“Ngươi muốn Ngọc Kim Cương sao? Được, dù sao đống đồ kia để ở nơi đó cũng vô dụng. Nhưng ta sẽ không giúp ngươi khiêng xuống núi, ngươi có thể lấy bao nhiêu thì mang đi bấy nhiêu.” Quặng Chủ đồng ý rất sảng khoái.
Khi Quặng chủ nhìn thấy Bạch Vũ không biết phân biệt hàng tốt xấu như thế nào, chọn kim loại màu tím cũng không có gì đặc biệt, ngược lại đặc biệt cảm thấy hứng thú với một đống Ngọc Kim Cương vô dụng, đoán chừng là nhìn thấy Ngọc Kim Cương đẹp, muốn cầm mấy khối về chơi một chút.
Nhưng đợi đến lúc hắn lại đi xem đống Ngọc Kim Cương kia, cũng chỉ còn lại một cái hố, một khối Ngọc Kim Cương ở bên trong cũng không có! Ước chừng mười mấy tấn Ngọc Kim Cương, Bạch Vũ vung tay lên thu toàn bộ vào trong nhẫn Bách Vũ.
Hôm đó lúc trở về, Tiểu Bạch đã thăng cấp thành công, một khắc Bạch Vũ cũng không để chậm trễ, lại cho nó 50 giọt linh lực, trực tiếp ném nó vào trong nhẫn Bách Vũ tu luyện Phách Thiên Liệt.
Từ ngày Tiểu Bạch ăn vụng thức ăn trong nhẫn Bách Vũ của nàng, Bạch Vũ liền phát hiện có thể đưa vật sống vào trong nhẫn Bách Vũ, tầng thứ năm của chiếc nhẫn chính là không gian chuyên dùng để gửi vật còn sống vào.
Mãnh thú; Triệu Hoán Thú; động, thực vật đều có thể quăng vào, nhưng không biết là người có thể vào hay không, nàng còn chưa từng thử qua.
Một chuyến này của bọn họ mất gần ba ngày, chờ đến lúc trở lại phủ Vực Chủ, Bạch Vũ mới biết được mấy người Tử Như, Thuần Vu Hải và Lạc Trầm đều tụ tập cùng một chỗ tu luyện, cọ xát, kết hợp chiến thuật mấy ngày nay.
Dựa theo quy tắc tỷ thí lần này, thi đấu đoàn đội mới là điểm mấu chốt để quyết định thắng thua, cũng chính là năm người cùng nhau ra sân, đương nhiên cần phải phối hợp chiến thuật một chút.
Tử Như làm đội trưởng vô cùng nghiêm túc lôi kéo mấy người cùng nhau huấn luyện, căn cứ vào thuộc tính linh mạch của từng người mà sắp xếp vài loại chiến thuật, Bạch Vũ nhìn xong cũng không thể không nói Tử Như quả thật rất dụng tâm.
Sau khi Bạch Vũ và Tư Minh trở về, Tử Như lập tức yêu cầu hai người gia nhập huấn luyện.
Tử Như có yêu cầu rất nghiêm khắc đối với huấn luyện, chỉ cần không phối hợp tốt một chút sẽ làm lại toàn bộ, Bạch Vũ gần như tiêu hao toàn bộ sức lực ở trong huấn luyện tập thể ban ngày.
Cũng không phải Bạch Vũ cảm thấy mệt, chỉ là thời gian đến tiệm thuốc của Tư Vực Chủ tìm dược liệu và độc dược cũng không có.
Hai ngày sau đó, cuối cùng Tiểu Bạch đáng yêu cũng giương nanh múa vuốt xuất quan, thuận lợi tu thành tầng thứ hai của Phách Thiên Liệt.
Bạch Vũ ôm Tiểu Bạch và Tiểu Thanh, cười tủm tỉm đánh giá bọn chúng.
Ngũ Hành Bạch Hổ, cấp 3, lực công kích 30, lực phòng ngự 30, sức chịu đựng 24
Linh thuật Phách Thiên Liệt tầng thứ hai, có thể bộc phát ra lực phá hoại cao nhất là 60 điểm, có xác suất 10% một kích tất sát.
Bị động Thị Huyết Cuồng Bạo tầng thứ nhất, tất cả công kích xuất hiện tính dễ nổ gây thương tổn với xác suất là 10%.
Hỏa Diễm Thanh Điểu, cấp 3, lực công kích 33, phòng ngự lực 23, sức chịu đựng 25
Linh thuật Bạo Liệt Lưu Hỏa tầng thứ hai, có thể bộc phát ra lực phá hoại cao nhất là 66 điểm.
Bị động là Địa Nguyên Chân Hỏa tầng thứ nhất, kéo dài khả năng gây thương tổn, nhưng gây thương tổn không cao, đại khái là mười phần có thể làm tiêu hao 1 điểm sức chịu đựng của đối thủ.
Nhưng nhìn tổng thể mà nói, với thực lực của hai Triệu Hoán Thú trước mắt, Bạch Vũ rất vừa lòng , muốn thăng cấp lên nữa thì phải chờ nàng thăng cấp hoặc là tích góp từng tí một càng nhiều linh lực, trước khi tỷ thí hai vực bắt đầu, có lẽ nàng chỉ có thể thăng cấp lên đến mức này.
Còn lại thì phải dựa vào độc dược, dù sao trong tay Bạch Vũ không có chút dược liệu thì vẫn cảm thấy trong lòng không có cái gì, hay là nên đi tìm Tư Vực Chủ lấy một chút dược liệu.
Nàng suy nghĩ xong liền ôm Tiểu Bạch, thu Tiểu Thanh vào đi tìm Tư Vực Chủ.
Bản thân người ta cũng nói là vì thắng lợi trong cuộc tỷ thí, những gì các nàng cần đều sẽ cố hết sức thỏa mãn, nàng không có gì phải ngượng ngùng. Hơn nữa, đến bây giờ phòng bán đấu giá cũng chưa sửa xong, ngoại trừ Tư Vực Chủ, nàng cũng không biết còn có thể tìm được dược liệu ở nơi nào.
Nhưng sau khi Tư Vực Chủ nghe nói ý đồ Bạch Vũ đến đây, lại chần chờ một lúc lâu, mới dẫn Bạch Vũ đi đến nhà kho trong phủ.