Lần này Viện Trưởng Lão lại vượt qua Sáng Thế Thần Điện, tự mình phát thiệp cử hành Đại hội trăm phái, Viện Trưởng Lão muốn làm gì? Muốn tập hợp lực lượng trăm phái cùng nhau đối phó Thượng Quan gia, đoạt lại Sáng Thế Thần Điện sao?
Còn nữa, có vẻ như đến bây giờ bọn họ vẫn chưa nhận được thiệp mời!
Mặt Thượng Quan Vân Trần đen: “Bọn họ không mời Sáng Thế Thần Điện?”
Thượng Quan Dương trầm ngâm một lúc: “Ít nhất trước mắt chưa có. Lần này Viện Trưởng Lão phát thiệp rất nhanh, chỉ ba ngày, đã phát ra 270 thiệp mời rồi.”
“Môn phái nhận được thiệp mời nói thế nào?” Ngọc Ưu Liên hỏi.
“Viện Trưởng Lão mời môn phái lại rất hợp lý, mười môn phái đứng đầu mỗi nơi đều được mời. Môn phái nhận được thiệp mời đều tỏ vẻ sẽ đến đúng hạn.”
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần càng âm trầm.
Qua sáu trăm năm mới có Đại hội trăm phái một lần, cho dù lương tâm hắn ta có mê muội thế nào, cũng nói không nên lời bọn họ phát thiệp mời ra là hợp lý, bây giờ Viện Trưởng Lão cho các môn phái trong thiên hạ một cơ hội cạnh tranh công bằng, những môn phái này không đồng ý mới là lạ.
“Nếu Viện Trưởng Lão đã quyết định xử lý chuyện này công bằng, thì thiệp mời của chúng ta phải có chứ?” Thượng Quan Vân Trần không xác định, nói.
Thượng Quan Dương có chút tức giận trợn mắt nhìn hắn ta: “Ta đang lo lắng không có thiệp mời sao? Lần này hành động của Viện Trưởng Lão lại đánh mặt chúng ta.”
Còn đánh vô cùng ác! Nhưng những môn phái có thực lực trên Ngũ Hành Đại Lục đều thừa nhận lần Đại hội này, bọn họ không thừa nhận cũng không được, đã thừa nhận, nhất định phải đi. Nếu bọn họ không thể tham gia Đại hội lần này, bọn họ cũng chỉ có thể nghĩ cách âm thầm phá hỏng Đại hội.
Các Trưởng lão trốn đi lúc trước đã khiến thực lực của Sáng Thế Thần Điện giảm mạnh, nếu chống lại mấy trăm môn phái, bọn họ cũng thật sự ăn không tiêu.
“Đám Trưởng lão nào, lúc trước không nên thả cho chạy, nếu giết chết toàn bộ thì sẽ không còn nhiều chuyện nữa rồi.” Ngọc Ưu Liên nghiến răng nghiến lợi, trong mắt xẹt qua vẻ ác nghiệt.
“Bây giờ nói những chuyện này thì có tác dụng gì? Hai người các ngươi, chuẩn bị sớm một chút đi, cho dù Đại hội trăm phái lần này có mời chúng ta hay không, cũng không thể để Viện Trưởng Lão và Ám Dạ Đế Quốc nhờ cơ hội này mà liên hợp với chúng môn phái.” Thượng Quan Dương tràn đầy ngoan cố, ác nghiệt không thể nghi ngờ.
“Vâng. Con sẽ nói cho toàn bộ Đại lục ở trước Đại hội, chúng ta mới là người thống trị Ngũ Hành Đại Lục.” Thượng Quan Vân Trần cười lạnh, hơi thở lạnh lẽo từ trên người hắn ta phát ra.
Không phải vừa vặn muốn chọn một đối tượng giết gà dọa khỉ sao? Viện Trưởng Lão dám cầm đầu cành ô liu chính là lựa chọn tốt.
“Đúng rồi, cha, Viện Trưởng Lão phát tấm thiệp mời đầu tiên cho ai?” Thượng Quan Vân Trần hỏi.
Đột nhiên vẻ mặt Thượng Quan Dương lạnh xuống, thâm trầm nói: “Viện Trưởng Lão phát tấm thiệp mời đầu tiên cho Ám Dạ Đế Quốc.”
Vẻ mặt Thượng Quan Vân Trần cứng đờ, nếu là Ám Dạ Đế Quốc, đúng thật là hắn không có cách nào, nhưng sao đám Trưởng lão kia có thể phát thiệp mời cho Ám Dạ Đế Quốc? Bọn họ lại nhận Ám Dạ Đế Quốc? buông? Thù hận của Sáng Thế Thần Điện và Ám Dạ Đế Quốc giằng co hơn vạn năm, sao bọn họ có thể dễ dàng buông bỏ như vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì Bạch Vũ?
Thượng Quan Vân Trần đoán được sự thật, nhưng không thể không đành chịu, tâm tình tối tăm tới cực điểm.
Bạch Vũ bị hắn ta nhớ thương mấy ngày này lại trôi qua cực kỳ tốt, nàng đang chờ Viện Trưởng Lão thông cáo kết quả cho thiên hạ.
Không nghĩ tới Viện Trưởng lão không chỉ công bố tin tức cho thiện hạ, mắng Thượng Quan gia máu chó đầy đầu, lại còn chuẩn bị một Đại hội trăm phái, chấn động Ngũ Hành Đại Lục!
Quả nhiên các Trưởng lão kiến thức rộng rãi, cả đám đều là lão hồ ly, gây ra động tĩnh còn lớn hơn tưởng tượng của nàng.