Về nhà Tần Phong, cả hai người đều ướt nhẹp, cả người Hải Quỳnh lạnh run lên, nhưng gương mặt cô thì vẫn đỏ bừng, làn môi mộng hơi sưng, đôi mắt vẫn chưa hết mơ màng, cô ngoan ngoãn chờ Tần Phong lấy đồ của anh cho cô thay
Khi Hải Quỳnh thay đồ xong, cô vừa bước ra khỏi nhà tắm đã cảm nhận được không khí ấm áp bao quanh. Tần Phong đã mở tất cả máy điều hòa trong nhà lên, cả gian phòng ấm áp không gợn một chút lạnh lẽo nào sau khi bị mưa ngấm vào người.
Hải Quỳnh ngửi thấy mùi thơm lừng bay ra từ nhà bếp, cô bèn tò mò tiến vào, liền nhìn thấy Tần Phong đang đeo tạp dề đang nêm nếm món gì đó, Hải Quỳnh bèn lên tiếng khen:
- Thơm quá.
- Tắm xong rồi sao, ngồi xuống đi, anh làm ít mí pagetti cho em ăn – Tần Phong quay mặt lại nhìn Hải QUỳnh cười âu yếm nói.
Hải Quỳnh gật đầu nhưng cô không lại bàn ngồi mà đứng nhìn dáng vẽ chuyên chú nấu ăn của Tần Phong, trong lòng cảm thấy có hương vị ngọt ngào lan tỏa.
Người ta nói, đàn ông hấp dẫn nhất là khi họ chuyên tâm làm việc, nhưng đàn ông mặc tạp dề xuống bếp càng hấp dẫn hơn, hôm nay Hải Quỳnh thấy đúng là như vậy, Quả thật rất ít người con trai chịu xuống bếp nấu ăn cho người mình yêu, cô quả là hạnh phúc. Niềm hạnh phúc này khiến Hải Quỳnh không tự chủ được mà bước đến phía sau lưng của Tần Phong đưa tay ôm lấy eo của anh, tựa đầu vào tấm lưng rộng lớn của anh.
- Sao vậy – Tần Phong tắt bếp, xoay người lại đem Hải Quỳnh ôm vào lòng âu yếm hỏi.
- Em phát hiện càng ngày em càng yêu anh nhiều hơn – Hải Quỳnh xẩu hổ thú nhận.
Tần Phong phá ra cười hạnh phúc, hai tay ôm siết lấy cô thật chặt, rồi mới nói:
- Còn anh thì mỗi ngày lại yêu em nhiều hơn, ngày hôm nay yêu em nhiều hơn ngày hôm qua, nhưng lại ít hơn ngày mai.
Dù cho đó là lời nói dối thì bất cứ người con gái nào cũng đều thấy thật hạnh phúc vào phút giây này, huống chi Hải Quỳnh biết Tần Phong đối với cô là thật lòng thật dạ, tim rộn ràng hạnh phúc như thể vừa nghe một khúc nhạc dịu dàng.
- Thật không ? – Hải Quỳnh giả vờ nghi ngơ hỏi.
- Anh sẽ làm cho em tin – Tần Phong cười đáp rồi đưa tay nâng cằm Hải Quỳnh đặt lên môi cô một nụ hôn thật sâu
Hai đầu lưỡi hòa quyện vào nhau say sưa nếm mật ngọt của tình yêu. Trao cho nhau vòng tay ấm áp thật chặt như hứa hẹn sẽ cũng nhau đi đến cuối cuộc đời, đến nơi thiên đường của hạnh phúc mà chỉ có hai trái tim thật lòng cùng hướng về nhau mới làm được.
Sau khi ăn xong, Hải Quỳnh đứng bên cửa kính nhìn ra phía ngoài, trời vẫn mưa như trút nước, âm u lạnh lẽo khiến Hải Quỳnh thấy ão não vô cùng. Tần Phong rửa chén xong pha cho Hải Quỳnh ly trà nóng đem ra thấy cô thở dài liền đặt xuống mặt bàn rồi đi đến vòng tay ôm lấy cô hỏi:
- Sao vậy?
- Trời vẫn mưa lớn, nói không chừng ký túc xá đã đóng cửa rồi – Hải Quỳnh buồn rầu đáp.
- Vậy thì ngủ lại ở đây đi – Tần Phong mĩm cười dụ dỗ, trong mắt lóe lên sự gian xảo. (Xin chia buồn với bạn đã rơi vào tay cáo ^^ )
Hải Quỳnh ngay thơ đối với Tần Phong hết mực tin tưởng cho nên cũng chẳng có chút đề phòng nào, nhưng từ lúc yêu nhau cô chưa từng ở lại nên hơi ngập ngừng do dự, Tần Phong bèn ngon ngọt dụ dỗ tiếp nói:
- Đâu phải em chưaa từng ngủ ở nhà anh. Em cứ ngủ ở phòng lần trước.
Hải Quỳnh nghe vậy thì vui vẻ gật đầu mà không hề biết rằng vị thế lần trước và lần này hoàn toàn khác nhau, lần trước cô chỉ là người lạ phiền phức, lần này cô chính thức là người yêu của anh. Tần Phong thấy Hải Quỳnh đồng ý thì phấn khởi vô cùng, miệng nở nụ cười gian xảo (đây là thành phần cực kì gian xảo, bà con cô bác cẩn thận dè chừng – Quỳnh cưng, cẩn thận nha )
Hai người quyết định vào phòng Tần Phong xem phim. Hải Quỳnh thích thú tìm đĩa phim, lúc nào Tần Phong cũng chuẩn bị nhiều đĩa phim để hai người cùng coi, nhưng chủ yếu vẫn là phim hoạt hình bởi vì Hải Quỳnh thích. Cô có thể xem đi xem lại bộ phim mèo chuột nhiều lần không chán. Bộ phim cô thích xem nhất là Doremon và Nhóc Maruko. Từ lúc cô đến, nhà Tần Phong trở thành kho phim hoạt hình.
Hải Quỳnh bỗng nhìn thấy một đĩa phim đặt trên đầu đĩa, là đĩa phim ma. Cô cầm lên rồi quay đầu phe phẩy với Tần Phong:
- Tụi mình xem cái này đi.
Tần Phong đang kéo rèm cửa nghe vậy bèn quay đầu nhìn xem, sau đó nhíu mày đáp:
- Đĩa đó là của Công mang tới xem, hình như là phim ma, em không sợ sao.
Tần Phong còn nhớ rõ nét mặt hoảng sợ đến nỗi không dám nhìn của Hải Quỳnh bám sát người anh khi lần đầu họ gặp nhau, trông cô không khỏi buồn cười.
- Có anh bên cạnh mà, nha nha – Hải Quỳnh nũng nịu, chớp chớp mắt xin xỏ.
- Tùy em – Tần Phong phì cười trước bộ dạng đáng yêu của cô.
Phim mở đầu là loạt âm thanh nghe rợn tóc gáy, Hải Quỳnh chui vào trong chăn trùm kín người lại mà vẫn cảm thấy lạnh toát. Càng lúc cô càng rút vào lòng Tần Phong sợ hãi, lén lút nhìn lên màn hình những cảnh ma xuất hiện.
Tần Phong thấy buồn cười vô cùng, toàn bộ chỉ là giả do người ta dựng ra, chẳng có gì đáng sợ cả. Đúng là chỉ có bọn con gái nhút nhát mới sợ hãi đến phát run như thế, lại nói, nhìn thẳng cũng là nhìn, lén lút nhìn cũng là nhìn, việc gì mà phải che tay rồi nhìn qua kẽ tay cơ chứ.
Nhưng mà như vậy thì có thể thỏa thích ôm lấy cô vào lòng tận hưởng hương vị ngọt ngào, ấm áp và mềm mại mà cơ thể cô đem lại chẳng khác gì thiên đàng thì không uổng công anh giữ chân cô lại. Hèn chi các anh chàng thường thích dẫn bạn gái đi xem phim ma như vậy.
Bộ phim nói về một anh chàng nhà báo nghe nói đến căn nhà ma thì muốn phiêu lưu tìm hiểu viết bài.Không ngờ anh lại yêu cô gái ma đó, và phim hư cấu đến độ cho vào một cảnh làm tình của anh chàng và cô gái ma.
Vì là phim điện ảnh nên những cảnh nóng thế này thường là chiêu để câu khách. Nhưng dường như đạo diễn đã sử dụng cảnh nóng quá chân thật cho nên quay khá rõ việc âu yếm của hai nam nữ diễn viên lại kèm theo sự rên rỉ khoái lạc (>0