Tô Quân mang theo Tôn Giai Ân đến dự tiệc tối, đúng với dự đoán của bọn họ, bữa tiệc này không chỉ dành cho nghiên cứu sinh mà nó còn dành cho một số quan chức ở trong thành phố muốn kết giao với lãnh đạo cấp cao của chính phủ.
Bữa tiệc rượu hội tụ các quan chức cấp cao thường được tổ chức trong một không gian sang trọng và đầy trang trọng. Phòng tiệc thường được trang trí với những bộ bàn ghế cao cấp, đèn chùm sang trọng và những bức tranh nghệ thuật đẹp mắt.
Trong phòng tiệc, các quan chức cấp cao được phục vụ những loại rượu cao cấp và các món ăn tinh túy. Những ly rượu được đặt trên bàn với kiểu dáng đẹp mắt và chất lượng tuyệt vời. Ánh đèn trang trí lung linh, tạo nên không gian sang trọng và ấm cúng. Các khung cửa sổ lớn mở ra, cho phép ánh trăng mờ ảo luồn vào bên trong, tạo ra ánh sáng tự nhiên và tạo cảm giác thoải mái cho khách mời.
Những bộ sofa và ghế được bố trí khắp nơi, tạo nên không gian thoải mái và tiện nghi cho khách mời thảo luận và trò chuyện.
Nhân viên phục vụ thân thiện và chuyên nghiệp, đảm bảo sự hài lòng của khách dự tiệc. Tất cả những yếu tố này cùng nhau tạo nên một không gian tuyệt vời cho bữa tiệc rượu hội tụ các quan chức cấp cao.
Ngay cả trang phục của họ cũng rất trang trọng và tinh tế. Đàn ông thường mặc vest, áo sơ mi, quần tây, giày da và đeo cà vạt. Còn phụ nữ thì thường mặc váy dài hoặc đầm dạ hội, tóc được chải gọn gàng và trang điểm nhẹ nhàng. Những trang phục này được chọn lựa kỹ càng và tinh tế để phù hợp với không gian sang trọng của bữa tiệc rượu và tạo nên sự tôn trọng và uy tín của người tham dự.
Tôn Giai Ân cũng gặp được Kiều Anh, nhưng cả hai không có nhiều thời gian để nói chuyện với nhau vì Kiều Anh bắt buộc phải đi theo Tiêu Hiên để chào hỏi những người khác. Đa số thời gian Tôn Giai Ân đều dùng để ngồi ăn với Tô Quân...
Lúc cả hai đang vừa ăn vừa nói chuyện, đột nhiên Hà Uy Kiệt cùng Lương Linh đến chỗ bọn họ để chào hỏi...
“Trùng hợp thật, lại gặp hai em ở đây...”
Lương Linh lên tiếng, cô ta liền đưa ly rượu về phía Tôn Giai Ân nhưng lại bị Tô Quân giật lại uống một hơi hết sạch...
“Giai Ân không uống được, để tôi uống thay cô ấy.”
Lương Linh bày ra vẻ mặt không vui nhưng cũng không nói gì, cô ta tiếp tục nhìn về phía Hà Uy Kiệt để cả hai cùng di chuyển đến chỗ khác...
“Có vẻ cậu nam sinh này có rất nhiều chuyện muốn nói với em...”
Hà Uy Kiệt đẩy Lương Linh về phía Tô Quân khiến cậu khó xử, cậu đành đưa Lương Linh đến gặp giáo sư hướng dẫn của mình để nói chuyện...
Còn Hà Uy Kiệt vừa rảnh được được một lúc, hắn liền nắm tay Tôn Giai Ân kéo ra bên ngoài. Hiện tại hắn không biết lý do tại sao mà cơ thể mình lại liên tục cảm thấy khó chịu...
“Anh làm gì vậy? Bỏ tôi ra...!”
Hà Uy Kiệt kéo Tôn Giai Ân đến chỗ vắng liền buông tay cô ra, hắn dùng ánh mắt thập phần đau khổ nhìn về phía cô...
“Em với cậu ta có quan hệ gì? Cả hai yêu nhau rồi à? Tại sao em cứ ở gần cậu ta mãi thế?”
Tôn Giai Ân nhăn mày, cô không muốn nhiều lời với Hà Uy Kiệt liền mặc kệ hắn. Lúc cô định rời đi thì lại bị Hà Uy Kiệt ôm chặt từ phía sau...
“Đừng đi mà...đừng bỏ anh lại được không? Anh biết sai rồi...anh thật sự sai rồi...!”
Tôn Giai Ân cảm thấy có điều gì đó không đúng cho lắm, cô xoay người lại liền nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của Hà Uy Kiệt, mắt của hắn cũng nhíu nhíu lại không rõ tiêu cự...
“Anh bị sao thế? Sao mặt anh đỏ ửng vậy?”
Tôn Giai Ân nhìn thấy phòng nghỉ ở dãy hành lang bên trái, cô liền dìu Hà Uy Kiệt đi vào. Trong lúc cô định gọi người đến để xem tình hình thì Hà Uy Kiệt lại ôm cô người trở lại, hắn tiện tay chốt cửa bên trong...
Cùng lúc đó, Tô Quân cũng cảm thấy không ổn, cậu vội vàng xin phép giáo sư đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt...
“Bị gì thế nhỉ?”
Lương Linh cũng cảm thấy tình hình không ổn, cô ta định mang thuốc vào nhà vệ sinh cho Tô Quân, nhưng cô ta chưa kịp vào thì Tô Quân đã choàng người ra, vô thức ôm lấy người phụ nữ trước mặt...
“Đau đầu quá...!”
Lương Linh nhìn xung quanh cũng không cầu cứu được ai, cô ta cũng sợ kế hoạch bị bại lộ nên đành tự mình dìu Tô Quân đến phòng nghỉ, sau đó cô ta bắt buộc phải đi tìm Hà Uy Kiệt...
Dường như thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, Tô Quân không còn tỉnh táo, cậu lại nắm lấy tay Lương Linh mà đè xuống giường, trong mắt cậu bỗng chốc hiện lên hình ảnh của Tôn Giai Ân...
“Tôi nóng...đau đầu quá...!”
Lương Linh cố gắng vỗ vỗ lên mặt Tô Quân mấy cái nhưng cậu vẫn không tỉnh táo lại. Bây giờ cô ta mới biết hậu quả của việc gieo nhân nào thì gặt quả nấy rồi...