Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai

Chương 29: Chương 29: Muội muội cô bé lọ lem




_Editor: boong412

Cơ hội nổi danh khó tìm như vậy liền bị Đường Tứ Tứ phá hủy. Trong lòng Đường Vân Nhiễm đối với Đường Tứ Tứ chỉ có hận càng thêm hận. Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Đường Vân Nhiễm cũng không thể bộc phát, vì thế nàng ta liền giương khóe miệng tươi cười phụ họa cho Đường Tứ Tứ “Đúng vậy tổ mẫu. Hai tỷ muội chúng con đã sớm bàn bạc qua cách làm cho người vui vẻ.”

Lòng Đường lão phu nhân như gương sáng lại càng thêm sáng, bà làm sao không biết được mục đích của Đường Vân Nhiễm chứ. Nhưng là không hổ là đứa cháu bà thương nhất, lấy gậy ông đập lưng ông, dễ dàng đem phong ba Đường Vân Nhiễm tạo nên áp chế xuống.

Về phần Đường Vân Nhiễm... Hừ! Lòng dạ nhỏ nhen, nàng ta tuy rằng hôm nay có thể nắm được sự ái mộ của các. nam nhân nhưng còn nữ quyến thì sao? Các phu nhân cùng tiểu thư không phải kẻ ngốc mà để nàng ta giẫm đạp. Đến lúc đó ở kinh thành này, Đường gia bị các phu nhân cùng tiểu thư ấy xa lánh thì thật không tốt.

“Giỏi lắm! Đều là cháu gái tốt của ta!” Đường lão phu nhân mím môi cười cười. Sau đó lệnh Cung ma ma trao cho mỗi người Đường Tứ Tứ một hà bao.

Đường Vân Nhiễm đứng dậy, ánh mắt giao nhau với Mộ Dung Nhược Hồng ở giữa không trung. Đôi mi thanh tú của Đường Vân Nhiễm nhíu lại, mắt hơi cụp xuống lại cúi đầu tủi thân làm cho Mộ Dung Nhược Hồng càng thêm đau lòng. Ngay cả ánh mắt Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch nhìn Đường Vân Nhiễm cũng thâm trầm mấy phần.

Đường Tứ Tứ bĩnh thản đem hai nam một nữ “ánh mắt đưa tình” này thu hết vào đáy mắt, mà khi nàng thu hồi tầm mắt thì đột nhiên nhìn thấy Trì Hằng Liễu đối diện nhìn nàng cười sủng nịch. Nụ cười của hắn như Giang Nam tháng ba, trăm hoa đua nở, sáng ngời cực điểm.

Đường Tứ Tứ cười lại với hắn sau đó nhanh chóng dời tầm mắt.

Tiếp theo là những người khác đem lễ vật tặng Đường lão phu nhân. Một phen phong ba cứ như vậy mà qua đi. Nhưng ánh mắt Đường Vân Nhiễm dò xét trên người Đường Tứ Tứ ngày càng thâm độc, hận không thể đem nàng diệt trừ hậu họa. Nàng ta cũng hối hận vì lên kế hoạch giúp Mộ Dung Nhược Hồng lấy Đường Tứ Tứ. Nàng ta thấy như vậy thì thật sự rất tiện nghi cho Đường Tứ Tứ.

Giờ ăn trưa trôi qua, Đường lão phu nhân liền mời mọi người đến hoa viên trong phủ. Ở hoa viên, nha hoàn đã sớm chuẩn bị trà Bích loa xuân thượng đẳng, đến ngay cả bàn điểm tâm cũng do tửu lâu tốt nhất kinh thành chế biến.

Đường Tứ Tứ cùng các nữ quyến chưa lập gia đình dùng cơm trong một màn che, hôm nay có rất nhiều nữ tử cùng tuổi với Tứ Tứ. Cả đời trước cùng Mộ Dung Nhược Hồng chinh chiến, loại chuyện gian nan nào Tứ Tứ cũng đều gặp qua. Đương nhiên ứng phó các thiên kim tiểu thư này cũng không phải chuyện gì lớn lao.

Đường Tứ Tứ rất dễ cùng các nàng ấy kết thân. Còn về Đường Vân Nhiễm, chỉ là một thứ nữ, nên đi cùng nàng chỉ có một ít thứ nữ. Đường Tứ Tứ cùng các tiểu thư trò chuyện chốc lát, nhìn lên trời thì đã muốn chiều tối, một nỗi bất an trong lòng liền dâng lên.

Nếu như tất cả vẫn đúng như quỹ đạo kiếp trước thì có khả năng chỉ chốc nữa thôi sẽ có ám sát nhằm vào Thái tử điện hạ.

Kiếp trước ở đây diễn ra một cuộc ám sát, Mộ Dung Ôn Trạch bị thích khách ép đến đường cùng, thời khắc mấu chốt lại được Đường Vân Nhiễm xả thân cứu mạng. Đúng rồi! Kiếp trước Mộ Dung Nhược Hồng còn tưởng nàng có cấu kết với Mộ Dung Ôn Trạch. Kỳ thật Mộ Dung Ôn Trạch kiếp trước cũng thích Đường Vân Nhiễm. Ngược lại đối với đích nữ Đường gia là nàng thì không có quá nhiều tán thưởng.

Có thể nói, tại phương diện nắm được lòng nam nhân, Đường Vân Nhiễm chưa bao giờ thất thủ. Chỉ cần nàng ta muốn, không nam nhân nào mà không tình nguyện quỳ dưới váy nàng ta. Đương nhiên trừ bỏ biểu ca Trì Hằng Liễu của nàng, hắn là một ngoại lệ.

Vốn là nàng ngăn cản tổ mẫu tổ chức thọ yến này, thế mới có thể ngăn cản được thích khách. Mà lão cha Đường Trọng Nguyên bên cạnh lại cổ vũ, muốn thông qua thọ yến lần này mà kết thân với một số nhà quan lại trong triều. Tổ mẫu nàng đương nhiên vì tiền đồ của nhi tử mà chấp nhận.

Không thể cản được việc tổ chức thọ yến, Đường Tứ Tứ đã âm thầm an bài một ít tạp dịch có võ công đợi sẵn ở sân sau. Chờ khi ám sát xảy ra, họ liền có thể ứng cứu.

Hai nén hương trôi qua, một đoàn nha hoàn bưng dưa và trái cây tươi lên. Đường Tứ Tứ chợt cứng đờ người. Ngay lúc này bên kia mành che đã có tiếng động lớn kèm theo tiếng la thất thanh “Có thích khách!”

Thần kinh Đường Tứ Tứ căng cứng, nàng cấp tốc lao ra khỏi mành che, liền nhìn thấy một đám người rối tung lên cùng vài tên giả nha hoàn đang đánh nhau cùng thị vệ Mộ Dung Ôn Trạch. Mộ Dung Ôn Trạch nơi đó cũng đang đối mặt với một đang giơ trường kiếm hướng thẳng đến hắn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.