Edit: V.O
Bạch Vũ đối với Thương trưởng lão ấn tượng cũng không tệ lắm, nguyện ý tin
tưởng hắn. Đương nhiên, nếu hắn tiết lộ ra ngoài, Bạch Vũ cũng không sợ, cùng lắm thì ứng phó với một chút phiền toái.
Hai người ở trong
phòng thí nghiệm hàn huyên hồi lâu mới đi ra ngoài, Thương trưởng lão vỗ đầu: “Thiếu chút nữa đã quên đưa cái này cho ngươi. Đây là huy chương
Triệu hoán sư của ngươi, có nó ngươi có thể đi đến các nơi của công hội
Triệu hoán sư mua bán vật phẩm, mau chóng lấy máu nhận chủ đi.”
Bạch Vũ tiếp nhận, đây là một cái huy chương nhỏ bằng kim loại màu đồng cổ,
mặt trên điêu khắc hoa văn một đóa hỏa diễm, thập phần tinh tế. Nàng nhỏ một giọt máu lên mặt trên, nháy mắt đã bị hấp thu.
Bạch Vũ đem huy chương cất vào, lập tức lên lầu hai, tiểu Thanh đã sớm không còn kiên nhẫn, gào thét phải có đồ ăn.
Thương trưởng lão tươi cười đưa Bạch Vũ lên lầu, Hành Tuấn Sơn buồn bực đứng
phía sau Thương trưởng lão: “Trưởng lão, người cần gì phải đối với nàng
ta khách khí như vậy? Không thể nào tư chất Triệu hoán thú của nàng ta
thật sự đạt tới 9 điểm?”
”Nói hươu nói vượn cái gì? Ngươi đã gặp
Cực phẩm Triệu hoán thú như vậy chưa? Thủy tinh chịu ảnh hưởng, xảy ra
chút vấn đề mà thôi.” Thương trưởng lão phụng phịu, nghiêm trang quát
lớn.
”Kia nàng ta.....”
”Triệu hoán thú của nàng là tư
chất hiếm thấy, sắp đạt tới Cực phẩm, đã là cực hiếm thấy.” Thương
trưởng lão trợn tròn mắt nói dối, mặt cũng không hồng một chút.
Hành Tuấn Sơn bĩu môi, vẻ mặt trái lại khinh thường. Chỉ là một cái hiếm
thấy mà thôi, tư chất đạt tới 7 điểm, đáng giá phải coi trọng như vậy
sao?
Thương trưởng lão lười quản Hành Tuấn Sơn suy nghĩ cái gì,
tùy tiện công đạo vài câu liền vội vội vàng vàng ly khai. Tình cờ gặp
được một Triệu hoán thú Cực phẩm trong cực phẩm, hắn đương nhiên phải
nhanh chóng trở về hướng cung chủ bẩm báo.
Bạch Vũ đi lên lầu hai lập tức bị hàng hóa phẩm cấp rực rỡ muôn màu làm cho say mê. Linh
thuật, linh khí, thức ăn của Triệu hoán thú, cái gì cần cũng đều có.
Tiểu Thanh lúc này nhìn thấy thức ăn đã bắt đầu chảy nước miếng.
Thức ăn của Triệu hoán thú cũng không phải để lấp đầy bụng, trên thực tế nó
không dùng giống như ăn cơm, thức ăn của Triệu hoán thú có hiệu quả đặc
thù. Ví dụ tăng lên một chút xác suất lực công kích, hoặc là làm cho
Triệu hoán thú có thể tu luyện các loại linh thuật nhanh hơn.....
Bởi vậy giá cả xa xỉ, quý nhất phải kể tới thức ăn tăng tư chất của Triệu
hoán thú. Loại thức ăn này có xác suất đề cao tư chất Triệu hoán thú, ai cũng biết tư chất của Triệu hoán thú có ảnh hưởng lớn bao nhiêu, nhưng
tăng thêm một chút, tương lai lớn dần lên sẽ hòan toàn không giống như
trước nữa.
Bạch Vũ dạo qua một vòng, một loại muốn mua cũng đều
không có. Nàng muốn cho tiểu Thanh tăng lên tư chất, tuy rằng tư chất
hiện tại của tiểu Thanh đã không thấp, nhưng mãn (max) tư chất mới là
thứ nàng muốn.
Đáng tiếc thức ăn tăng lên tư chất ở đây xác suất
thành công cực thấp, 10% cũng không đến, còn đắt tiền muốn chết, không
có mấy trăm vạn tinh thể thứ phẩm thì không thể mua được.
”Tiểu
Thanh, đồ ăn ở nơi này đều quá kém, ta trở về làm đồ ăn ngon cho ngươi
ăn có được không?” Bạch Vũ cùng tiểu Thanh thương lượng.
Tiểu Thanh liếc mắt nhìn nàng, trong mắt rõ ràng viết: “Ngươi làm?”
”Ngươi không tin ta?” Bạch Vũ nâng mi: “Đương nhiên là ta làm. Ta tốt xấu cũng là một Y sư có được không?”
Thức ăn của Triệu hoán thú đều là do Dược thiện sư làm ra, Dược thiện sư kỳ
thật là một chi nhánh của Y sư, bọn họ phối hợp hợp lý các loại dược
liệu làm ra thức ăn của Triệu hoán thú cùng Linh tửu (rượu) trợ giúp đột phá linh mạch.
Bạch Vũ là Y sư, trù nghệ lại tỉ mỉ, làm một Dược thiện sư đối với nàng mà nói cực lỳ dễ dàng. Trong trí nhớ của nàng có
một phương thuốc 100 % tăng lên 1 điểm tư chất, cái này là cùng với ác
mộng, mạnh mẽ tiến vào đầu óc của nàng.
Tuy rằng là từ trong mộng có được, nhưng Bạch Vũ không hiểu sao lại cực kỳ tin tưởng phương pháp phối chế đó là thật.
Tiểu Thanh không tình nguyện náo loạn một hồi, mới chọt chọt vào đầu nàng.
”Lúc này mới ngoan.” Bạch Vũ lập tức bắt đầu chọn mua dược liệu theo phương pháp phối chế, cũng rất nhanh liền gặp phiền toái.