- Con gái ..... _ Mẹ Di khóc nấc lên gọi tiếng Ái My .
Mọi người nhanh chóng tiến đến đỡ cô dậy và gọi bác sĩ . Thiên Như mệt mỏi cũng đã gục vào người Nhật Thuận . Đơn giản Ái My đã về và nỗi lo của mọi người đã dứt .... Dứt ? Dứt chưa ? Mọi người đã hết lo lắng chưa ?
- Bác sĩ , con tôi sao rồi ? _ Bố Di lo lắng
- Phạm Hoàng lão gia bình tĩnh , tiệu thư Ái My và Ái Di đều không sao cả . Ái Di thì khoẻ rồi , còn Ái My tiểu thư còn đang yếu , nên có thể hôn mê 1 ngày gì đó . _ Bác sĩ từ từ nói ...
- Tôi sẽ đưa thuốc , mời một người theo tôi . _ Bác sĩ nói rồi quay lưng đi
- Anh Vin đi lấy giùm nha_ Tuấn
- Uhm _ Minh Lâm quay đi cùng bác sĩ , mọi người vào thăm Ái My , Ái Di
Về phía ông bác sĩ , Minh Lâm đi theo , ra đến cổng , bác sĩ đưa thuốc và nói cho Lâm nghe một bí mật .
- Anh cho tiểu thư uống theo toa tôi ghi , phải cho tiểu thư ăn uống đầy đủ . Và còn một chuyện nữa .............
- Chuyện gì ?
- Ái My tiểu thư mắc căn bệnh tim , không nên để Ái My tiểu thư kích động . Không thì dẫn đến hậu quả khó lường .
- Còn gì không ?
- À , ờ anh là Minh Lâm của The Prinve , tui có thể xin chữ kí cho con gái của tui được không ? Nó rất hâm mộ The Prince _ Ông Bác Sĩ
- Ok _ Lâm lấy bút và giấy trong áo kí tên rồi đưa cho ông bác sĩ . Ông mỉm cười nhận lấy rồi ra về .... Anh quay lên phòng Ái My
Lại qua một ngày nữa , một ngày nặng nề của biệt thự . Đã hai ngày , Voice cùng The Prince ở lại biệt thự . Thiên Như & Nhật Thuận cũng đã về vào tối qua , đơn giản là Vĩnh lão gia và Vĩnh phu nhân rất lo lắng cho cô . Hôm nay chắc hẳn cả hai tiểu thư sẽ tỉnh .....
Nắng sớm kèm chút sương loãng hòa tan đang trà trộn vào căn phòng sáng hồng cả đêm của biệt thự . Trong căn phòng có hai cô gái đang nằm bất tỉnh nhân sự , đôi môi anh đào rất nhợt nhạt , khuôn mặt trắng bệt hiện rõ . Khẽ cử động , đôi mắt cô mở ra .......
- Ái My ....... Ái My , mày đang ở đâu ? _ Tiếng hét của Ái Di .
Trong khi đang mệt mỏi , cô vẫn nhớ đến việc Dương nói là Ái My mất tích trên đường đi tìm cô . Cô thấy có lỗi với My , sao cô lại chạy đi để My đi tìm ? Giờ My lại mất tích , tất cả là lỗi tại cô . Tiếng nói của Ái Di kèm theo tiếng nấc . Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gương mặt thanh tú của cô .
- Ái Di ..... Ái Di tỉnh lại _ Dương
- Ái My ...... Thiên Dương Ái My đã tìm được chưa ?_ Ái Di ngồi dậy , nước mắt lấm lem
- Rồi nhìn sang bên cạnh kìa _ Dương trấn an cô .
Ái Di nghe lời quay sang nhìn thì thấy Ái My đang nằm bất động tại đấy . Cô khẽ thở phào một cái rõ đỡ lo lắng hơn là Ái My không thấy đâu .
- Anh Hải ............. anh ơi ........... _ Tiếng nói yếu ớt khàn khàn của Ái My vang lên làm thức tĩnh mọi người .
- Ái My ...... tỉnh đi ..... Ái My _ Tuấn chạy lại gần cô , thản nhiên nắm tay cô .
Tim anh bây giờ rất đau , thà là để anh chịu chứ đừng bắt cô phải chịu . Thà là anh nằm đây chứ đừng để cô nằm đây . Đêm hôm mà không tìm được cô , anh như bị sock nặng , tim anh lúc đó đã xác định rằng hình bóng của cô ngày một rõ nét hơn . Và anh đã nhận ra là đã yêu cô mất rồi ....... Không tìm được cô , anh lo lắng hơn ai hết nhưng cũng may là ông trời thương anh đã để cô trở về bên anh ......
- Anh Hải , anh đang ở đâu ?_ Ái My vẫn trong cơn sản . Người cô gọi tên chỉ duy nhất Ái Di & Minh Tuấn biết là ai .
- Tỉnh lại đi , Ái My ..... mở mắt ra ...... tao là Ái Di nè _ Ái Di
- Là ..... là mày sao ? Ái Di ? Mày không sao chứ ?_ Ái My mở mắt một cách mệt mỏi
- Ừm , tao xin lỗi . Mà sao đêm đó , mày đi đâu , sao mọi người không tìm được mày ?
- Tao không biết , tao chỉ biết khi tao đang đi hướng đến gần quán Mouse , thì đột nhiên khó thở và rồi là một màu đen . Khi tỉnh lại tao thấy mình đang nằm một góc ở sân vận động BAL . Thế là tao đi bộ về đây .
- Sao ? Sân vận động BAL ?_ Dương & Tuấn gần như hét lên
Chẳng phải sân vận động đó là chỗ anh và Tuấn đã tìm được Ái Di sao ? Sao khi đó anh lại không thấy Ái My ? Hay hôm đó do mưa tạt quá lớn làm anh không nhìn thấy ? Sao Ái My đang đi hướng Mouse khi tỉnh lại đang nằm ở sân vận động ngữợc hướng Mouse ? Sao lại khó thở ? Màu đen bao phủ ? Thực hư là sao ? Chẳng lẽ có người đứng sau chuyện này ????