Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 548: Chương 548: Trị liệu, trái tim sống lại 5




Ám Ưng không cho nàng ta đi vào, nàng ta liền không vào, trước tiên nàng ta có thể hỏi thăm tin tức từ trong miệng Ám Ưng.

Ngày hôm sau, quả nhiên nàng ta lại tới nữa, lần này bưng theo nồi cháo ngon, đứng ở trước cửa viện tiếp tục nói chuyện trời đất với Ám Ưng.

Ám Ưng bị nàng ta hỏi đến ngậm miệng không trả lời được, mồ hôi lạnh ứa ra, rất không dễ dàng mới ứng phó xong.

Nhưng Nam Môn Tư lại bắt đầu mỗi ngày đều đến đây, nếu là Ám Lân thì nàng ta sẽ không tốn công như vậy, nhưng là Ám Ưng, mặc dù hắn trung thành, nhưng miệng hắn vụng về, không thể không nói hắn thật sự không thể nào ứng phó các loại lời nói khách sáo quanh co lòng vòng.

Ám Ưng có cảm giác sớm hay muộn cũng bị Nam Môn Tư hỏi ra, nhìn thấy nàng ta cũng không muốn nói.

Giằng co như vậy vài ngày, rốt cục Ám Lân cũng có thời gian đến thăm Dạ Quân Mạc.

“Tình huống như thế nào?”

“Còn chưa thử ra được, đút thuốc vào không có bất kỳ phản ứng gì.” Bạch Vũ thản nhiên nói, không nhìn ra một tia nổi giận trên mặt.

“Ngươi muốn tìm một loại dược liệu có thể chữa trị thân thể Thánh Quân, sau đó thả lại trái tim vào lồng ngực người, dùng dược liệu chữa trị thân thể người?” Ám Lân lắc đầu: “Loại khả năng này tính không lớn.”

Ai từng thấy người chết uống thuốc còn có thể có hiệu quả?

“Ngươi có ý kiến gì tốt?” Bạch Vũ chỉnh sửa y phục Dạ Quân Mạc một chút, thành tâm thành ý đặt câu hỏi.

Ám Lân nhún nhún vai: “Ta cũng không phải Y Sư, không có gì ý kiến gì hay. Nhưng có khế ước gì có thể đoạn tuyệt trùng sinh không?”

Bạch Vũ thật đúng là không nghĩ tới bắt đầu thật sự tự hỏi.

Ám Lân nhìn nàng rơi vào bộ dạng trầm tư, lắc đầu: “Nhìn ngươi cả ngày buồn bực ở trong này, nói cho ngươi hai tin tức. Một tin tức tốt, một tin tức xấu, muốn nghe cái nào trước?”

“Tin tức tốt.” Nói đùa, tin tức xấu còn chưa đủ nhiều sao? Dạ Quân Mạc thành cái dạng này chính là tin tức xấu nhất, đương nhiên muốn nghe chút tin tức tốt để phấn chấn một chút.

“Tin tức tốt chính là đại khái Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên đã không rảnh tự mình tới gây phiền phức cho chúng ta. Anh Khê tiến vào Tháp Thiên Ky thấy được ngươi, sau khi trở về Sáng Thế Thần Điện thì tuyên dương bốn phía tiểu công chúa trở lại, hẳn là bọn Ngọc Ưu Liên vội vàng trở về giải thích rồi.” Ám Lân cười tít mắt nói.

“Tha hắn một lần thật là có tác dụng. Tin tức xấu đâu?” Bạch Vũ hỏi.

“Tin tức xấu chính là bọn họ không thể tự mình tới, cho nên rải tin tức, Dạ Quân Mạc đã trọng thương gần chết, đã sống không qua vài ngày. Bây giờ không chỉ Ngũ Hành đại lục, ngay cả Đại lục Hiên Thổ đều đã biết rõ.”

Cả Đại lục Hiên Thổ đều đã biết rõ. Đương nhiên người của Vực Ám Dạ cũng đều biết rõ, chỉ sợ bây giờ lòng người trong ngoài môn phái đều hoảng sợ, chắc chắn đám người Dạ Vương sẽ vội vàng yêu cầu gặp Dạ Quân Mạc.

Nhưng thấy tình huống hiện tại của Dạ Quân Mạc chỉ sợ lòng người càng thêm hoảng sợ.

“Ngươi tính ứng phó như thế nào?” Bạch Vũ thờ ơ hỏi, tuyệt không lo lắng.

“Ta tính toán, tiếp tục giấu diếm. Chỉ cần bọn họ không xông vào được, thì ai cũng không thể khẳng định Dạ Quân Mạc có chuyện.” Đột nhiên ánh mắt Ám Lân sắc bén, nụ cười ôn nhuận như ngọc bị giá lạnh trong mắt đông cứng, nhưng chỉ một cái chớp mắt, lại rất nhanh ấm áp giống như gió xuân phả vào mặt: “Nhưng Bạch Vũ, ngươi cần phải nhanh chữa khỏi cho Dạ Quân Mạc, ta sợ ta lừa không được lâu lắm.”

“Ta sẽ.” Bạch Vũ ngồi vào bên cạnh Dạ Quân Mạc, ngừng ở khuôn mặt trắng xanh của hắn.

...

Nam Môn Tư cũng nghe thấy lời đồn bên ngoài, nàng ta có chút nghi ngờ tính chân thật của những lời đồn này. Vừa vặn, Dạ Vương âm trầm mặt đến tìm nàng ta: “Ngươi gặp Thánh Quân chưa?”

“Vẫn chưa.”

“Vẫn chưa? Đều đã qua bao nhiêu ngày, chúng ta vẫn không rõ tình hình của Thánh Quân! Ngươi làm việc như thế nào vậy?” Sắc mặt Dạ Vương càng thêm âm trầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.