Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 491: Chương 491: Xuất sắc 2




Hắn ta vội vàng gọi Triệu Hoán Thú ra, nhưng Tiểu Thanh, Tiểu Bạch và Cửu Huyền Băng Hồ của Bạch Vũ đã phi ra, từ đầu đến cuối hắn ta vốn không có bất kỳ cơ hội gì, ba con Triệu Hoán Thú đều có tính công kích.

Đao Ba Kiểm có muốn không đi ra cũng không được, chỉ có thể vội vàng chạy ra từ trong suối nước nóng, Tiểu Bạch lập tức chưởng một chưởng Phách Thiên Liệt khiến hai con Triệu Hoán Thú của hắn ta chết thẳng cẳng.

Mấy người đang ồn ào ở một bên khác không hẹn mà cùng ngừng tay, hoảng sợ nhìn Đao Ba Kiểm bị đánh chỉ biết chạy trốn.

Ngay từ đầu bọn họ cũng muốn đến vị trí của Đao Ba Kiểm, nhưng người ta quá lợi hại, tất cả bọn họ không phải là đối thủ, bây giờ xem ra, người lợi hại hơn vẫn ở phía sau !

Bạch Vũ liếc nhìn bọn họ một cái: “Các ngươi cũng muốn con suối này?”

“Không, không, không, chúng ta không có ý nghĩ này !” Mấy người nhanh chóng lắc đầu như trống bỏi, Đao Ba Kiểm cũng không đánh lại, bọn họ đi cướp không phải là muốn chết sao?

Bạch Vũ quay đầu lại, chỉ chỉ con suối, nói với Phục Mãn: “Ngươi và Tư Minh ở đây tu luyện đi, chăm sóc Tư Minh cho tốt.”

“Được !” Phục Mãn hết sức vui mừng, không phải Phục Mãn ngại Tư Minh phiền phức, chỉ vì chăm sóc Tư Minh, bỏ lỡ hàng loạt kỳ ngộ của Thần Vực thì rất đáng tiếc.

Sau khi Phục Mãn đưa Tư Minh đi vào, Bạch Vũ liền lấy sợi chỉ bạc bằng thạch anh nhận được trong Tháp Thiên Ky bện ra một tấm võng rắn chắc xung quanh con suối, sau đó bày ra một tầng kết giới, liền dẫn Tử Như và Công Tôn Ưởng đi.

Đợi cho Bạch Vũ đi không còn bóng dáng, mọi người nhìn lão đầu và thiếu niên hôn mê đứng ở trong suối, đều bắt đầu rục rịch.

Thiếu nữ kia là kiểu người ngoan độc, nhưng lão đầu này rõ ràng cũng chỉ là một Tôn Chủ tuổi già sức yếu, thực lực không được tốt lắm, xem ra bọn họ có thể cướp đoạt.

Người đầu tiên nhào lên cướp đoạt chính là Đao Ba Kiểm, đồ của hắn sao có thể không tự mình cướp về?

Hắn ta cuồng nộ gọi ba con báo hung mãnh bổ nhào tới, chỉ nghe tiếng máu thịt bị kéo xé vang lên, máu tươi vẩy ra, ba con Triệu Hoán Thú đau đến gào khóc, bản thân hắn ta cũng bị ngăn cản đến toàn thân bị thương, thiếu chút nữa liền mất mạng.

Nhất thời, mọi người đều lùi bước, phòng vệ chung quanh này cũng có chút quá khủng bố ?

Có người thử lấy bảo kiếm linh khí cao cấp ra chặt, kết quả chính là kiếm bị bật ra, miệng ho vài cái, nhưng không có cách nào phá tan được một bước phòng vệ.

Mọi người chỉ có thể hết hy vọng đi tranh hai con suối còn lại.

Không tệ, người ta vẫn để lại cho bọn họ hai cái, ít nhất không lấy đi toàn bộ.

Nhưng đến chỗ Thánh Linh Phường, Bạch Vũ thật sự liền lấy đi toàn bộ, một chút cũng không chừa lại.

“Ta muốn toàn bộ những Tử Kim này, bỏ đồ xuống, các ngươi có thể ra ngoài.” Bạch Vũ lạnh lùng nói.

Mọi người đang đấu kịch liệt quay đầu nhìn Bạch Vũ đứng ở cửa, vẻ mặt cười nhạt: “Ranh con từ đâu tới? Ngươi nói muốn thì chúng ta phải đưa sao? Ngươi nghĩ ngươi là ai?”

Ầm - -

Đột nhiên, người nọ giống như một cái bao tải bị đánh bay ra ngoài, nện vỡ vách tường.

Nhất thời, mọi người không nói gì, ánh mắt cảnh giác nhìn Bạch Vũ.

Bạch Vũ thu tay, con ngươi như sóng nước mênh mông trở nên lạnh lẽo: “Ta là chủ nhân của nơi này!”

Tiểu Thanh ở sau lưng nàng, lập tức phun ra một ngụm Bạo Liệt Lưu Hỏa rền vang trào trên người bọn họ, trong ngọn lửa ngút trời, Bạch Vũ phất tay thu lại, toàn bộ 700 khối Tử Kim được thu vào trong túi.

Bạch Vũ lập tức đi đến hai phòng luyện khí khác, nhìn thấy kim khí liền lấy đi toàn bộ, lực công kích của Triệu Hoán Thú cấp 5 của nàng đủ để tiêu diệt tất cả những người chống lại.

Bên ngoài, Thượng Quan Vân Trần dưỡng tốt vết thương rất không dễ dàng, trở về tới bên cạnh cổng vào, nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Bạch Vũ thuận lợi ra khỏi Tháp Thiên Ky, còn xưng vương xưng bá cầm tất cả kim khí đi, hễ là nàng thấy tốt, đều lấy tất cả đi, lại không ai có thể chống lại nàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.