Lời vừa ra khỏi miệng, ánh mắt Thương trưởng lão liền thay đổi, vân đạm phong khinh chắp tay: “Đa tạ Bách Lý trưởng lão nhắc nhở, dù sao đồ đệ của ta chắc chắn sẽ không biến thành con mồi của người khác, bà có thể yên tâm!”
Hai chữ ‘yên tâm’ vô cùng nặng, chứa một chút ý tứ khinh thường.
Bách Lý trưởng lão hừ lạnh một tiếng, cầm phất trần, nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói gì.
Khe núi vốn là một mảnh trơ trụi, hỏa diễm không duy trì được lâu lắm liền biến mất. Lực phòng ngự của Quỷ Linh Dương cũng không mạnh, Tiểu Thanh lại đột nhiên tập kích, Bạo Liệt Lưu Hỏa với lực sát thương vượt qua 40 điểm gần như làm nổ tung toàn bộ khe núi trong nháy mắt.
Toàn bộ Quỷ Linh Dương gần như bị mất mạng ngay tại chỗ, không chết cũng bị trọng thương, bị Nhạc Kỳ Nhân và Tả Vũ giết chết rất dễ dàng.
Sau khi càn quét sạch sẽ khe núi này, linh khí trong Tử Kim Cầu của Bạch Vũ tăng vọt lên đến 180 điểm.
“Ha ha, lần này lại được lợi, nếu vẫn còn vận may như vậy thì tốt rồi.” Tả Vũ có chút lòng tham không đáy bĩu môi.
Bạch Vũ cười lắc đầu: “Kế tiếp sẽ không thể dựa vào vận may, phải xem đồng đội của chúng ta có chịu nỗ lực hay không. Vừa mới có một tổ người nói cho ta biết, bọn họ đã phát hiện ra một ổ Hồng Lân Xà.”
Nhất thời, ba người Nhạc Kỳ Nhân lại hưng phấn lên.
Bọn họ lập tức dựa theo định vị của Tử Kim Cầu, tìm kiếm mất ba ngày chạy tới xà huyệt (hang ổ của rắn). Trong ba ngày này, Bạch Vũ đã sớm khôi phục lại, đến nơi đó liên hợp với năm người, lại xốc xà huyệt lên.
Linh khí của Bạch Vũ tăng lên đến đến 240 điểm, vẫn lấy được mười lăm túi mật xà của Hồng Lân Xà, đây chính là dược liệu hệ Hỏa hiếm thấy, ẩn chứa lực lượng hệ Hỏa tương đối lớn, hơn nữa tính chất thẩm thấu rất mạnh, có thể rèn luyện sức lực và dược liệu khác.
Sau ngày đó, Bạch Vũ liền dẫn theo ba người Nhạc Kỳ Nhân nhàn rỗi, thảnh thơi đi dạo, nghỉ ngơi, tìm nơi yên lặng để tu luyện, đợi cho có người thông báo lại hành động. Như vậy nhìn như nhàn hạ, thực tế hiệu suất lại cực kỳ cao, hoặc là bất động, hoặc là tóm được một ổ.
Dù sao lực phá hoại của Tiểu Thanh thật sự rất đáng kinh ngạc, mãnh thú tam giai cũng đều kém hơn nó.
Trôi qua mấy chục ngày bôn ba, linh khí trong Tử Kim Cầu của Bạch Vũ đã đạt tới 1680 điểm, thời gian của Đại hội săn bắn đảo mắt cũng trôi qua được một tháng rưỡi.
“Vũ tỷ tỷ, hiện tại, linh khí của tỷ đã là đệ nhất! Nếu có thể tiếp tục duy trì, hạng nhất Đại hội săn bắn nhất định là của tỷ!” Nhạc Kỳ Nhân nghe được các đồng đội báo cáo, vui mừng ôm lấy Bạch Vũ.
Bạch Vũ ai oán nhìn Nhạc Kỳ Nhân: “Tại sao dễ dàng như vậy? Nếu chúng ta nghe được số lượng linh khí của người khác, tự nhiên người khác cũng có thể nghe được của ta.”
“Bọn họ muốn nhằm vào chúng ta ?” Tả Vũ nhíu mày.
Tả Viêm gật đầu, tuyệt không giật mình: “Chuyện sớm hay muộn, đừng quên, linh khí có thể bị đoạt.”
Bọn họ đang nói, Bạch Vũ liền nhận được nhận được cầu cứu từ Tử Kim Cầu, một tổ người gặp người của đỉnh Kinh Lôi, bị tách ra, có hai người xui xẻo đang trên đường trốn chạy tránh khỏi bị truy đuổi.
“Bạch Vũ, bọn họ muốn cướp Tử Kim Cầu của chúng ta, đoạt linh khí của chúng ta, làm sao bây giờ?”
“Đoạt linh khí. . . . . .” Vừa nói xong liền đến rồi, xem ra cuộc sống yên lặng săn bắn đã kết thúc.
Tinh thần Bạch Vũ vừa động, thu hồi toàn bộ linh khí trong Phụ Chúc Cầu của mọi người vào trong Tử Kim Cầu của mình, vừa vặn linh khí trong quả cầu phá vỡ 2000 điểm.
“Được rồi, các ngươi bóp nát Tử Kim Cầu đi.” Bạch Vũ phân phó.
Hai người ngây ra một lúc, khó hiểu hỏi: “Ngươi để cho bọn ta rời khỏi Đại hội săn bắn? Đây chẳng phải là chúng ta không thể giúp ngươi?”
“Hiện tại các ngươi đang bị truy đuổi, ta cũng không tới kịp để cứu các ngươi. Nếu như các ngươi để cho bọn họ bắt được, bọn họ sẽ không cho các ngươi có cơ hội giúp ta.” Không thể giết người, nhưng tuyệt đối có thể đánh cho thành bệnh liệt nửa người, để lại nơi nào đó làm thức ăn cho mãnh thú, còn không bằng hiện tại bóp nát Tử Kim Cầu cầu cứu.