Có phải vì thích anh?”

Nàng bỗng nhiên rất có tinh thần, như là tìm được việc vui.“Tôi rốt cục biết tôi vì sao lại bị tiêu chảy, bởi vì có người thực ghê tởm.”

Có phải hay không khi trêu chọc hắn, nàng cũng rất vui vẻ?

Như vậy, Cao Ân Dương nguyện ý làm đứa ngốc bị trêu chọc.

Cao Ân Dương nói:“Nghe nói nữ nhân khi thực thích một nam nhân, luôn thích cùng người đó đối nghịch, cố ý cùng người đó đấu võ mồm, vì muốn hấp dẫn sự chú ý của người đó. Đặc biệt đối với người được vạn người mê, lại càng muốn dùng chiêu thức này.”

“Hiện tại không chỉ ghê tởm, tôi nghĩ muốn nôn.”

“Em xem, mặc kệ anh nói cái gì em đều phải phản bác, đây là chỗ vô cùng kỳ quái, em quá yêu thích việc hấp dẫn sự chú ý của anh.”

“Tôi sẽ câm miệng, tôi xem anh còn có thể nói cái gì.”

“Đúng vậy, tâm sự bị nói trúng rồi, rất xấu hổ? Đành phải câm miệng.”

“Tôi chịu đủ cha con họ Cao các người, một người thích đùa giỡn như lưu manh, một người chính là lưu manh.”

Hắn ha ha cười, bộ dáng sang sảng tươi cười thật khó nhìn. Tim nàng đập nhanh, chán ghét vì chỉ nháy mắt tim lại đập nhanh như vậy, còn chán ghét hắn ở trong mắt nàng, càng ngày càng chói mắt.

Cao Ân Dương hỏi:“Em rất hận anh vì ba anh? Hiện tại anh nằm trên giường bệnh, chỗ nào cũng không thể đi, đây là thời cơ tốt để em thanh toán ân oán của chúng ta, em có thể tận lực mà mắng anh.”

“Kia, thật đúng là nói không xong……” Chương Gia Phân trừng mắt nhìn trần nhà, tính đứng lên.“Hết thảy bắt đầu từ khi ba tôi thiếu ba anh……”

“Chờ một chút, này không tính, là chính ba em muốn cùng ba anh vay tiền, vay tiền còn tiền, muốn giảng đạo lý.”

“Được, là nhà chúng tôi bị thua thiệt nên phải đi vay tiền, nhưng ba anh, người này thật sự rất lưu manh, lãi suất cao quá đáng, quảng cáo rùm beng là công ty đầu tư chính phái, kết quả là ủy thác vào danh nghĩa tập đoàn để đòi nợ, đe dọa khớp nơi sẽ phát truyền đơn, hại nhà chúng tôi ở trước mặt hàng xóm đều nâng không nổi đầu dậy, cuối cùng thậm chí uy hiếp muốn ồn ào đến chức vị của ba tôi ở trường học.”

“Điểm ấy, anh thật đáng tiếc.” Cao Ân Dương bi quẫn nói:“Ba anh thực cố chấp, anh không có biện pháp buộc ông ấy thay đổi, nhưng anh đối với em rất tốt.”

“Rất tốt? Đừng quên khi tôi nghĩ cùng Chu Thành kết hôn, tôi bị anh nhục nhã như thế nào –”

“Chờ một chút.”

“Ván đề này anh đừng mơ tưởng lặp lại.” Nàng trừng hắn.

Hắn giơ cao hai tay đầu hàng.“Anh biết, nhưng khi đó em mới mười chín tuổi, anh lo lắng em căn bản ngay cả cái gì là tình yêu chân thật cũng không biết liền mơ hồ đi kết hôn, anh nghĩ muốn bảo hộ em.”

“A.” Nàng cười lạnh.“Lúc ấy những lời anh nói, còn có thái độ của anh, hoàn toàn không giống như là vì bảo hộ tôi.”

Đúng, điều này hắn thừa nhận, hắn lúc đó, là người điên vì ghen tị, khi đó hắn cũng chưa suy nghĩ được nhiều, vì yêu thương nàng, luôn luôn chỉ biết dùng cách yêu của một đại thiếu gia mà quyết định vì nàng thành lập công ty model, thuyết phục phụ thân để nàng dùng hợp đồng gán nợ, hắn tận tâm hết sức, bỗng nhiên hết thảy đều thành bọt nước, bởi vì nàng muốn kết hôn? Nàng yêu Chu Thành, hắn tức đến nổi điên, hận chính mình đa tình cũng hận nàng vì nam nhân kia mà ngay cả thân thể đều nguyện ý cho đi.

Hắn khi đó vẫn là tuổi trẻ bồng bột, không hiểu ôn nhu, ngốc đến mức dùng nhục nhã nàng để cân bằng cảm giác nội tâm bị thương của hắn. Nay hắn hối hận, hắn và nàng trong lúc đó vận mệnh khúc mắc còn chưa đủ, lại thêm vết thương mới đè lên.

“Về việc này…… Anh vô cùng xin lỗi. Nhưng anh thề, mỗi một việc anh làm đều là suy nghĩ cho em……”

“Tỉnh lại đi, anh là suy nghĩ cho công ty của anh…… Nói thật, hiện tại tán gẫu chuyện này là có ý gì? Chu Thành đã kết hôn, muốn hay không có lẽ cũng đã có vài tiểu hài tử ……” Hiện tại nhớ tới Chu Thành, nàng sẽ không rơi lệ, chỉ còn lòng chua xót.

“Nếu hắn thật sự thực yêu em, sau khi chia tay với em sẽ không nhanh như vậy lại cùng người khác kết hôn.”

“Anh thực ti bỉ, ngăn cản chúng tôi kết hôn, chờ cho chúng tôi từ bỏ, hiện tại lại lên án đó là do anh ấy yêu tôi không đủ…… Đây là trò chơi của kẻ có tiền sao? Thích khảo nghiệm nhân tính như vậy?”

Cao Ân Dương sửng sốt, thực hổ thẹn.“Bị em nói như vậy, nghe qua anh quả thật thực ti bỉ.” Giống như mặc kệ hắn nói cái gì, nàng đều có thể nghĩ đến cái tồi tệ, chính là sẽ không nhìn đến cái ưu việt.

Chương Gia Phân thấy biểu tình bị thương của hắn, biết hắn cũng không phải ý chí sắt đá, tối hôm qua sau khi bị nàng nhục nhã, không để ý chính mình đang bị sốt cao, ở một góc nản lòng hút thuốc. Lúc ấy nàng kinh ngạc vì chính mình nhìn thấy vẻ bi thương của hắn, càng kinh ngạc là nàng thế nhưng lại lo lắng cho hắn?

Đúng vậy, nàng cũng không phải trời sinh lãnh khốc, nàng chính là…… Cần võ trang, bởi vì nàng thường cảm thấy thực bất lực.

Chương Gia Phân thở sâu, nói:“Kỳ thật người như anh…… Thực dễ dàng làm cho người khác thích.”

“Trời ạ, Chương Gia Phân thế nhưng ca ngợi ta? Anh đã chuẩn bị tâm lý, nói đi, câu tiếp theo nhất định không phải lời hay, em lại muốn nói anh có cái gì không tốt?” Khó được ca ngợi, hắn lại nghĩ đến nàng muốn tìm điều gì.

“Nhà anh có tiền, bộ dạng suất, nhân duyên tốt, lại có nhiều nữ nhân yêu anh như vậy, anh sở hữu quá nhiều tiện nghi.”

“Sau đó thì sao? Đã tới lời nói ác độc ……”

“Sau đó, điều duy nhất tôi muốn là làm anh mất hứng.”

“…… Vì sao?”

“Như vậy, tôi sẽ thực sùng bái chính mình.”

Hắn hoang mang, không rõ ý tứ của nàng.

Chương Gia Phân tự nói với chính mình:“…… Nhìn xem, Chương Gia Phân, tuy rằng ngươi cái gì so với Cao Ân Dương cũng kém hơn, còn quỳ xuống khóc cầu ba hắn, nhưng là ít nhất ngươi có cốt khí, ngươi sẽ không đi lấy lòng con của ông ấy, nhất định sẽ không đi lấy lòng. Ngươi còn dám khinh thường hắn, cho hắn xem sắc mặt, Chương Gia Phân, ngươi thật sự là không dậy nổi. Người đến cùng là vậy, chính là hình dung ngươi là người như thế……”

Cao Ân Dương thở dài.“Anh, nhưng anh cũng thực vô tội.” Hắn hiểu được, biết nàng đau khổ giãy dụa như thế nào, cùng tự tôn của chính mình đấu tranh, đây là tự ti cực độ kéo dài dẫn đến cao ngạo cực độ, hắn vì nàng bi ai, cho nên càng đau lòng, nhưng hắn cũng có tự tôn, hắn chống đỡ sắp không được, đã đến cực hạn, hắn phát hiện hắn rất không tốt, hắn là nên cao chạy xa bay, buông tha cho nữ nhân này, đi được xa xa, làm nàng ngày hôm qua nói ra những lời khinh thường hắn như vậy, cái loại nhục nhã này, hắn như thế nào coi như không có việc gì mà tiếp tục cùng nàng chu toàn? Hắn nhìn không thấy chút hi vọng nào trong phân đau khổ này.

Chương Gia Phân thầm oán nói:“Tôi mới là người vô tội nhất, vận mệnh ở trước mặt.” Còn không có hưởng thụ cuộc sống thanh xuân, còn không có hưởng thụ các nam nhân theo đuổi, che chở trong tình yêu ngọt ngào, lại vì phụ thân nợ nần mà trả giá.

Cao Ân Dương không hề dung túng cho hối tiếc của nàng.“Loại nhàm chán này là trò chơi thực ngây thơ về tự tôn, chuyện quá khứ anh không thể bù lại, nhưng em hiện tại ăn được ở tốt, tiền cũng không thiếu ai, em không thể còn hận anh như vậy, chúng ta không phải kẻ thù, chúng ta có thể giống đối tác bình thường.” Chẳng lẽ ngay cả như vậy cũng không được sao?

“Tôi không làm được, nói chuyện phiếm ăn cơm, chúc mừng case mới, cùng nhau nói vất vả trong công việc, chúng ta đồng tâm hiệp lực cùng nhau cô gắng, vì tiền đồ của hai ta…… Giống như vậy sao? Cao Ân Dương, đó là người khác, tôi với anh vĩnh viễn không có khả năng như vậy.”

“Vì sao?”

“Vạn nhất cảm tình càng ngày càng tốt, tôi sợ anh sẽ yêu thương tôi.”

Hắn giật mình, tâm sự bị nói toạc ra.“Thực hài hước, nữ nhân xinh đẹp rất nhiều, trên đời này không phải chỉ có Chương Gia Phân?” Hắn đưa ra khuôn mặt tươi cười, che dấu sự hoảng hốt.

“Nhưng là anh trăm ngàn, trăm ngàn, trăm ngàn không cần yêu tôi…… Bởi vì tôi tuyệt đối không có khả năng yêu anh, nói trước cho anh dự phòng, đỡ phải đến lúc đó anh lại khóc.”

Nàng yên lặng chăm chú nhìn hắn.

Hắn tránh tầm mắt của nàng.“Anh phát hiện em đã muốn tự kỷ đến cảnh giới bất khả tư nghị đi, tự đạo tự diễn phải không? Tốt lắm, làm thế này đi là đủ tự kỷ.” Hắn nhẹ nhàng bâng quơ, kỳ thật là chột dạ, lại thực thất vọng. Chẳng lẽ tình yêu của hắn với nàng, đã bị nàng nhìn thấu?

Không, Chương Gia Phân không biết Cao Ân Dương yêu nàng, thật giống như nàng cũng không biết “Thải Hạc” là Cao Ân Dương vì nàng mà sáng lập, chỉ vì lấy cớ để ba hắn không theo chân bọn họ ép trả nợ.

Chương Gia Phân sở dĩ nói như vậy, kỳ thật, là vì chính mình. Kỳ thật, ý tứ chân chính của nàng là —

Tôi sợ anh yêu thương tôi…… Sau đó…… Càng sợ là…… Tôi bởi vậy, cũng sẽ yêu thương anh, sau đó tôi càng xem thường chính mình.

—Hết chương 13—

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.