Ngày 6 tháng 12, cảm xúc.
Sáng nay gặp Yong ở trường, hôm qua vừa nhìn thấy thân tàn ma dại đang ôm hôn người ta mà hôm nay đi học nhìn như không có gì.
Thật tình quên hỏi hắn bị gì mà lại nhập viện, hôm qua nghe Long nói tét đầu tét tít gù mà thấy hắn vẫn lành lặn chứ có tét cái gì đâu.
Tiết 4 giờ học địa, tôi xin đi vệ sinh, sẵn ghé qua căn-tin mua bánh kẹo cho đỡ buồn ngủ, đi ngang dãy phòng tin học trên lầu 2 thấy Yong ngồi một mình.... hút thuốc.
Hôm nay không có lớp học tin nên dãy phòng máy vắng tanh, tôi đi lại chỗ hắn, thấy dứi sàn là 2 chai nước suối, một chai còn nguyên còn chai mở nắp và bao thuốc mèo. Trong chai nước suối nắp mở có rất nhiều tàn thuốc. Hắn thấy tôi vội vứt điếu đang hút dở vào chai nước. Tôi tới gần chỗ hắn, ngửi mùi thuốc lá làm tôi muốn nôn lắm, mà sáng giờ không ăn gì nên chỉ nôn khan. Tôi ngồi xuống. Hắn hỏi.
- Tới đây làm gì ?
- Ở đây làm gì ?
- Vậy đó.
- Có gì buồn ?
- Không.
- Là Hương ?
- Sao biết ?
- Thì vậy đó.
- Hương nói đang có thai.
Trời đất, sao chóng mặt vậy nè. Đang thật hay đùa vậy ? Vậy mẹ con tôi phải làm sao ? Tim bỗng đập nhanh hơn, tay chân dần giảm nhiệt độ, miệng mấp máy ra được vài chữ.
- Đùa hay giỡn ?
- Là thật, 2 tháng rồi.
- Anh yêu Hương thì đây là điều đáng mừng.
- Anh... từng yêu Hương, nhưng giờ thì không, việc Hương lấy đứa bé ra uy hiếp anh làm anh mệt mỏi.
- Vậy anh xử lý như nào ?
- Anh nói Hương bỏ, vì Hương còn quá nhỏ để có thể làm mẹ.
- Anh dẫn Hương đi khám chưa ?
- Hương không chịu đi.
- Tại sao lại như vậy ?
- Sáng dậy thấy Hương ngồi kế bên, anh không biết hôm qua xảy ra thế nào, mà hôm đó cũng không có rượu bia gì hết.
- Tuần sau thi rồi lo học đi, em giúp anh giải quyết nhỏ Hương.
- Giải quyết cách nào ?
- Anh ép Hương khám thai lại, lấy giấy khám thai đưa lại cho em là được rồi, nó không chịu khám thì lấy tờ giấy khám cũ của nó đưa em cũng được.
Hắn đồng ý. Chắc con này tính làm trò mèo gì đây mà, hông hiểu sao tôi lại đồng ý giúp hắn, vì hắn là ba con tôi sao ? Hay vì tôi không muốn hắn là của người khác ?
Tôi mà đem chuyện này cho nhỏ Nhi chơi chắc nó nhảy dựng lên mà cám ơn tôi đấy chứ. Nàng Hương này xui xẻ mới chọc phải ổ kiến lửa.
- Sao hôm qua nhập viện ?
- Tai nạn giao thông.
- Pa.....xạoooo, thấy bị gì đâu.
- Hôm bữa gặp Hương nó làm áp lực, anh chạy xe về thì bị quẹt trúng thằng giang hồ, nó đánh anh xỉu luôn.
Hắn nói hắn xỉu, hắn như con voi mà xỉu kiểu gì trời, không dám tưởng tượng ra.
- Vào lớp đi, lo học mà thi, nghe em đừng nghĩ gì hết, chỉ cần lấy giấy khám thai của nhỏ đó là được rồi, sẽ có người giải quyết dùm anh thôi.
- cám ơn em.
Quỳ một chân lên tính đứng dậy, hắn kéo tôi lại, hắn ôm tôi, vẫn hành động cũ, vòng tay qua eo mặt áp bụng. Hình như hắn thích ôm kiểu này thì phải.
Tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Nhưng cái hạnh phúc đó như ánh sáng cuối chân trời, vụt tắt trong đêm. Tôi đang nghĩ, hắn như vậy với Hương vậy thì khi biết tin tôi có baby cũa hắn thì hắn sẽ như nào với tôi?
Hắn buông tôi ra, hắn ném chai nước có tàn thuốc ra ngoài đường, đưa tôi chai nước nguyên, 2 đứa lớp ai nấy về. Về lớp tôi bị giáo viên chửi vì đi vệ sinh quá lâu.
. . . . . . . . . .
Hết giờ học, tôi ra muộn vì phải đợi tụi trong lớp quét dọn vệ sinh xong đi dẹp chổi.
Lúc ra dẹp chổi xong tôi ra cổng trường, thấy hắn đang ẵm bé con nhìn giống hắn. Thấy tôi hắn cũng gọi. Tôi đi lại chỗ hắn, nhìn bé con xong nói.
- Là con anh hả ?
- Ừ.
- Nhìn giống anh....
- Ai cũng nói vậy !
- Anh có con rồi còn lăng nhăng lum la.
- Haha... ngốc ! Anh giỡn thôi, đây là cháu anh, dễ thương không ?
Trời ạ, là cháu hắn hả ? Nhìn giống hắn lắm, có tin được không trời ? Mà nghĩ lại không biết sau này con mình có giống hắn không nhỉ ? Mà kệ đi, không biết có giữ được baby không mà lo tới chuyện sau này.
- Không, giống anh là không xinh chút nào.
- Haha, mốt con anh cũng phải giống anh, đẹp trai như ba nó mới được.
- Anh sắp làm ba rồi còn gì !
Tôi vô tình nói ra mà không suy nghĩ, quên mất hiện tại hắn đang rối loạn cả lên vì chuyện của hắn.
- Xin lỗi, em lỡ lời.
- Không sao, anh tự giải quyết được.
- Em nói giúp anh mà, anh đừng nghĩ nhiều làm như em nói là được rồi, lo học mà thi.
Hắn gật gù, không trả lời. Tôi tạm biệt hắn rồi về. Về đến nhà, tôi móc điện thoại ra gọi cho nhỏ Nhi liền. Kể nhỏ nghe chuyện của hắn, vậy là nhỏ nhiều chuyện cúp học buổi chiều với bồ nhỏ qua nhà tôi. Tôi cũng không muốn học nên cũng nghĩ luôn, dù sao cũng chỉ là học phụ đạo thôi mà, đâu phải học chính.
Tôi với nhỏ Nhi bàn sẽ làm thế nào với nàng Xuân Hương đấy. Nhỏ Nhi kêu tên Phát nhờ người nào đẹp trai chút, cua con Hương trước rồi tính tiếp. Không cần nói nhiều, nghĩ là làm, ngay và lập tức tên Phát gọi điện thoại hẹn bạn ra trường C mà ngày trước tôi học đợi ở đó.
Chúng tôi chạy xe ra trường C, dừng xe trước mặt một tên rất đẹp trai. Tên này tên Anh Khoa, đang ngồi trên chiếc Piago. Chúng tôi kể chuyện của hắn cho Khoa nghe, Khoa cũng vui vẻ đồng ý.
Không cần nhiều lời, 4 người 3 xe chạy thẳng qua trường THCS H điều tra hỏi thăm về nhỏ. Nơi dễ hỏi nhất là quán trà sữa nhỏ Phượng làm.
Theo như Gia Đạt nói thì nếu hắn quậy phá có tiếng bên này thì chắc hỏi ai cũng biết. Trên đường tới quán trà sữa, chúng tôi gặp hắn ngay trường THPT Đ đang tụ 5 tụ 7 trong đó có Minh Khang, Thiên Long và Gia Đạt, đối diện có thêm tốp đang đứng đối diện. Hình như sắp có đánh nhau bên trường này.
Nhỏ Nhi hình như dây thần kinh sợ bị đứt hay sao mà vừa thấy Yong là kêu tên Phát tấp xe vào ngay giữa 2 đám đang kênh nhau. Nhìn cảng này tếu lắm, tôi với Anh Khoa nhìn nhau rồi chạy lại chỗ nhỏ.
Tình hình có vẻ đang căng thẳng mà nhỏ Nhi phá đám.
- Anh Yong... Sắp đánh lộn hả, 2 bên căng quá hahaa....
- Sao em với Bum ở đay ?
- Haha... bí mật, mình đi trà sữa đi anh !
Trời ạ, con này tỉnh lắm rồi. Tôi thấy tên đứng đầu bên kia mặc đồng phục trường Đ mặt căng lắm.
- Dựa hơi đàn bà, không nhục hả Vương ?
Hehe... bật mí nè, hắn tên thật là Vương đó. (=^.^=)
- Tao không dựa dẫm ai hết.
- Vậy nhỏ này là ai đây ?
- Bạn.
Cái đoạn tụi này xàm ngôn dẹp đi, toàn chửi thề lum la.
Cuối cùng tên đó đẩy nhỏ Nhi ra bên, nhỏ bực quá tát cho tên đầu đàn bên kia cái, vì thằng đó nói :“ Tao không đánh đàn bà con gái, tránh ra. “. Mà nhỏ Nhi thì đâu ngán ai cũng đáp lại thằng đó :“ Bà đây chưa ngán ai bao giờ, mày không đánh đàn bà phụ nữ nhưng bà đây cứ ai đụng là đậm. “.
Tôi biết thế nào hồi nữa thằng đó cũng bầm dậm mà đi xe cú thương về à. Có đứa nào đụng vào nhỏ mà lành lặn đâu.
Hắn kéo nhỏ đẩy về phía tôi, kêu bọn tôi ra trà sữa đợi, khoảng nửa tiếng nữa tụi hắn ra. Mà nhỏ Nhi bon chen đứng trước mặt hắn, chỉ tay thẳng vào mặt thằng đầu đàn bên kia.
- Loại này mà nữa tiếng hả, anh ơi là anh bà đây 1 giây thôi là hắn lếch tới bệnh viện luôn chứ nữa tiếng mất thời gian quá.
Nói xong nhỏ quay qua thằng đó, thẳng cẳng một cái ngay giữa hai chân, thằng chả đứng hết nỗi quỳ xuống mà ôm 'thằng em'. Đúng là 1 giây đáng nhớ cuộc đời =))))) nhớ tới già vẫn chưa quên.
Tôi thấy thằng đó có vẻ đau đớn lắm, bọn phía sau thằng đó cũng lùi lại vài bước, còn bên bọn hắn thì.... chắc đang xang mặt vì nghĩ tới cảm giác đó.... haha. Nhỏ Nhi đứng cười tỉnh bơ, leo lên xe bồ nhỏ.
- Đợi gì nữa, nhanh đi bà đây không rảnh mà chờ đợi đâu. Bọn bây muốn trả thù thì cứ tìm bà, bà học trường phổ thông L bên Gò Vấp, tên Nhi lớp 10.
Nói xong hai đứa chạy đi luôn, tôi lắc đầu mà nhìn hắn.
- Dờm gì nhanh đi.
Nói rồi tôi đi luôn, Anh Khoa cũng đi theo.
. . . . . . .
Ngồi trong quán trà sữa, 8 con mắt nhìn nhau không ai chịu nói gì sau khi Yong kể chuyện của mình cho mọi người biết. Cuối cùng thì tôi vẫn phải lên tiếng đầu tiên.
- Anh Yong nói đó là lần đầu của con Hương.
- Nghĩ sao vậy, trước quen tao ba ngày là cho tao ăn rồi. - Gia Đạt nói
- Tao cũng nhai xương luôn rồi. - Thiên Long nói
- Anh Yong, tin bạn thân chứ không tin gái, gọi con Hương ra đây đi, tụi em có trò vui. - Tôi nói
Hắn lấy điện thoại ra gọi nàng Hương ấy, hẹn quán trà sữa này đợi môt lát hắn tới sau. Rồi cả bọn lên lầu ngồi, để mình Anh Khoa ngồi đó.
Khoảng 15 phút sau nàng ấy tới, lúc này trong quán khá vắng người. Nàng ấy ngồi bàn đối diện Anh Khoa. 5 phút sau Khoa mới bưng ly trà sữa lên, đi qua chỗ nàng ấy.
Tôi không nghe họ nói gì, nhưng lúc Anh Khoa đi qua chỗ nhỏ Hương thì tôi bảo hắn gọi cho nhỏ Hương nói không tới được vì phải chơi cho đội bóng ở trường.
Chắc khoảng 15 phút, nàng ấy về, Anh Khoa quắc tay gọi cả bọn xuống.
- Sao rồi ?
- Xin được số điện thoại, tối rủ đi chơi nữa là ok.
- Cảm ơn anh.
- Không gì đâu, đừng để xảy ra thế này nữa là được rồi, anh về trước nha.
Anh Khoa đứng dậy vỗ vai hắn rồi đi. Anh Khoa bằng tuổi Gia Đạt đấy, nhìn Khoa có vẻ đào hoa nhưng chung tình lắm. Vì vụ này mà bạn gái ảnh giận ảnh cả tuần, phải gọi nhỏ Nhi ra giải thích thì 2 người mới hết giận.
Anh Khoa đi ra, tôi nhỏ Nhi với bồ nhỏ cũng đứng dậy đi về. Vì hôm nay tôi phải tới võ đường để tập cùng đàn em cho tụi nó có thể thi tốt kỳ thi sắp tới. Lúc này tôi lại quên mất baby trong bụng mà vận động mạnh.
Tối nay Anh Khoa sẽ hẹn nàng Hương để điều tra xem bầu bí của ẻm sao rồi. Đó là một chuyện đầy bất ngờ.
. . . . . . . .
????
Nếu phải chúc anh nhiều hạnh phúc
Nhiều niềm vui khi yêu thương ai, không phải em
Rồi cười thật tươi khi em bỗng thấy anh trong tay với 1 người
Lại gần nói đôi câu rồi bước qua nhau rất vội...
Nếu phải giống như người bạn cũ
Nhìn người ta quan tâm yêu anh
Ôi hạnh phúc !
Rồi phải làm như quên anh không khó
Em vẫn có thể sống 1 mình
Thì xin lỗi anh, em không làm được đâu...