Dạ Quân Mạc lập tức đứng dậy, dùng áo bào rộng lớn che chắn cho Bạch Vũ đang nằm ở trên giường mềm, trong lòng trực tiếp bốc lửa. Trong khoảng thời gian này, lúc ôm Bạch Vũ muốn làm chút gì đó thì luôn luôn bị quấy rầy, Dạ Quân Mạc kìm nén một bụng lửa.
Tốt nhất người xông vào nên có chuyện gì đó thật sự quan trọng, nếu không...
Hơi lạnh toàn thân Dạ Quân Mạc khiến cho nhiệt độ không khí bị giảm xuống mấy độ.
Người xông vào chính là Tư Vực Chủ, vốn là Tư Vực Chủ dẫn theo con trai của ông - Tư Minh đi ra tiền tuyến, nhưng vì gần đây phải xử lý chuyện lũ lụt ở Vực Thanh Vũ nên mới trở về. Tư Vực Chủ gần như ngã lộn nhào vào, trên khuôn mặt tái mét tràn đầy vẻ hoảng hốt, lo sợ: “Thánh Quân, chuyện lớn không xong rồi, Linh Vương ông ấy, ông ấy đã chết!”
Linh Vương chết ở trong căn phòng Tô Lăng Dung ở, ông ta không có khả năng bách độc bất xâm như Bạch Vũ, đợi ở trong phòng không bao lâu liền trúng độc chết thảm.
Tô Lăng Dung nhoài người đến bên cạnh thi thể Linh Vương khóc nức nở, nàng ta nằm mơ cũng không ngờ nàng ta hạ độc Bạch Vũ không thành, cuối cùng lại hại chết phụ thân mình! Nàng ta oán hận! Vì sao người chết không phải là Bạch Vũ? Vì sao phụ thân lại bị hại chết? Vì sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Những Y Sư đứng đầu Vực Thanh Vũ đều bị gọi tới trong Phủ, kiểm tra nguyên nhân Linh Vương bị trúng độc.
Năm Y Sư kiểm tra thân thể Linh Vương và mỗi một góc trong phòng, bọn họ không tra ra được Linh Vương bị trúng loại độc gì, nhưng điều tra ra được chất độc giết chết Linh Vương hẳn là ở trong nước trà táo đỏ.
Hai ly trà táo đỏ đặt trên bàn đều chứa kịch độc.
Đây là thứ Tô Lăng Dung đã trù tính tốt trước đó.
Dien*dan*le*quy*don – V.O
Nếu nàng ta gọi Bạch Vũ vào trong phòng mình, vừa nói chuyện xong thì Bạch Vũ bị độc chết, không tra ra được nguyên nhân thì chắc chắn nàng ta sẽ là người bị tình nghi lớn nhất, bởi vậy nàng ta mới cố ý để cho Bạch Vũ uống trà táo đỏ.
Nàng ta đốt hương độc không màu không vị, hơn nữa táo đỏ còn vô cùng dễ hấp thụ, nhóm Y Sư điều tra ra sẽ thấy Bạch Vũ chết vì bị trúng độc táo đỏ.
Tuy trà là do chính tay nàng ta rót thật, nhưng nước trà và táo đỏ là do Phủ Vực Chủ cung cấp, nàng ta không có cơ hội động tay động chân, cho dù có động tay động chân cũng không có cách nào làm cho tất cả táo đỏ đều bị nhiễm chất độc, dù sao nàng ta cũng vừa mới trở về, không phải chính là lúc này sao?
Nhưng ai biết được bây giờ phụ thân nàng ta đã chết, nhóm Y Sư cũng cho rằng là chết vì trúng độc táo đỏ, bởi vậy, hiềm nghi lớn nhất chính là người ở trong Phủ Vực Chủ.
Linh Vương chết không phải là chuyện nhỏ, tất cả Trưởng lão, Tướng Quân của Vực Thanh Vũ, cùng với những thuộc hạ và đệ tử Tô gia mà Linh Vương dẫn về đều đến đây, sắc mặt một đám người nghiêm trọng, nghe thấy kết luận của nhóm Y Sư, không hẹn mà cùng nhìn về phía Tư Vực Chủ.
“Tư Vực Chủ, trà này hẳn là do trong Phủ cung cấp đúng không? Toàn bộ táo đỏ bên trong lại có độc, không phải ngươi nên giải thích một lời hay sao?
Tư Vực Chủ toát mồ hôi lạnh: “Trong phủ luôn luôn sạch sẽ, ta không biết những táo đỏ có độc này là từ đâu tới. Người đâu, đi điều tra, dẫn toàn bộ những người từng chạm qua ấm trà này đến đây.”
Tổng cộng có ba người từng chạm vào ấm trà này, quản gia pha trà, tiểu tỳ dâng trà, còn có cả Tô Lăng Dung châm trà.
Không ai nghi ngờ Tô Lăng Dung sẽ hạ độc phụ thân mình, nghi ngờ liền rơi vào trên người quản gia Phủ Vực Chủ và tiểu tỳ kia, nhưng hai người đều không thừa nhận từng động tay động chân, cũng không có khả năng chuẩn bị được những quả táo có độc.
Bối cảnh xuất thân của hai người này đều vô cùng trong sạch, một người là quản gia mà Tư Vực Chủ tin tưởng, một người là cô nhi từ nhỏ đã được ôm về nuôi lớn trong Phủ, cũng không có động cơ đi hạ độc Linh Vương.
Nhưng có hai đệ tử Tô gia không tin, đỏ mắt đe dọa hai người, thẩm vấn hết lần này tới lần khác, muốn thẳng tay tra tấn.
Dạ Quân Mạc lạnh lùng vung tay lên, trong nháy mắt, thuốc bột vung lên người hai người khiến họ sa vào thôi miên mà nghe lệnh, rất nhanh đã hỏi rõ được tình huống, đúng là không phải bọn họ hạ độc.