Chương 44 : Anh Có Yêu Em Không ?
Ngày 29 tháng 12, trời nắng.
Hôm qua khi tôi với nhỏ Nhi về thì có người báo có nhà cho Gia Đạt, đó là một căn nhà nhỏ thuộc sở hữu của gia đình nhỏ Nhi, nhà trong hẻm và nằm ở Quận 12. Không gần nhà tôi.
Sáng nay ngủ dậy, nghe dưới nhà ồn ào thì mò xuống xem chuyện gì. Hóa ra là anh Sang cùng ba mẹ anh ấy qua bàn về đám cưới của chị.
Sao mà mọi người xung quanh tôi ai cũng hạnh phúc, chắc có mỗi tôi là đám cưới với con nhà giàu phải suy nghĩ.
Giờ mới biết, đâu phải cứ cưới chồng nhà giàu là sung sướng cả ngày ăn rồi nằm. Hóa ra bọn nhà giàu cũng có những rắc rối riêng của họ, chẳng hạng như tên Yong đây. Ăn chơi lắm vào rồi vây lấy tên buôn ma tuy. Không biết hắn có bị HIV không ta, mà chắc không đâu có thì hắn chết mẹ nó lâu rồi :))
Tôi đứng chỗ cầu thang nghe lén mọi người nói chuyện. Ba anh Tấn Sang nói.
- Tôi muốn hai đứa tổ chức đám cưới tại gia, tiệc cưới ngoài trời và buffet bánh ngọt và rượu Pháp.
- Nhưng nhà bên này đâu có sân vườn rộng để làm tiệc.
- Mẹ vợ, con nghĩ là tiệc cưới 2 ngày, ngày thứ 7 làm ở nhà hàng, còn chủ nhật ở nhà con.
- Sang nói đúng đó chị xuôi, tổ chức bên nhà chúng tôi rồi cho Dung ở lại luôn.
Cái gì, chị hai về nhà chồng ở hả, không được chị tuy mạnh mồm mạnh miệng nhưng chị yếu đuối hiền lắm, đi làm dâu thế nào cũng bị bắt nạt cho xem. Với lại chị đi rồi, tôi cũng đi thì ai ở nhà với ba mẹ đây.
Đúng là con gái cưới chồng rồi như bát nước đổ đi, hận vì tôi cũng là con gái. Giận, làm một vé đi thái để thành con gái mới được... ý lộn, đi thái để thành con trai kaka.
Tôi bước nhanh ra chỗ mọi người đang nói chuyện, tôi chen vào.
- Không được tuyệt đối không được, chị phải ở nhà không được đi.
- Sáng sớm sản gì vậy Bum ?
- Chị phải ở lại đây, chị qua nhà chồng ở vậy ai ở nhà với ba mẹ nữa, ai chăm sóc cho ba mẹ ?
Mọi người nhìn tôi im lặng, việc tôi cũng sắp cưới chồng thì gia đình anh Sang đâu có biết. Anh Tấn Sang nói.
- Còn em đó, em chăm sóc cho ba mẹ được mà.
- Không được, em sắp cưới chồng về nhà chồng ở rồi.
- Còn đi học mà đòi cưới chồng, lo học đi cô nương.
- Bum nói thật đó, nó sắp cưới chồng rồi.- chị
- Thiệt cơ á ?
- Em nói thật, anh có thể cùng chị em sống ở đây không ? Nếu không chê nhà nhỏ thì xin anh đó.
Tôi khom lưng cúi người trước mặt mọi người. Tôi thấy mẹ như sắp khóc, có lẽ mẹ cảm động vì hành động của tôi, hoặc cảm thấy mất mặt.
- Xin hai cô chú cho anh chị sống ở đây chăm cho ba mẹ con.
- Ba mẹ, con ở đây được mà, chẳng phải nhà còn nhóc Huy sao? Em cũng 18 tuổi rồi còn gì, vài năm nữa nó cưới vợ giờ ấy.
- Nhưng nó không thích thú chuyện công ty.- ba anh
- Thì có làm sao, con ở đây vẫn làm tốt việc công ty mà. Còn em chỉ hứng thú với chụp ảnh thiên nhiên nghệ thuật thì được rồi. Ba mẹ phải mừng vì Huy không hứng thú việc công ty.
- Con chắc không Sang ?
- Có mà ba.
- Vậy ba tôn trọng quyết định của con, làm tốt việc công ty và làm rể tốt vào.
Tôi mừng lắm, cảm ơn vì đã đồng ý cho chị ở đây. Tôi cũng muốn ở nhà lắm, nhưng để bà con dòng họ biết tôi mới chừng này tuổi mà có chửa thì còn gì mặt mũi ba mẹ.
Bỗng chuông cửa ngoài kêu lên, tôi phải lủi thủi ra ngoài mở cửa. Hóa ra là tên Yong với gia đình hắn, sáng sớm qua đây làm gì nữa đây, ám gì mà sáng trưa chiều tối khuya nắng mưa giông bão vẫn ám miết không biết.
- Sáng sớm qua làm gì ?
- 9 giờ rồi kêu sáng sớm, thay đồ đi chọn nhẫn với áo cưới.
- Không, khỏi cưới, cứ vậy mà sống đi.
- Em bị sao nữa thế, kỳ cục.
- Tại ai mà em kỳ cục, anh tốt nhất nên có gì nói hết cho em biết, anh còn giấu em gì nữa em không bao giờ, không bao giờ, KHÔNG BAO GIỜ cưới anh đâu.
Nói xong tôi giận quá mất khôn quên đóng cửa mà đi vào nhà. Hắn đuổi theo đi vào nhà, mà trong nhà mọi người đang nói chuyện thấy tôi chạy vào còn hắn đuổi theo. Cảnh này kỳ quá, chạy nhanh lên phòng cho đỡ nhục. Hắn ở sau thì cứ léo nhéo mãi.
- Bum em nói anh nghe coi bị gì vậy ?
- Anh phải tự biết, anh thông minh lắm mà.
- Nói chuyện thẳng đi.
Tôi không trả lời, đi nhanh vào phòng. Lên tới cái phòng mà tưởng mới chạy bộ 100 mét 3 4 vòng, thở như con chó luôn chứ.
Tôi ngồi lên cái giường bừa bộn ngủ dậy chưa xếp của tôi. Hắn ngồi xuống nhìn tôi nói.
- Em biết gì rồi ?
- Nói, anh với Bombi.
- Làm sao em biết chuyện đó ?
- Anh có nói không hả ?
- Có có anh nói, ngày trước anh có chở hàng cho nó mà giờ hết rồi, anh muốn đứt với nó mà nó không tha cho anh.
- Anh có chơi không ?
- Không, chưa bao giờ.
- Còn gì giấu nữa ?
- Không có...
- Hồng Như !
- Sao nữa ?
- Nói nhanh, anh biết con đó như nào mà.
Hắn im lặng một hồi rồi nói, tôi đang rất bực. Ngay lúc này hắn còn xạo xự gạt tôi nữa thì đảm bảo ngay và lập tức thẳng cẳng đá hắn lọt ra cửa sổ.
- Anh xem thường em rồi, em còn nhanh tay hơn tụi anh nữa đó.
- Đừng dài dòng.
- Tối qua anh nghe Đạt nói có người tới tìm con Như rạch mặt nó te tua, tra hỏi nó mới nói có đứa tên Nhi đi chung với đứa mặt quần yếm với hoodie xanh lính tìm đánh rồi cảnh cáo nó. Anh biết chắc là em mà.
- Rồi sao ? Tiếc hả ?
- Không, anh biết con đó đòi quay lại vì hết tiền thôi. Có em giải quyết dùm, tốt rồi. Anh tính cho nó sống không nỗi...
Chát... Bộp...
Tôi tán hắn một cái rồi cầm gối đánh vào hắn. Nước mắt lưng tròng cũng trào ra chảy xuống.
Chết tiệt, tại sao việc hắn làm hậu quả tôi phải ghánh rồi giải quyết dùm, câu nói của hắn đang khen tôi giỏi hay chửi tôi ngu vậy?
- Sao lại đánh anh ?
- Anh xem con này cái gì hả, anh có khả năng làm thì cũng có bảnh lĩnh mà tự đi giải quyết, anh làm bắt người khác dọn dẹp. Vô dụng.
- Anh đâu có vô dụng, anh vô dụng thì đâu có baby haha.
- Con mẹ nó còn giỡn bà đá tung đít nhá.
- Đít nè đá đi.
- Đệch mịe đéo dỡn mà.
Hắn cười ha ha rồi ngồi xuống giường, kéo tôi ngồi lên chân hắn ôm tôi trong lòng. Gục mặt vào lưng, tay ôm bụng.
- Đừng hỏi nữa, có những thứ không phải lúc nào cũng nói cho người khác biết được, nhiều khi không biết lại tốt hơn. Cũng có nhiều người không nghe không thấy nhưng họ vẫn có thể tưởng tượng được. Em nên biết, anh giấu em không nói ra cũng vì tốt cho em thôi. Ngoài xã hội có ngàn vạn cạm bẫy, cứ bước một bước là có một cái bẫy khác. Em nên ngoan ngoãn trong vòng tay anh.
Hắn nói đúng, có những chuyện mình không nên chạm vào tránh rước họa vào thân. Nhưng làm sao tôi làm lơ được khi nó đang diễn ra trước mặt trong khi đó là người tôi yêu, là ba con tôi.
- Anh có bao giờ... yêu em chưa ?
- Có, anh từng yêu và đang yêu.
- Vậy tại sao anh gạt em hết lần này đến lần khác? Chỉ cần nói thẳng ra, mình cùng giải quyết sao phải bày đủ mọi cách để làm em đau lòng ?
- Đó là cách anh chọn để bảo vệ em. Anh không cần em tha thứ, chỉ cần mẹ con em vẫn an toàn khỏe mạnh là đủ rồi.
- Còn anh ?
- Anh không sao.
Tôi im lặng, sao lòng lại thấy khó chịu thế này. Hắn đang nói thật lòng không? Tại sao có rất nhiều cách bảo vệ tôi mà hắn lại chọn cách làm tổn thương tôi.
... ... ... ... ... ... ... ... ...
Thật ra, con trai có lòng tự trọng cao lắm. Họ chẳng bao giờ biết cách thể hiện tình yêu thương qua lời nói, con trai khi yêu ai đó thật lòng và rất nhiều thì thường thể hiện tình yêu và sự quan tâm của mình qua hành động.
Có thể hành động đó là sự lãng mạn nhẹ nhàng đến sến súa, cũng có một số người không biết cách phải quan tâm người mình yêu ra sao nên có hơi quá đáng và làm người con gái tổn thương.
Nhưng các bạn gái đừng thấy ngại khi người yêu mình đang ở chỗ đông người mà nói ra lời nói hơi sến súa, vì mọi người xung quanh cũng rất ngưỡng mộ bạn đó.
Còn đối với các bạn gái có người yêu quan tâm mình mà toàn là hàng độ thô lỗ trẻ con thì đó là nét đáng yêu của bạn trai bạn đấy. Mọi người xung quanh sẽ cười khi thấy như vậy nhưng trong lòng họ cũng mong được như bạn thôi :)
... ... ... ... ... ... ... ... ...
- Cho anh thời gian, anh sẽ giải quyết hết mọi chuyện.
- Anh còn bao nhiêu đưas con gái ngoài kia ?
- Anh không biết.
- Anh nên sớm giải quyết chuyện Bombi, và tụi con gái.
- Anh biết rồi, vậy đi thử nhẫn được chưa ?
- Cho anh một ngày để nhớ xem có bao nhiêu đứa con gái, không nhớ ra thì đừng hòng cưới hỏi.
- Biết rồi mà, bà xã đại nhân.
. . . . . . . . . .
Còn tiếp...