Đội Trật Tự Và Những Kẻ Thích Đùa

Chương 34: Chương 34




Làm ơn đi mà ???

- Không !!!

- Chỉ một lần duy nhất này thôi !!!

- Tôi đã nói là không ...

- Bạn bè giúp đỡ nhau mà so đo tính toán thế sao ???

- Ơ hay ! Tôi đã bảo là không được mà !!!

- Ối giời ơi !!! Sao cái số tôi nó lại khổ thế này ??? Đỡ hộ người ta chai bia mà bây giờ người ta tuyệt tình tuyệt nghĩa ... Hắn thút thít ( giả vờ ) khóc .

- Đằng ấy có bị làm sao không hả ??? Người ta học võ từ lúc 4, 5 tuổi . Bây giờ đằng ấy đã 16 tuổi . Sắp lấy vợ đến nơi rồi ! Làm sao học nổi ... Nó bực bội gắt .

Cái thằng cha băm trợn này không hiểu hôm nay ăn phải cái gì mà bây giờ dở chứng bắt nó dậy võ . Xương cốt hắn cứng như đá , chỉ ngã vài cái là gẫy hết chứ nói gì đến tập võ !!!

Đình Dương chớp mắt , nở nụ cười đã đưa hắn lên hàng ngũ Hotboy gạ gẫm :

- Nhóc làm ơn giúp tôi đi ! Tôi sẽ trả công đàng hoàng mà ? Có công mài sắt có ngày nên ... xà beng !! Nhóc dậy võ cho tôi nhá ...

- Không phải việc trả công hay không trả công ... Mà đằng ấy đã qua tuổi học võ rồi . Có học cũng chẳng ăn thua !!!

Từ cái lúc nhìn nhóc lùn đơn thân độc mã đấu với thằng mặt sẹo . Hắn đã thề với lòng phải đi học võ ! Lúc ấy hắn thấy mình thật vô dụng . Là thân con trai mà không bảo vệ được người mình yêu thì không xứng với 2 chữ " đàn ông " !!!

Hắn ... quyết tâm đi học võ !!!

Tất nhiên chẳng phải đi đâu xa . Nhóc lùn rất giỏi võ . Cứ nhờ cô nhóc dậy cho là xong . Vì thế quý vị độc giả mới có cơ hội xem cái cảnh gạ gẫm vừa rồi !

Sự quyết tâm của hắn hiện rõ trong đáy mắt .

- Muộn còn hơn không ! Người ta học được tôi cũng học được ! Tôi không tin mình lại tối dạ đến thế !!!

Nó cảm thấy rất khó nghĩ . Không phải nó không muốn dậy hắn . Nhưng nước có phép nước . Gia có gia quy . Sư phụ của Võ Đường Địa Ngục là cha nó . Chỉ có ông mới có quyền nhận môn sinh . Nó chỉ là đệ tử không có quyền dạy võ cho người khác . Nếu hắn muốn học phải được sự đồng ý của ông ...

Vừa dắt con chiến mã ra khỏi Go Home , nó sáng mắt phát hiện ra Tùng Baby đang đứng nói chuyện với 1 cô gái . Vẻ mặt phớt đời của hắn hôm nay bối rối tệ . Hắn nói chuyện rất ấp úng , chốc chốc lại đưa tay lên gãi đầu !

( tác giả : Hình như mấy tháng nay thằng này chưa gội đầu thì phải ???)

Dung Cà Chua như không tin vào mắt mình . Nó tự hỏi đây có phải là thằng bạn thân nổi tiếng với trái tim bằng đất sét không ???

Cô gái đứng cùng hắn không phải ai xa lạ . Đó chính là Hải Yến !

Người đẹp đã đi khỏi mà Tùng Baby vẫn đứng nghệt ra vì ngây ngất . Từng sau lần đầu tiên nhìn thấy nàng , hắn đã bị ám ảnh bởi khuôn mặt trái xoan , đôi mắt bồ câu và mái tóc thề đen nhánh . Nàng đi vào trong mỗi giấc ngủ khiến hắn say đắm như hít phải phấn hoa Anh Túc ( hoa thuốc phiện ) . Cứ ngỡ sẽ chẳng còn cơ hội gặp lại . May mắn làm sao ! 3 ngày sau khi cho vợ chưa cưới của Đình Dương 1 trận , tức là hôm nay ý mà . Hắn đến Go Home tìm Cà Chua thì gặp lại người trong mộng .

Dốc hết dũng khí ra làm quen ! Đứng mỏi cả chân !Nói bã cả bọt mép ! Cuối cùng người đẹp đã cho hắn một cái hẹn . Hắn chờ đơi từng giây phút mong mỏi đến ngày hôm ấy .

Tùng Baby mải mê suy nghĩ . Không hay đội trưởng đội GTT đang mon men tiến lại . Với vẻ mặt không khác gì con nghiện nhìn thấy thuốc . Nó vỗ vai thằng bạn thân thì thầm :

- Cô bé ấy dễ thương nhỉ ???

- Hả ???

Hắn rớt cái bịch xuống đất . Giọng hốt hoảng :

- Sao bà lại ở đây ???

Dung Cà Chua nhe răng . Điệu cười của nó khiến Tùng Baby lạnh xương sống .

- Ông có nhìn thấy tấm biển kia không ??? Nó giơ tay chỉ về phía cửa ra vào .

- Có ! Thì làm sao ??? Hắn ngơ ngác .

- Ông nhìn thật kĩ đi ! Xem có đọc được những chữ ghi trên đó không ???

Tùng Baby cảm thấy khó hiểu . Con nhỏ này định nói cái gì vậy ?

- Tôi đâu có mù !!! Trên đó ghi cà phê Go Home chứ còn cái gì nữa ???

- Ông nói đúng rồi ! Thế ông có biết tôi làm công việc gì ở Go Home ???

- Thì ... phục vụ bàn ...

Dung Cà Chua vỗ tay bôm bốp :

- Hoan hô !!! Lại đúng nữa ...

Chợt nó ngừng lại . Nhìn Tùng Baby như thằng ... mới ra trại .

- Thế ông có bị ấm đầu không hả ??? Lại đi hỏi tôi ở đây làm cái gì ? Nhân viên thì phải làm việc ở quán chứ còn sao nữa ???

Tùng Baby méo mặt . Người ta giận quá mất khôn . Hắn lại mừng quá hóa dại ! Rõ ràng hắn tới chỗ Cà Chua làm việc tìm nhỏ mà bây giờ lại hỏi 1 câu ngớ ngẩn !!!

- Thôi ! Bỏ qua chuyện đó ! Bây giờ tôi hỏi ông ? Cô bé ấy có phải là người khiến ông làm thơ tình trong giờ KT không hả ???

- Bà nói linh tinh gì vậy ??? Ai ... là ai chứ ???

- Tôi nói là : Cái cô bé vừa rồi - cô bé Hải Yến ấy mà ! Có phải là đối tượng của bài thơ ông đã làm không ???

- Cái gì ??? Cô ấy tên là Hải Yến à ??? Sao cô ấy bảo mình tên là Sơn Ca ?? ... Ối ...........!!!!!!!!

Tùng Baby vội đưa tay bịt mồm . Nhưng quá muộn rồi ! Đội trưởng đội GTT đã nở một nụ cười tươi rói !

- Ông bạn thân mến à !!! Mọi người rất tò mò muốn biết cô gái đã làm tan chảy trái tim của đội phó đội GTT là ai ? Đặc biệt là Hà Điên đó !!!

Hắn biết tỏng con nhỏ định nói gì ? Liền chơi bài ngửa :

- Tôi bao bà 2 tháng ăn sáng . Và chuyện hôm nay coi như không nhìn thấy ... Ok ???

Nó cười khẩy :

- Đừng mơ !!! 3 tháng ăn sáng , bộ trò chơi ông mới tậu và trực nhật thay tôi nửa năm !!!

Tùng Baby choáng váng .

- Bà định ăn cướp trên giàn mướp à ??? Sao lại nặng tay với nhau vậy ??? Trả thù thì cũng vừa vừa phai phải thôi chứ ???

- Hữu thù bất báo phi quân tử !!! Ông quên rồi sao ??? Nó ngân nga cái giọng cát sét rè !

- Nhưng lần trước bà chỉ bao tôi có 2 tháng ăn sáng thôi mà ??? Định phá giá chắc ???

Đáp lại nét mặt đau khổ của hắn là giọng nói " tiền bạc phân minh , ái tình dứt khoát "

- Giá xăng lên ! Vật giá leo thang . Đương nhiên phí im lặng phải lấy cao hơn rồi ??? Yên tâm đi ! Tôi lấy còn rẻ chán !!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.