Chiến tích mười trận bất bại lập tức khiến cho Bạch Vũ trở thành đối tượng toàn trường chú ý, thi đấu tuyển chọn tiến hành lâu như vậy, người lợi hại chân chính của mỗi lôi đài đều bắt đầu trổ hết tài năng, Bạch Vũ chính là nhân vật của lôi đài số bảy được người chú ý.
Không chỉ có mọi người ở lôi đài số bảy bắt đầu nghị luận về lại lịch và thân phận của Bạch Vũ, cường giả ở lôi đài khác cũng bắt đầu chú ý tới nàng, các loại ánh mắt rơi vào trên người Bạch Vũ, có tìm tòi nghiên cứu, có khinh thường và bội phục.
Nếu nàng là Linh Chủ thì có lẽ vẫn sẽ không làm nên được động tĩnh lớn như vậy, nhưng nàng chỉ là một Linh Sư, mà còn chỉ là cấp cao, một Linh Sư cấp cao có thể đấu với rất nhiều Linh Chủ cấp đỉnh, khiến cho người khác hết sức sửng sốt.
Đám người Tư Minh, Tử Như chú ý tới chiến tích của Bạch Vũ, đều vui mừng không thôi, quả nhiên là Vực Chủ của bọn họ, vượt cấp thì tính là gì? Vực Chủ nhà bọn họ từ lúc thành Triệu Hoán Sư đã bắt đầu vượt cấp, bọn họ cũng phải càng cố gắng mới được.
Trước mắt mới chỉ có Tử Như thắng năm trận, thua một trận. Tư Minh thắng bảy trận, thua hai trận, tổng thể mà nói đều không tệ lắm, nhưng dù sao cũng thua, nói không tốt thì có thể không thể tiến vào, bọn họ không thể tiếp tục thua nữa.
Thi đấu tuyển chọn bắt đầu tiến vào đến giai đoạn gay cấn, lôi đài số bảy cũng bắt đầu bất bình nổi dậy, trọng tài của Ám Dạ Đế Quốc bắt đầu cố tình sắp xếp đối thủ lợi hại cho Bạch Vũ.
Bạch Vũ lên đài lần nữa, liền gặp một vị Linh Chủ cấp đỉnh, Triệu Hoán Sư song hệ, một con hệ Thổ, hai con hệ Kim, là một tổ hợp tương đối tốt. Hành động trước mắt, thắng liên tiếp 11 trận.
“Thực lực của ngươi không tệ, nhưng vẫn còn thua ta.” Nam tử trẻ tuổi cười tít mắt nhìn Bạch Vũ, một đầu tóc màu xanh (màu lam) làm cho người hắn ta có một loại khí chất hoạt bát.
Bạch Vũ nói không nói nhiều, Tiểu Bạch vừa ra tay liền tấn công mãnh liệt.
Thiếu niên tóc xanh than thở: “Ái chà chà, vẫn lại là một chiêu này, ghi chép thắng liên tiếp của ngươi liền để cho ta tới chung kết đi.”
Ầm - -
Lực lượng vĩ đại của Phách Thiên Liệt tầng tầng lớp lớp đánh vào trên thân Viễn Cổ Thánh Tượng ( Voi vương thời viễn cổ) hệ Thổ ở đối diện, hình thể khổng lồ của Thánh Tượng (Voi vương- vua Voi) cao gần ba tầng lầu như vậy chặn ngang trước mặt Tiểu Bạch, lực phòng ngự nháy mắt trở thành 70 điểm!
Tiểu Bạch tiếp tục đánh một chưởng, nhưng chỉ thương tổn đến một chút da lông của Thánh Tượng, sức chịu đựng 45 điểm gần như không hụt.
Hai đạo khí đao sắc bén từ phía sau thân voi khổng lồ bay ra, tầng tầng lớp lớp nện lên người Tiểu Bạch, sức chịu đựng của Tiểu Bạch nháy mắt chỉ còn lại một thành.
Ánh mắt Bạch Vũ biến đổi, lập tức để cho Tiểu Bạch rút lui khỏi đó.
“Muốn chạy?” Thiếu niên tóc xanh cười lạnh, Thánh Tượng nâng cái chân to khỏe lên giẫm thật mạnh xuống, hai con Mi Hầu (khỉ Ma-các, giống khỉ nhỏ) hệ Kim cũng theo sát truy kích.
Nói cho cùng thì Tiểu Bạch cũng Triệu Hoán Thú mãn tư chất, tốc độ và lực phản ứng không phải Triệu Hoán Thú bình thường nào có thể so sánh được, quay một vòng trên mặt đất liền tránh thoát được bàn chân voi giẫm đạp. Ngay sau đó, mấy đường ánh sáng xanh (màu lục) gần như là đồng thời quét lên trên thân nó.
Bốn lần Khô Mộc Phùng Xuân, sức chịu đựng 0.8, nháy mắt sức chịu đựng của Tiểu Bạch đã được chuyển lại, đang trốn tránh thuận lợi rút về phía sau.
Mặt thiếu niên tóc xanh đều đã tái đi, âm âm u u nhìn chằm chằm Trảm Nguyệt, năng lực chữa khỏi của con mèo đen này cũng quá mạnh một chút rồi? Ai có thể liên tục sử dụng Trì Dũ Thuật? Còn bộc phát ra gần như trong một lần? Không xử lý con mèo đen này, dường như liền không có cách xử lý con hổ trắng này.
Ánh mắt của hắn ta âm tình bất định qua lại một vòng trên người Trảm Nguyệt và Tiểu Bạch, cuối cùng chỉ vào Trảm Nguyệt: “Đập chết nó cho ta!”
Trảm Nguyệt lập tức xù lông, thân thể linh hoạt lẻn chuồn đến trên vai Bạch Vũ, Tiểu Bạch ngăn cản ở phía trước.
Hai con Mi Hầu lao ra bảo vệ Thánh Tượng, trong phút chốc phát ra hơn trăm đạo khí dao giống như mưa bắn về phía Trảm Nguyệt.
Khóe miệng Bạch Vũ gợi lên một chút ý cười không dễ dàng phát hiện, cùng lúc thu hồi Tiểu Bạch, thả Tiểu Thanh ra.