Bạch Vũ ngẩng đầu, nhìn hai nam tử cao cao tại thượng, bỗng nhiên nở nụ cười, độ cong nơi khóe miệng xẹt qua một chút khinh miệt: “Ta nhận ra các ngươi.”
Trên mặt nam tử vẫn giữ vẻ thị huyết lãnh khốc như trước, một bộ vẻ mặt cười nhạt, ánh mắt lại có chút dao động kịch liệt.
“Nhiên Thiên, Quỷ Ảnh, hai đệ tử cấp bậc hạ đẳng của Sáng Thế Thần Điện, ngay cả tư cách nói chuyện với ta cũng không có!” Bạch Vũ đi ra từ trong đám người, từng bước một đến gần.
“Ngươi. . . . . .” Vẻ mặt bình tĩnh của hai người nhất thời không giữ được nổi nữa, sắc mặt trắng bệch một mảnh.
Hai người bọn họ giống như đang nhìn thấy Tiểu Công chúa vạn năm trước kia có tư cách coi thường tất cả, người đó nắm trong tay toàn bộ Ngũ Hành thế giới, tiện tay có thể làm cho một Vị Diện biến mất, Sáng Thế Chi Thần làm cho vô số sinh linh tan thành tro bụi!
“Lăn xuống đây!” Bạch Vũ giận dữ mắng một tiếng, Bạo Liệt Lưu Hỏa của Tiểu Thanh đánh thật mạnh ở trên mây đen đen kịt dưới chân Nhiên Thiên, đó là Triệu Hoán Thú của hắn.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy có thể là Bạch Vũ điên rồi. Nàng dám nói hai vị Triệu Hoán Sư đến từ Thượng Vực này không tư cách nói chuyện với nàng! Còn dám sai khiến Tiểu Thanh công kích bọn họ!
Tuy nói lực phá hoại của Tiểu Thanh rất cường hãn, nhưng căn bản không có khả năng gây thương tổn được cho hai người bọn họ, Bạch Vũ như vậy làm cho bọn họ tức giận, đây không phải là điên rồi thì là gì?
Tòng Nguyệt Cầm lộ ra nụ cười lạnh đắc ý, ánh mắt lóe sáng lên giống như đốm lửa ma trơi, cực kỳ vui vẻ. Bạch Vũ chọc giận bọn họ mới tốt, tốt nhất là nói mà không lựa lời, khiến cho hai người bọn họ tức giận ngược đãi chết nàng ta mới tốt!
Nhưng mây đen đột nhiên rụt lại một chút, hai người Nhiên Thiên, Quỷ Ảnh lại thật sự không nghĩ qua sẽ một bước đạp vào khoảng không, từ trên mây đen hạ xuống, nhìn Bạch Vũ tựa như nhìn thấy quỷ.
Tất cả khinh miệt, láo xược, ngạo mạn, đắc ý lúc trước đều không thấy, sắc mặt trở nên trắng bệch và hoang mang, lo sợ!
“Trí nhớ của người đã khôi phục ?” Quỷ Ảnh ẩn ở trong bóng tối nhịn không được mở miệng, giọng nói của hắn cực kỳ âm trầm, giống như có một tảng đá lớn nện vào ngực, mang theo một chút run rẩy không dễ phát hiện.
Nụ cười của Bạch Vũ so với ánh trăng còn thuần túy và rung động lòng người hơn: “Ngươi nói xem?”
Hai người không tự chủ được rùng mình một cái, đây là Tiểu Công Chúa tôn quý nhất của bọn hắn, cho dù luân hồi bách thế, nàng vẫn không thay đổi. Vẻ cao quý bẩm sinh của nàng, nàng không cần phải cúi đầu trước bất kỳ ai, không ai có tư cách ngự trị phía trên nàng!
Nhiên Thiên oán hận cắn răng, khuôn mặt đỏ lên, nổi trận lôi đình quát: “Khôi phục thì thế nào? Hiện tại, ngươi chỉ là dân đen của một Vị Diện bậc thấp mà thôi, ta vươn một bàn tay cũng có thể nghiền chết ngươi! Ngươi vĩnh viễn cũng đừng mong có thể lại trở về!”
Ầm ——
Vô số đạo tia chớp màu vàng từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Bạch Vũ.
Nhiên Thiên lại lộ ra nụ cười thị huyết, hắn sớm nên làm như vậy!
Tử sĩ tìm kiếm Triệu Hoán Thú mãn tư chất của Sáng Thế Thần Điện nói cho hắn biết đã phát hiện ra tung tích của Bạch Vũ ở nơi này, bọn họ truy tìm đến đây vì để hủy diệt Bạch Vũ! Vậy mà hắn lại bị Bạch Vũ dọa sợ, quả thực là mất mặt!
Hiện tại không có vấn đề, giết chết Bạch Vũ, hủy diệt linh hồn của nàng, loạn thế vạn năm sẽ hoàn toàn kết thúc!
Trong nháy mắt, điện quang chói mắt đâm về phía Bạch Vũ, Tòng Nguyệt Cầm hưng phấn nhìn chằm chằm vô số đạo điện quang kia, muốn nhìn thấy điện quang xuyên thấu thân thể của Bạch Vũ, đốt nàng thành tro tàn.
Không có ai cảm thấy Bạch Vũ còn có thể sống sót, đám người Nhạc Kỳ Nhân muốn cứu cũng không có năng lực để cứu nàng, bọn họ liên tục tới gần cũng đều không được.
Bạch Vũ nâng con ngươi lạnh lẽo như nước lên, một chút âm u, thâm thúy xẹt qua đáy mắt, nụ cười trên mặt càng phát ra châm chọc, giọng nói lạnh lùng làm cho không khí ngưng kết thành sương lạnh: “Muốn giết ta, các ngươi không xứng!”
Một bóng tối màu đen rất lớn bỗng nhiên vọt lên, che lấp bầu trời, giống như một tòa núi cao sừng sững không thể leo tới ở phía sau Bạch Vũ.