Tên của tôi là âu dương nghi, đúng 12 h pm hôm qua tôi vừa tròn tám tuổi, và tôi là một đứa trẻ mồ côi.
Tôi không biết cha tôi là ai ,mẹ tôi trông như thế nào và vì sao họ lại bỏ rơi tôi.
tôi chỉ biết mình lớn lên với sự áp bức bốc lột, rất chi là siêu cấp biến thái của sư phụ
Nàng bế tôi về khi tôi chỉ là một đứa trẻ oa oa khóc, suốt tám năm qua
dưới sự huấn luyện hết sức nghiêm khắc từ nàng khiến tôi từ một cô gái
xinh đẹp đáng yêu, mỹ miều như hoa như Ngọc trở thành một cô nàng có
tính cách super đàn ông hịên nay.
Tư tưởng của tôi, tâm hồn của tôi từ lâu đã thấm nhuần chân lý vĩnh hằng, trưởng nữ của âu gia thì không được phép sợ hãi
Phải ngẩng cao đầu tự tin hướng về phiá trước, máu có thể đổ, mạng có
thể vong nhưng tuyệt đối không được rơi dù chỉ là một giọt lệ.
Từ đường gia tộc âu dương.
lần này con hạ sơn là có hai nhiệm vụ cao cả mommy giao cho
Một là tìm lại cha mẹ ruột ,ta cho con một năm làm tròn nghiã vụ làm con ,trả hiếu song đường.
Nàng đưa cho tôi một tờ giấy bé xíu xiu, trên đó ghi một dòng chữ “xấu quắc “ mà tôi nhìn mãi mới ra là cái điạ chỉ nhà.
Hai là ,con lập tức tìm đến băng sơn nữ quốc, cầu thân, hoàn thành cho được hôn ước năm xưa của hai gia tộc âu, hàn.
Lần thứ hai nàng lại đưa tiếp cho tôi một chiếc hộp tinh xảo bên trong
gim một chiếc nhẫn khắc hình rồng phỉ thúy vô cùng bắt mắt.
Wow !
Chiếc nhẫn xinh đẹp này mà tôi mang đi bán, chắc chắn kiếm chác không ít nha
”Nha đầu thúi “ con đừng ảo tưởng có thể kiếm chát chút xíu gì ở đây,
nếu con dám mang tín vật quan trọng như vậy đi bán, ta thề cho dù con có trốn đến chân trời góc bễ, lổ chó, lổ mèo hay lổ chân lông gì, ta cũng
lôi đầu con ra cho bằng được, lốc xương trả ta, lốc thịt trả cha mẹ con.
Nàng Không hổ danh là sư phụ siêu cấp biến thái của tôi, ý tưởng bé bổng chỉ mới vừa xuất phát từ não trái, bay đến não phải còn chưa kịp thoát
ra ngoài lỗ tai, đã bị nàng chặn lại không thương tiếc hazzzz.
Còn nữa ,trước khi con đi ,ta muốn con ở trước mặt bài vị liệt tổ liệt tông của âu gia, dập đầu thề cho ta hai đều
Thứ nhất : phải rước cho được hôn phu mang về, còn phải là một chàng
trai trắng trẻo thơm ngon, hiền ngoan thục Đức, còn nữa sau khi đã làm
thê quân của người ta phải biết nâng niu trân trọng, ôm trong tay ,nâng
trong lòng ,không được phép ức hiếp.
Tôi trịnh trọng giơ cao tay, tuyên thệ
Đập cái đầu xuống đất kêu cái cốp.
Thứ hai : là từ đây đến khi hoàn thành xong cả hai nhiệm vụ và quay về không được dùng võ công của bản môn
Nha đầu thúi, nếu con dám vi phạm môn quy, coi ta làm sau trị con
Mắt tôi ngấn lệ nhìn cây roi cửu tuyết côn trên tay sư phụ bay phấp phới, còn oai phong hùng dũng hơn cả cờ đỏ sao vàng.
Lời cần nói đã nói xong, đều cần thề cũng thề rồi, không tiễn
Nàng quay đi trong ung dung vui sướng, chỉ quăng cho tôi gói hành trang bé tẹo teo, với 8 đồng BC ( băng sơn)
Nha đầu thúi, sư phụ biết thời buổi lạm phát ngày càng cao ,vật giá gia
tăng vô số nhưng ta tính rồi với số tiền này con có thể mua được 8 cái
bánh bao còn việc ăn như thế nào là phải xem con rồi.
Tôi tức giận,xốc chiếc ba lô thân yêu bước thẳng ra cửa.
Nha đầu con đừng có mơ xài cái chiêu chà đồ nhôm với ta, con mà dám chôm đồ nhà bất kỳ thứ gì mang đi để xem ta xử con thế nào.
Sư phụ đúng là sư phụ của tôi, siêu cấp keo kiệt siêu cấp biến thái a a a a a a a....
°°°°°°°°°
Nghi tỷ tỷ, hic hic.. Người ta không muốn xa tỷ tỷ, người ta cũng muốn đi băng sơn cốc, người ta cũng muốn cưới chồng hu hu....
Tim tôi thắt lại ,vội ôm chặt tiểu sư sư mụi vào lòng, từ bé đến gìơ âu
dương song nghi luôn là tâm can bảo bối của tôi, cô nhóc là sư mụi là em gái cũng là tri kỷ của tôi.
Tôi luôn không chịu được mỗi khi thấy cô nhóc khóc.
Ngoan tỷ tỷ đi làm nhiệm vụ,rất nhanh sẽ về với mụi
Tháo vội miếng ngọc bội trên người, tôi nhẹ nhàng đeo lên cổ song nghi
Mụi nghe ta nói miếng ngọc này là do, sư phụ năm ngoái đi công tác London mua về tặng ta làm quà sanh thần.
Ta bây gìơ trao lại cho mụi làm vật thế chấp , đợi khi nào ta về mụi trả lại cho ta được không?
Mắt song nghi sáng lên
Được người ta sẽ gĩư cẩn thận đợi ngày tỷ tỷ, Vinh quy bái tổ, quang minh chính đại dắt đàn ông của băng sơn về.
Nói xong cô nàng chạy mắt dép, để tôi lại với non xanh ,nước biếc và mây ngàn vi vút gío thu
Lời tạm biệt tôi vẫn còn chưa kịp nói kia mà