Bạch Vũ còn chưa nói chuyện, trên không của đại sảnh liền hiện ra một vài ngọn lửa bay về mỗi dấu hiệu trên cổ tay bọn họ. Ngay sau đó trong đầu xuất hiện một giọng nói lạnh như băng.
Bạch Vũ dùng ít thời gian nhất, nhận được phần thưởng 100 ngọn lửa.
Diệt thứ hai, nhận được phần thưởng 80 ngọn lửa.
Nam Môn Tĩnh thứ ba, nhận được phần thưởng 60 ngọn lửa.
Hà Viêm thứ tư, nhận được phần thưởng 40 ngọn lửa.
Kế Lôi An thứ năm, nhận được phần thưởng 20 ngọn lửa.
Đại Giác thứ sáu, không có phần thưởng.
Sắc mặt thiếu niên cằm nhọn, góc cạnh rõ ràng đứng ở cạnh rìa nhất kia liền tối xuống, tức giận nắm chặt nắm tay, hắn ta hẳn là Đại Giác không được nhận phần thưởng.
Dường như hắn ta thật sự không ngờ hắn ta chính là người cuối cùng, càng không nghĩ tới Bách Bảo Lâu chỉ khen thưởng cho năm người đứng đầu, chỉ riêng hắn ta không có, thật sự có chút không chịu nổi.
So với Đại Giác, thật ra Diệt càng thêm ngạc nhiên, chỉ là trên khuôn mặt tựa như sắt thép của hắn ta không có một chút biểu hiện ra.
Bạch Vũ vậy mà lại nhanh hơn hắn, dùng càng ít thời gian! Hắn ta có chút không tin.
Ngọn lửa của hắn ta chính là Nham Tương Nguyên Hỏa ( nguồn lửa từ nham thạch nóng chảy) ngàn năm mới thấy được một lần, nhiệt độ cực nóng đủ để thiêu đốt tất cả kim khí bên ngoài Ngọc Kim Cương, uy lực phá trăm, làm sao có thể bại bởi Bạch Vũ? Chẳng lẽ uy lực ngọn lửa của Bạch Vũ cũng có thể phá trăm? Thậm chí còn cao hơn hắn?
Đinh - -
Cầu thang trong đại sảnh đột nhiên dâng lên một khối bia ngọc (giống bia mộ bằng ngọc), trên bia lấp lánh ánh sáng, bao phủ một vùng linh khí.
Mấy người thăm dò rót linh khí vào trong bia ngọc, lập tức đọc được nội dung trên bia ngọc, đây là một bản sổ tay hoán đổi, mặt trên có hơn trăm loại dược liệu, linh khí và thiên tài địa bảo, mỗi loại đều cần dùng ngọn lửa vừa rồi đạt được để đổi.
Đám người Nam Môn Tĩnh và Diệt hít vào một hơi khí lạnh, trong mắt tỏa ra ánh sáng nóng bỏng, thì ra ngọn lửa là dùng như vậy, đồ có thể đổi không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với những thứ vừa mới tiến vào cổng!
Đây mới là bảo bối vô giá chân chính!
Hai nam tử cao gầy Kế Lôi An và Hà Viêm không nhịn được lập tức đổi chút dược liệu thăng cấp và linh tửu, Nam Môn Tĩnh cũng đổi một cái linh khí phòng ngự dạng vòng cổ, có thể chống cự một lần khi mới vừa khuyến khích công kích nhỏ hơn 300 điểm.
Diệt cũng không nhịn được muốn đổi, nhưng giương mắt nhìn lên Bạch Vũ bên cạnh, vẻ mặt nàng lạnh nhạt lướt qua một vùng bia ngọc, sau đó liền không hành động, giống như không hề có một chút hứng thú đối với mấy thứ này, hoàn toàn không tính đổi bất kỳ đồ gì.
Hắn ta cũng đè dục vọng trong lòng xuống, từ bỏ đổi này nọ.
Thật ra Bạch Vũ không đổi là vì không xem vào mắt.
Nếu nàng không hồi phục trí nhớ, mấy thứ này quả thật rất có lực hấp dẫn đối với nàng, đáng tiếc nàng đã khôi phục hơn một nửa trí nhớ vạn năm trước, những thứ cao cấp gì đó đều đã thấy qua, những thứ này đối với nàng mà nói là cấp quá thấp, nàng cần đồ càng tốt để thăng cấp.
Nàng biết quy tắc của Bách Bảo Lâu, càng lên cao càng có thứ tốt, hiện tại lại không có gì có thể lập tức khiến cho nàng thăng cấp, không cần thiết phải dùng ngọn lửa sớm như vậy.
Bia ngọc rất nhanh biến mất không thấy nữa.
Bạch Vũ chỉ cảm thấy kim quang chớp lóe trước mắt, mở mắt ra lại thì đã đi đến tầng thứ ba.
Một không gian khắp nơi đều có nham thạch nóng chảy, bây giờ, sáu người bọn họ ở trong cùng một không gian.
Cảm nhận được nóng hổi dưới chân, Bạch Vũ lập tức tìm một khối nham thạch đứng vững. Nam Môn Tĩnh bị phỏng thét chói tai, không chờ bọn họ bình tĩnh lại, trong nham thạch nóng chảy liền có mấy chục Hỏa Xà thoát ra.
Lấy ngọn lửa và nham thạch nóng chảy làm thân thể, Hỏa Xà đụng trúng cũng sẽ bị bỏng bất ngờ lẻn đến trước mặt mấy người.
Bạch Vũ vung tay chính là một chưởng Phách Thiên Liệt, đánh Hỏa Xà trở về lại, Hỏa Xà rơi xuống nham thạch nóng chảy rất nhanh lại tập kích trở lại. Bạch Vũ hơi nhíu mày, gọi Tiểu Thanh ra, Tiểu Thanh phun ra nuốt vào ngọn lửa, hiệu quả cực kỳ nhỏ so với Hỏa Xà.
Hỏa Xà lại càng ngày càng nhiều, hơn trăm con chi chít xoay quanh bên cạnh Bạch Vũ.