“Được rồi, Trảm Nguyệt. Ngươi cảm thấy nếu ta đã có thể Triệu Hoán được ngươi, còn không xứng làm chủ nhân của ngươi sao?” Bạch Vũ bắt Tiểu Hắc Miêu lại, chọt chọt vào cái mũi nhỏ của nó.
Râu mép Trảm Nguyệt run rẩy, đôi mắt to màu vàng kim cuộn tròn xoay chuyển mấy vòng, dường như đang suy nghĩ có đáng giá không, sau đó, một giây kế tiếp đôi mắt lạnh như băng của nó liền liếc nhìn chiếc nhẫn Bách Vũ trên tay Bạch Vũ, bóng dáng chợt lóe lên liền nhảy vào trong nhẫn, trực tiếp tìm kiếm thức ăn trưởng thành Bạch Vũ đã làm xong để ăn.
Tay Bạch Vũ cứng lại tại chỗ. Được rồi, con mèo này đã suy nghĩ rõ ràng rồi, quyết định ăn thức ăn của nàng trước rồi mới nói tiếp, nàng lại gọi tới một con cật hóa rồi!
Thức ăn trưởng thành hệ Mộc trong nhẫn của nàng là do nàng tỉ mỉ làm ra, linh khí hệ Mộc ở trên Đại Lục Thanh Mộc dồi dào, Bạch Vũ đã đoán được lúc nàng đột phá Triệu Hoán Đại Sư có tỷ lệ tám phần là sẽ gọi ra một con Triệu Hoán Thú hệ Mộc, cho nên đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Chỉ ba phần, cũng đủ để cho một con Triệu Hoán Thú hệ Mộc từ cấp 1 lên tới cấp 3, tiết kiệm được Mộc Linh Quả.
Bạch Vũ lại cho rót vào thêm 15 giọt linh lực cho Trảm Nguyệt, để cho nó thăng cấp ở trong nhẫn, dẫn Tiểu Bạch và Tiểu Thanh quay về.
Lúc Bạch Vũ trở lại Phủ Vực Chủ, trong phủ đã tương đối hỗn loạn.
Duy chỉ có thư phòng của nàng là coi như yên tĩnh, nhóm người Tử Như và Công Tôn Ưởng đợi ở thư phòng, vừa thấy Bạch Vũ trở lại, cuống quít nghênh đón: “Vực chủ, Vực Thanh Phong đã tấn công vào rồi, dường như cả Vực Thanh Phong đều dốc toàn bộ lực lượng, Lệnh Hồ Hùng tự mình ra tay!”
Bạch Vũ nhếch mày: “Lệnh Hồ Hùng chính là Triệu Hoán Linh Chủ, ông ta tự mình ra tay, ông ta muốn thăng cấp chiến tranh ở Đại Lục Thanh Mộc lên sao?”
Tử Như không tim không phổi ném ra một câu: “Có thể là bị mối thù giết con xông lên làm đầu óc bị hồ đồ.”
Công Tôn Ưởng khinh thường: “Quan trọng hơn là, bây giờ Vực Thanh Linh không có một Linh Chủ, hơn một nửa đệ tử lại trúng độc ngủ mê man, Lệnh Hồ Hùng ra ray đúng là không có một chút sơ hở!”
“Không có một chút sơ hở sao? Không chắc chắn.” Lông mày Bạch Vũ nhẹ nhàng nhếch lên, đôi mắt xinh đẹp, long lanh như nước nháy một cái: “Không phải hai vị Trưởng lão Kỳ Hải và Phục Mãn đã dẫn người đi ngăn chặn Lệnh Hồ Hùng lại rồi sao? Tình huống thế nào rồi?”
“Không được tốt lắm. Hai vị Trưởng lão cũng chỉ là Linh Sư, có thể miễn cưỡng chống lại Lệnh Hồ Hùng đã là không tệ. Vực Chủ, người định làm như thế nào?” Công Tôn Ưởng nhìn chằm chằm Bạch Vũ, trong ánh mắt có một chút mong đợi.
Lúc Tô Lăng Dung làm Vực Chủ đã không chút do dự dẫn dắt bọn họ ra trận giết địch. Tô Lăng Dung là Linh Chủ, không đánh liều ra tay, nhưng bọn họ còn nhớ rõ ràng cho dù bị vây vào thế yếu thì khí thế của Tô Lăng Dung cũng không hề sợ hãi một chút nào.
Lòng tin cho dù Tô Lăng Dung bỏ mình cũng muốn giữ được Vực Thanh Linh đã khắc sâu ở trong lòng của bọn họ, bọn họ hi vọng Bạch Vũ cũng là một vị Vực Chủ không hề có một chút sợ hãi nào như vậy.
Có thể là ánh mắt của Công Tôn Ưởng thẳng thắn, Bạch Vũ nhìn thấy được hắn đang nghĩ gì: “Nhất định phải giữ được Vực Thanh Linh, nhưng đầu tiên phải giữ được tính mạng. Nếu mạng cũng bị mất thì lấy gì để bảo vệ địa bàn? Đừng nói với ta là vì bảo vệ Vực Thanh Linh mà các ngươi đã chết một đống người.”
Nhóm người Công Tôn Ưởng sửng sốt, sắc mặt cũng càng không có vẻ khá hơn. Lúc Tô Lăng Dung làm Vực Chủ, quả thực đệ tử của Vực Thanh Linh chết rất nhiều, ngược lại những Thành chủ đứng đầu sẵn sàng góp sức cho Tô Lăng Dung lại được bảo vệ rất tốt.
“Ta không nói các ngươi rất sợ chết, chẳng qua là các ngươi đừng nên đi chịu chết. Biết rõ là chết còn xông lên, ngoại trừ vứt bỏ một mạng thì cái gì cũng không chiếm được, đây tuyệt đối là cái chết ngu ngốc.” Bạch Vũ không nhìn sắc mặt của bọn họ, ngồi ở trước bàn đọc sách, nhìn về phía Tử Như: “Ta để ngươi đi điều tra nguồn gốc chất độc, tra được chưa?”
Tử Như, rất bất đắc dĩ bẩm báo: “Độc là do gian tế của Vực Thanh Phong phái tới hạ ở trong nguồn nước. Vẫn còn chưa nghiên cứu chế tạo ra được giải dược, tạm thời độc trong nguồn nước không có cách nào để giải trừ hoàn toàn, bây giờ nước ở Vực Thanh Linh đều phải vớt ra ngoài để choY Sư tinh lọc trước mới có thể uống.”