Trước kia, chàng đã nói, sẽ cưới thiếp vào mùa ngô đồng nở đẹp nhất. Chờ đợi ròng rã bảy năm, cuối cùng vào ngày lên kiệu hoa, thiếp lại chỉ được đến một câu vô tình, "Cuộc đời này giết chóc quá nhiều, không thể không xuất gia. Chỉ mong nàng gặp được người như ý, từ nay về sau ân ái một lòng."
Cam lòng sao, có thể cam lòng sao? Cố chấp chờ đợi thêm một trăm năm nữa, chỉ mong, vào mùa ngô đồng nở rộ năm nay, chàng sẽ đến Thập Lý Đình, mỉm cười nhấc lên khăn voan của thiếp...
Bình luận truyện