Quay trở lại giờ kiểm tra . Dung Cà Chua khẽ nhíu mày khi lướt qua chỗ
Tùng Baby . Sao thế nhỉ ? Mọi hôm hắn là người làm xong thứ 2 chỉ sau Hà Điên . Dù gì thì Nguyễn Công Tùng cũng là cây đinh trong lớp về học tập . Quái lạ !!! Tùng Baby đang cắm cúi viết viết , xóa xóa cái gì đó ?
Nếu là bài kiểm tra , hắn chưa bao giờ phải tẩy xóa . Vậy thì hắn viết
cái gì thế nhỉ ? Chưa hết ngạc nhiên , nó chợt thót tim khi thấy thầy
Thắng đang tiến gần chỗ Tùng Baby . Thằng bé vẫn vô tư không biết tai
họa sắp đổ xuống đầu .
- Nguyễn Công Tùng ! Em đang làm gì thế ???
- Em .... Em .... Em ... Hắn lắp bắp , mặt đỏ bừng .
- Đưa tôi xem tờ giấy nào ? Tôi muốn xem cậu viết cái gì trong giờ của tôi ? Giọng thầy nhẹ nhàng nhưng rành rọt .
Tùng Baby chết sững . Hắn nghĩ ngợi một lúc rồi cũng đưa tờ giấy ra .
Cả lớp đã ngừng viết . Tất cả đang hồi hộp nhìn hắn . Nói Tùng Baby làm
việc riêng trong giờ học khác nào bảo Thị Nở là người đẹp ? Ấy vậy mà đó lại là sự thật ! Ít nhất Thị Nở cũng là người đẹp trong mắt Chí Phèo
còn gì !
- Chà !!! Nguyễn Công Tùng mà cũng biết làm thơ cơ à
??? Lại còn là thơ tình nữa chứ ! Tôi thấy cậu nên chuyển sang khối
chuyên văn là vừa !!! Rồi thầy đọc to bài thơ ngay trước lớp :
Có em tôi mới tin : đời có tình yêu .
Như cuộc sống có 4 mùa rõ rệt .
Tôi - đông chí - lạnh lùng , rát buốt
Một tảng băng Bắc cực giữa đời .
Ta gặp nhau mùa xuân đã tới .
Chim líu lo và hoa nở trên cành .
Tôi rạo rực bao nhiêu là cảm xúc .
Đứng giữa trời cất khúc hát yêu thương .
Tim tôi nóng như mùa hè rực rỡ
Nắng rộn ràng như muốn nói yêu em .
Thêm chút nữa để để kết thành quả ngọt
Dâng hai tay thu chín những tình ca !!!
Bài thơ đã hết mà cả lớp vẫn im lặng . Thầy Thắng lắc đầu :
- Tôi sẽ giải quyết chuyện này sau . Giờ thì : Hoàng Thu Dung đứng lên thu bài !
Quay sang Tùng Baby đang ngồi ngây như phỗng , thầy hạ giọng :
- Cậu làm tôi thất vọng quá !!!
Thầy Thắng vừa rời khỏi . Cả lớp liền vỡ ra như một cái chợ . Tiếng
cười nói lao xao cả một góc trường . Kiên hấp gào lên thích thú :
- Lãng mạn sến !!!
Doanh Tốc - một nhân vật " khả kính " trong lớp nhấp nháy :
- Hệt như Rô-mê-ô và Ju-li-et thời hiện đại ! Nhưng ai sẽ chết trước đây ???
- Tùng Baby làm thơ tình ? Tim đất sét mà cũng biết yêu sao ???
- Chuyện lạ có thật !!! Tụi bây ơi ????
Các bạn đừng ngạc nhiên trước thái độ của cả lớp . Đúng là bình thường
họ sợ Tùng Baby thật . Nhưng con giun xéo lắm cũng quằn . Con chó bị đòn mãi cũng đến ngày cắn trả . Căm thù tích tụ mãi cũng phải phát ra chứ ? Huống chi , cười là một bản năng rất - con người ! Dù là ai ! Giàu hay
nghèo , học cao hiểu rộng đến thất học , già hay trẻ , trai hay gái .... khi gặp một tình huống ngộ nghĩnh , một câu nói hài hước đều không kìm
được mà bật ra tiếng cười . Dù họ không hề cố ý !Ấy vậy nên : Nếu bạn có là nguyên nhân của những tiếng cười đó cũng đừng lấy làm tức giận . Vì
rất có thể những kẻ hôm nay cười bạn , ngày mai sẽ làm trò cho thiên hạ . Cho nên ông cha ta mới có câu :
- Cười người chớ vội cười lâu . Cười người hôm trước , hôm sau ... ăn đòn !!!
Khuôn mặt của Tùng Baby hết tái lại đỏ . Rồi chuyển sang màu tím . Hắn
cảm thấy ý thức mơ hồ dần . Thứ duy nhất đọng lại trong đầu hắn là giọng nói não nề của Dung Cà Chua :
- Hỡi trời !!! Tình là gì mà để cho sinh tử chia lìa ... ( Trích đoạn Thần Điêu Đại Hiệp ^ ^ )
Tùng Baby chắc sẽ tự tử nếu biết những gì sắp tới . Hà Điên đang chuẩn
bị photo bài thơ của hắn để bán với giá cắt cổ . Con nhỏ nhe răng cười
thầm :
- Phen này mình tha hồ vớ bở !!