Độc Thiếp Nắm Quyền

Chương 56: Chương 56: Hưng sư vấn tội.




Thái phu nhân nói xong, Ninh phu nhân âm thầm thở dài từng hơi, không nhịn được hối hận lần trước không nghe lời khuyên của thê tử Vương Đại, thừa dịp hiện nay Chu Quân Uyển đánh mất sự tín nhiệm của Thái phu nhân, thần không biết quỷ không hay trừ khử nàng đi, nếu không thì làm sao hôm nay nàng ta sẽ lâm vào cục diện lúng túng này?

Nàng ta sẽ lập tức phủ định hết tất cả lời nói của Hàn phu nhân, nói cho Hàn phu nhân biết Chu Quân Uyển đã sớm rời khỏi phủ Tây Trữ Hầu mà không giống như hiện tại, còn phải lưu lại một con đường sống. Đợi tương lai, Hàn tiểu thư qua cửa gạo nấu thành cơm, sau đó giải thích tại sao Chu Quân Uyển vẫn còn đang ở trong phủ Tây Trữ Hầu, vả lại còn làm phu nhân chi thứ hai của Tề Thiếu Du.

Nghĩ vậy Ninh phu nhân lập tức âm thầm nảy sinh ác độc, dù sao chuyện cũng đã đến tình trạng này, làm hoặc không làm, mà đã làm thì làm cho xong, mấy ngày nữa lập tức trừ khử Chu Quân Uyển thì mọi chuyện sẽ tốt lên, nếu không hôm nay Hàn phu nhân vẫn chỉ là thử dò xét, ngày tiếp theo sẽ là đến cửa mà hưng sư vấn tội, chắc chắn nàng ta phải cho Hàn phu nhân một câu trả lời thật hợp lý!

Nghĩ như vậy, Ninh phu nhân lập tức cười mở miệng: “Đúng rồi, tháng sau chính là lễ Vu Lan, theo ý của Thái phu nhân của chúng ta, mấy nha đầu trong phủ đều lớn hết rồi, cũng không biết có thể giữ lại bên ngoài bao lâu nữa, vì vậy muốn đưa bọn họ đi Đại Tự Ân bên ngoài thành, ở lại một đêm, sai người hộ tống các nàng đi thả đèn hoa gì đó, không biết đến lúc đó Nhã Như ngươi có rãnh rỗi hay không? Hay là ngươi dẫn theo Sắc Sắc đi cùng chúng ta? Phương nha đầu lúc nào cũng muốn học tập Sắc Sắc!”

—— Sắc Sắc chính là khuê danh của Hàn tiểu thư.

Làm sao Hàn phu nhân có thể bỏ qua chuyện này, cười như không cười tiếp tục nói: “Ý tốt của phu nhân ta xin nhận, chưa biết chừng đến lúc đó mẫu tử bọn ta không có thời gian. Ngược lại là Chu tiểu thư, thật sự là đã bị gia tộc gọi về nghị hôn đợi gả hay sao? Vậy mà ta lại nghe nói, hiện nay nàng vẫn còn ở lại bên trong quý phủ, chỉ là thân phận đã không còn là ‘biểu tiểu thư’ nữa mà đã trở thành chi thứ hai nhị thiếu phu nhân. Thời gian trước, thiếu chút nữa đã sanh ra trưởng tôn đấy?”

Chỉ mấy câu nói ngắn ngủn, Thái phu nhân cùng Ninh phu nhân nghe xong trong lòng lộp bộp, trong lúc nhất thời không nói được câu nào.

Khách nhân xung quanh cũng châu đầu ghé tai, lỗ tai của toàn bộ mọi người đều dựng thẳng lên, trong ánh mắt lại càng hừng hực đốm lửa bát quái.

Phủ Tây Trữ Hầu có vị biểu tiểu thư, hơn phân nửa người trong xã hội thượng lưu ở Kinh Thành đều biết, d/d/le!quy)don có nhiều gia đình đi tìm hiểu thậm chí là cầu hôn nàng. Xuất thân của Chu Quân Uyển không phải là cao nhưng cuối cùng vẫn là đích tiểu thư của gia đình thư hương, nghe nói đồ cưới rất nhiều, sau khi cưới có thể nói chân chính là của cả hai người, tại sao lại không làm đây?

Vì vậy năm đó nghe được Chu Quân Uyển đã rời khỏi phủ Tây Trữ Hầu, bị gia tộc gọi về nghị hôn đợi gả thì những người này còn âm thầm hối hận bóp cổ tay trong một thời gian dài. Lại không nghĩ rằng, vị biểu tiểu thư này không phải bị gia tộc gọi về mà lặng yên không tiếng động làm phu nhân chi thứ hai của Tề nhị thiếu gia, thiếu chút nữa đã sinh trưởng tôn cho phủ Tây Trữ Hầu, cũng không biết là nàng tự nguyện hay bị người ta lừa gạt thậm chí là ép buộc?!

Còn có tại sao lại là ‘thiếu chút nữa’ sinh ra mà không phải sinh ra trưởng tôn cho Hầu Phủ? Chẳng lẽ trong chuyện này còn có ẩn tình gì?

Lập tức chúng khách nhân im lặng, mỗi người đều có tâm tư khác nhau, đến nỗi trong phòng có sự yên tĩnh đến dị thường, mà phần yên tĩnh dị thường này rất nhanh truyền ra bên ngoài, chẳng những bên trong phòng to như vậy mà ngay cả ở bên ngoài, ngắn ngủn trong nháy mắt, yên lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được.

Hồi lâu sau, Ninh phu nhân giật mình đầu tiên, hồi phục tinh thần, vội vàng tiến lên mấy bước kéo tay Hàn phu nhân, cười ngọt ngào nói: “Nhã Như, những lời này ngươi nghe được từ đâu? Chu nha đầu thật sự đã bị gia tộc gọi về nhà, nếu không bằng vào sự yêu thương của Thái phu nhân dành cho nàng, trường hợp như ngày hôm nay thì làm sao lại không chịu mang nàng theo bên người? Còn nữa, Thái phu nhân đối với Chu nha đầu còn tốt hơn cả tôn nữ ruột thì làm sao lại cam lòng để cho nàng làm thiếp? Chính là tôn tử ruột cũng không bỏ được, có phải ngươi nghe cái tên nào nói huyên thuyên truyền ra tin đồn này không? Những kẻ nhiều chuyện như vậy làm sao mà tin được….”

“Tin đồn?” Ninh phu nhân còn chưa nói xong, Hàn phu nhân bỗng nhiên đứng lên, cười lạnh cắt đứt lời nàng ta: “Có phải tin đồn hay không, phu nhân ngươi dẫn theo đám người chúng ta tới nhìn xem nữ nhân kia có ở Ỷ Tùng viện hay không thì biết, vừa không cần ở chỗ này nói hươu nói vượn? Hai nhà Tề Hàn giao hảo (quan hệ thân thiết) đã không phải ngày một ngày hai, kết thành quan hệ thông gia cũng không phải ngày một ngày hai. Nếu ta không có mười phần nắm chắc, chỉ nghe kẻ nào đó huyên thuyên truyền tin đồn, lại dám lỗ mãng tới đây đòi một cái công đạo hay sao? Cần phải biết hai nhà chúng ta kết thân chứ không phải kết thù! Ngay trước mặt nhiều khách nhân như vậy, xin mời Thái phu nhân cùng phu nhân cho ta một lời giải thích hợp lý!”

Hàn phu nhân gây sự khiến Ninh phu nhân trong lúc nhất thời không chống đỡ được. Nhưng dù sao nàng ta cũng xuất thân từ thế gia vọng tộc, lại chưởng quản việc bếp núc của phủ Tây Trữ Hầu nhiều năm, đã gặp rất nhiều sóng to gió lớn, dù trong lòng đã loạn thành một mảnh, hoang mang lo sợ nhưng trên mặt vẫn không nhìn ra chút bối rối, hốt hoảng.

Trước tiên nàng ta xông vào đám khách nhân vén váy thi lễ, cười nói mấy câu: “Thật xin lỗi, thân gia cùng nhà chúng ta có chút hiểu lầm, kính xin các vị dời bước tới vườn xem hát kịch, đợi sau khi ta cùng thân gia giải thích rõ ràng, sẽ bồi tội cùng với mọi người!”

Lại quay đầu nháy mắt với tẩu tẩu của mình, Thích phu nhân: “Kính xin tẩu tẩu tạm thời thay ta chiếu cố các vị khách quý!”

Thích phu nhân tiếp nhận ánh mắt của nàng ta, không ngừng gật đầu, vội cùng con dâu Sở thị nở nụ cười khách khí mời chúng khách nhân ra bên ngoài.

Vốn là chúng khách nhân không muốn đi, dù sao chuyện như vậy cũng không thấy nhiều, nhưng chủ nhà đã nói như vậy, họ cũng không tiện mặt dày mà ở lại nữa, chỉ đành phải đi theo Thích phu nhân đi vào vườn xem hát kịch.

Lúc này, Ninh phu nhân lại nâng lên gương mặt tươi cười, tận tình khuyên bào Hàn phu nhân: “Nhã Như, có thể là ngươi đã hiểu lầm, chúng ta có chuyện gì có thể từ từ nói, được không? Ngươi cũng biết, từ trước tới nay ta đối với Sắc Sắc như nữ nhi ruột của mình, Tề Thiếu Du lại một lòng chờ đợi Sắc Sắc lớn lên, coi trọng nàng còn hơn Phương nha đầu là thân muội, mẫu tử chúng ta làm sao sẽ làm ra chuyện này với Sắc Sắc? Dù gì chúng ta cũng là tỷ muội mấy chục năm trời, ta là hạng người gì, người khác không biết chẳng lẽ ngươi cũng không biết? Chẵng lẽ ngươi thà tin vào mấy kẻ nhiều chuyện kia nói bậy bạ mà không chịu tin tưởng ta, tỉ muội tốt từ nhỏ lớn lên cùng với ngươi?”

“Tỉ muội tốt?” Chỉ thấy Hàn phu nhân vẫn cười lạnh: “Phu nhân gọi ‘tỉ muội tốt’, ta không làm nổi! Thử hỏi có tỉ muội tốt nào trước mặt là một bộ mặt, sau lưng lại là một bộ mặt khác, lừa gạt tỉ muội tốt của mình như kẻ ngu? Thử hỏi có tỉ muội tốt nào ngoài miệng nói còn ngọt hơn mật, bên trong lại âm thầm đâm một dao sau lưng tỉ muội tốt của mình mà không nương tay? Phu nhân ‘tỉ muội tốt’, ta làm không nổi cũng không dám làm, vẫn mời phu nhân gọi ta là ‘Hàn phu nhân’ thôi, cũng đỡ cho ta một ngày nào đó bị phu nhân bán đi còn ngây ngốc đếm tiền cho phu nhân!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.