Tung tăng trên con đường vàng rực ánh điện, Kei vẫn hớn hở khi nhớ lại
nụ hôn với Lucy, bắt cô bé đi ngủ sớm nhưng xem ra có người hôm nay sẽ
khó ngủ đây…
Nhưng vừa về đến phòng trọ Kei đã thấy có một bóng
trắng đang đứng chờ cậu. Đó là Nhật Dạ, nhìn thấy Kei, cô bé vội chạy ra mừng rỡ :
-Kei !!!!
-Nhật Dạ ! Sao cậu lại ở đây ? Phong đâu rồi ?
-Phong ở lại nhà thờ, sáng mai cậu ấy mới về. Nhật Dạ nói bằng một giọng khàn
khàn, trên khóe mắt còn rơm rớm nước. Kei nhìn cô bé lo lắng :
-Sao vậy Nhật Dạ ? Cậu mới khóc đấy à ? Đã xảy ra chuyện gì vậy ?
Nhật Dạ cúi mặt xuống, nước mắt rơi lã chã, cô bé lặng im không nói gì, cả
người cô lạnh buốt vì đứng lâu ngoài trời. Kei vội cầm túi xách cho cô
bé và kéo cô vào nhà.
-Đừng khóc nữa Nhật Dạ ! Nói cho tớ nghe đã xảy ra chuyện gì vậy ? Sao cậu lại ở đây ?
Đưa hộp khăn giấy cho Nhật Dạ. Kei nhìn cô lo lắng, chưa bao giờ cậu thấy
Nhật Dạ như thế này cả. Tại sao cô ấy không về nhà mà lại tới tìm cậu
giờ này chứ ? Cô bé kia không khóc nữa. Cô lôi trong túi ra mấy lon bia
mới mua và khui một lon đưa cho Kei :
-Tớ đang có chuyện buồn. Uống với tớ nhé !
Kei miễn cưỡng đưa tay nhận lấy lon bia của Nhật Dạ và từ từ đưa lên miệng
nhìn. Nhìn cô bé cậu hơi nghĩ ngợi, Nhật Dạ hôm nay thật kì lạ, không
hiểu đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy nữa. Nhật Dạ nắm chặt hai tay nhìn cậu cố thốt lên một cách khó khăn:
-Chúng ta cùng về Mỹ nhé. Kei !
-Về Mỹ ? Kei ngạc nhiên nhìn Nhật Dạ.-Sao tự nhiên cậu lại muốn về Mỹ thế ?
-Không tự nhiên đâu. Kei !!! Nhật Dạ ngước lên giận dữ.-Nếu chúng ta ở đây. Tớ sẽ mất cậu vào tay Lucy. Tớ không muốn điều đó xảy ra. Kei !!! Tớ không thể để mất cậu được. Cậu đã được quyết định sẽ trở thành chồng tớ sau
này mà. Sao cậu lại còn trở thành người yêu của Lucy chứ?
-Nhật
Dạ à. Kei đặt lon bia xuống cau mày nhìn cô bé trước mặt mình.-Cậu đừng
chơi trò trẻ con như trước đây nữa. Chúng ta đã lớn rồi. Rồi mổi người
sẽ có một con đường khác nhau. Tớ yêu Lucy và muốn ở lại nơi này, rồi
sau này cậu cũng sẽ tìm được nửa kia của mình. Đừng ngốc nghếch làm theo những gì đã nghĩ trong quá khứ nữa.
-Cậu yêu Lucy ư ? Tớ không
chấp nhận điều này. Dù cậu có nói gì tờ cũng không chấp nhận đâu. Cậu là của tớ, tớ sẽ đưa cậu sang Mỹ cùng tớ.
-Nhật Dạ, cậu đừng như vậy nữa…
Kei đang định nói gì thì bổng dưng cậu thấy bóng Nhật Dạ mờ nhạt trước mắt mình, rồi cậu từ từ ngã xuống trước mặt cô bé…
-Xin lỗi ! Nhưng tớ không còn muốn cạnh tranh công bằng nữa. Tớ sẽ giành lại cậu từ tay Lucy. Dù cho có phải trở mặt với cô ấy…