Quân Cơ Lạc từ trong tay áo đem chiếc khăn tay đã chuẩn bị tốt buộc lại ánh mắt của nàng.
Tiếp theo hắn lại khẽ liếm vành tai mẫn cảm của nàng, âm thanh mê hoặc mà triền miên ở giữa chừng theo cánh môi hắn truyền ra, "Tứ Tứ, ta còn có một phần lễ vật cuối cùng vẫn chưa tặng cho nàng. Mặc kệ nàng có thích hay không, phần lễ vật này nàng nhất định phải nhận lấy..."
Khi hắn mới vừa nói xong, Đường Tứ Tứ còn không kịp hiểu lời này của hắn, thân mình hắn tiến tới phía trước, thân thể nàng đột nhiên đau xót, như bị cái gì xé rách thành hai nửa vậy. Chờ đến khi nàng thừa nhận được đau đớn, nàng kinh ngạc... L