Đơn Phương Kết Hôn

Chương 70: Chương 70: Hoàn




Nhìn chung các diễn viên ở giai đoạn mới phát triển đều rất bận rộn.

Đặc biệt là những người hơi hơi nổi tiếng.

Đều bận đến mức thở không ra hơi.

Hạ Tri Thu của dạo này chính là vậy, sau khi quay xong “giết người” thì các thông báo lần lượt ập tới. Cậu phải chạy từ nam ra bắc, bận rộn đến nỗi không kịp nghỉ ngơi.

Từ Tùy thấy cậu vất vả nên không cho cậu ôm đồm quá nhiều, chậm mà chắc vẫn tốt hơn. Không phải công ty chỉ thu nguồn tiền từ cậu, một số việc vẫn có thể từ chối, không nhất thiết phải nhận tất cả.

Nhưng Hạ Tri Thu đã khẳng định bản thân làm được thì Từ Tùy cũng không tiếp tục miễn cưỡng. Có công ty nào chê lợi nhuận đâu, tốt nhất nên tranh thủ lúc diễn viên đang nổi tiếng để nắm bắt cơ hội.

Hôm nay diễn ra một sự kiện, Từ Tùy và Hạ Tri Thu cùng nhau đến đó. Bốn người, tính thêm Tiểu Trình và bác tài xế, ngồi trên xe bảo mẫu vừa đi vừa trò chuyện. Hạ Tri Thu đang chợp mắt ở băng ghế sau, vừa mở mắt ra đã thấy Từ Tùy quay đầu lại hỏi: “Em chưa về nhà bao lâu rồi?”

Lúc này, xe bảo mẫu chỉ còn cách cửa nhà cậu và Lý Úc Trạch vài kilomet.

Hạ Tri Thu ghé qua cửa sổ nhìn ra ngoài. Hóa ra mùa đông đã qua, hàng liễu bên đường đang đâm chồi nảy lộc.

Lý Úc Trạch vừa bắt đầu lại công việc, hắn nhận một bộ điện ảnh và đi sang thành phố khác.

Cả hai lại vì công việc mà bỏ lỡ nhau một lần nữa, chỉ khi rảnh rỗi mới có thời gian gọi điện nói vài câu.

Cuộc thảo luận về mối quan hệ giữa Lý Úc Trạch và bạn Hạ đang đến hồi cao trào. Hầu hết dân mạng đều thôi chú tâm chuyện kết hôn giả của Lý Úc Trạch.

Hiện tại, dân tình đang đỏ mắt chờ mong vụ “yêu thầm hơn mười năm” cuối cùng có kết HE hay không?

“Trời ơi tui coi phim dài tập cũng không có kiên trì như này đâu! Mỗi ngày một câu! Thb với hzq bữa nay có đi chung không!”

“Không có huhuhu! Làm ơn luôn á, mau cho bọn họ cơ hội đứng chung đi mà!! Cầu mong tất cả mối tình đơn phương đều được kết quả tốt đẹp!”

“Huhu qq mau nhìn thb cái đi! Làm ơn đó!”

“Ủa mà, hai nhân vật chính chưa ra mặt xác nhận mà mấy người ở đây ấn đầu tác hợp vậy có phải hơi quá đáng không? Lỡ người ta không có liên quan gì nhau thì sao?”

“Không thể nào không liên quan! Tôi coi chương trình thb và bạn h cùng tham gia tận 50 lần rồi đấy! Tin tôi đi, chắc ăn hai người có quen biết nhau! Tui còn cảm thấy hai người này không phải kiểu yêu thầm yêu lén gì đâu nhen!”

“Đựu! Hổng lẽ là song phương?”

“Aaaaaaa nếu là song phương thì tui chèo mạnh nhe quý dị! Dẫy lên! Ủa mà nếu song phương sao hai người không ở chung?”

@Tôi không phải kẻ hẹp hòi: Có khi nào do bạn h cảm thấy diễn xuất và vị trí của mình chưa xứng với “thiên hoa bản”?

*thiên hoa bản: thb/đỉnh cao = Lý Úc Trạch.

“Cái gì gọi là không xứng vậy bạn? Sống chậm quá dạ? Thời buổi này mà còn coi trọng môn đăng hộ đối hả?”

“+1 nếu chỉ nói về địa vị trong giới thì bạn h không thể so sánh với thb, nhưng dám nói diễn xuất không xứng thì hơi bị ngu à nha! Tuy bạn h không có nhiều tác phẩm nhưng diễn xuất vẫn đỉnh chứ bộ!”

“Đúng vậy, nhất là trailer cảnh ngã ở vũng bùn trong bộ “giết người”, thiệt sự là ngàn cân treo sợi tóc luôn.”

“Với lại nghe nói bạn h kính nghiệp cực kỳ, chính chủ nhà tui còn đích thân đăng weibo khen cậu ấy. Chưa kể mấy cái khác, chỉ riêng diễn xuất thôi thì chắc chắn ngang ngửa thb!”

“Nó đó! Tớ cũng coi trailer “giết người” rồi, đỉnh của đỉnh!”

“Nếu như cậu ta thật sự có quan hệ với Lý Úc Trạch thì tôi cũng có lý do để nghi ngờ những tài nguyên đó đều là do Lý Úc Trạch đưa cho? “Giết người” và “Bình sa” có phải tác phẩm nhỏ đâu? Người mới như cậu ta có thể nhận nổi sao?”

“Lầu trên sợ người ta không biết mình ngu ha sao dợ? Chắc bạn cho rằng quản lý giỏi như Từ Tùy chết rồi? Người ta kiểu gì cũng là quản lí kim bài đó chị hai!”

“Kkkkkk anh Từ mà nghe được chắc muốn kêu trời luôn!”

“Nghe đồn hồi mới vào nghề, bạn h được một người bạn giới thiệu cho anh Từ, người đó chắc chắn không phải thb, nghe đâu là ngoài showbiz.”

“Mị nghĩ không cần phải giải thích ba cái này, cứ cho là thb cho tài nguyên đi rồi sao? Người ta diễn giỏi mà! Những đứa tay ôm tài nguyên lớn mà diễn như hạch mới đáng bị phỉ nhổ!”

“Đúng vậy, tuy tôi chỉ là người qua đường nhưng mà vẫn rất hảo cảm với bạn h, luôn luôn dõi theo bạn. Hai năm nay bạn ấy nỗ lực lắm, kỹ năng diễn xuất tiến bộ rất nhanh, tôi nghĩ về khía cạnh này chẳng có gì phải bàn cãi.”

Bây giờ Hạ Tri Thu đã có một lượng fan ổn định và một số tác phẩm đầu tay. Trường hợp có dây dưa gì đó với Lý Úc Trạch cũng sẽ không trở thành cái bóng đứng sau. Chẳng qua dân mạng bình luận quá sôi nổi, hai người thì không phản ứng gì. Riêng Hạ Tri Thu vẫn tương tác vài câu với fan trên weibo.

Weibo Lý Úc Trạch lại tiếp tục mọc cỏ, ngoài quảng cáo cho những đơn vị hợp tác thì không đăng bất kỳ nội dung mới nào.

Bước qua tháng mười một, quá trình chế tác và quảng bá phim “giết người” đã gần kết thúc. Dự kiến trung tuần tháng sau sẽ phát sóng. Trước đó đoàn phim có đăng ký tham dự liên hoan phim quốc tế hạng A và được đề cử nhiều giải thưởng, bao gồm giải diễn viên phụ xuất sắc của Hạ Tri Thu.

Tuy chỉ là thông báo lọt vào danh sách đề cử nhưng vẫn khiến Hạ Tri Thu vui sướng một thời gian.

Hiếm có được thời gian rảnh rỗi, cậu dành trọn một tuần để ở nhà.

Vừa khéo tối qua Lý Úc Trạch cũng xong công việc trở về. Hiện tại chỉ thấy vali nằm lăn lóc ngoài cửa phòng khách không ai ngó tới.

Hôm sau, chín giờ sáng.

Hạ Tri Thu mơ màng mở mắt, nhẹ nhàng nhấc chân dài của Lý Úc Trạch xuống khỏi bụng, mình đầy dấu hôn rón rén bước xuống giường xỏ dép mở cửa phòng ngủ. Lý Úc Trạch đang ngủ, cảm giác được người bên cạnh không còn đó liền nhíu mày khó chịu, tiện tay vơ lấy gối đầu của Hạ Tri Thu, lầm bầm vài câu, dường như đang hỏi cậu chuẩn bị đi đâu.

Hạ Tri Thu đứng bên cửa len lén cười, không mở miệng làm phiền đối phương nghỉ ngơi nữa, để trần một chân đi đến cầu thang tìm chiếc dép còn lại rồi đi vào bếp.

Đúng lúc Từ Tùy gọi điện tới nhắc nhở sáng nay đừng quên livestream sinh nhật. Hạ Tri Thu đáp đôi tiếng, nhìn sang tờ lịch.

Tính ra đây đã là sinh nhật lần thứ tư sau khi cậu trở lại thành phố A.

Năm nay may mắn hơn những năm trước một chút, không cần phải chia cách đôi nơi và thổi nến qua videocall với Lý Úc Trạch.

Trên bàn còn đặt dĩa bánh kem ăn dở từ tối qua, Hạ Tri Thu dọn dẹp rồi nấu một nồi cháo cá lát, sau đó ngồi vào bàn mở weibo.

“Giết người” đã ra mắt được một khoảng thời gian, đánh giá và doanh thu phòng vé khá tốt, phá vỡ cục diện bế tắc của phim trinh thám, nắm vững vị trí quán quân phòng vé năm trước. Nhờ bộ phim này mà vị trí của Hạ Tri Thu cũng tăng thêm mấy bậc, từ một “tiểu trong suốt” không tên không tuổi trở thành diễn viên phái diễn xuất vừa có thực lực lẫn nhan sắc.

Tính sơ qua thì cậu đã không còn là người mới.

Cả về tuổi đời lẫn kinh nghiệm.

Qua sinh nhật hôm nay, cậu đã tròn ba mươi.

Nhưng Lý Úc Trạch vẫn cứ bắt cậu mặc đủ loại đồ ngủ hoạt hình, trông ngô nghê như con nít.

Buổi livestream sinh nhật của Hạ Tri Thu bắt đầu lúc mười một giờ sáng.

Cậu xuống tầng dưới rửa mặt sạch sẽ, tìm một vị trí đủ ánh sáng, lấy điện thoại bấm nút phát sóng.

Rất nhiều fan đã chờ sẵn trong phòng livestream, chính chủ vừa xuất hiện thì đồng loạt gửi bình luận chúc mừng sinh nhật.

Hạ Tri Thu nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi, tự nhiên tương tác với mọi người.

Giao lưu giữa cậu và fan vẫn luôn như vậy, về cơ bản là hỏi gì đáp nấy, vui vẻ chia sẻ những điều thú vị trong cuộc sống.

Duy chỉ có một điều cậu vẫn luôn lặng im không nói.

Chính là nhân vật “bạn Hạ” mà dân mạng vẫn tương truyền rốt cuộc có phải cậu hay không?

Cậu và Lý Úc Trạch có quan hệ gì với nhau không?

Kì thật fan ruột sớm đã cảm thấy khác thường. Nhưng chính chủ trước sau không đưa ra một câu trả lời dứt khoát nên chẳng ai dám khẳng định “bạn Hạ” kia chắc chắn là Hạ Tri Thu.

Thời điểm vấn đề này bùng lên trên diễn đàn, nó chỉ là một phỏng đoán đơn giản.

Quần chúng ăn dưa không có bằng chứng nên chỉ đành ngậm đắng nuốt cay lót dép chờ một ngày nào đó hai người công khai.

Happy ending hay Bad ending cũng phải có một cái kết đàng hoàng.

Nửa tiếng sau, Lý Úc Trạch thức dậy.

Vừa xuống lầu liền nhìn thấy Hạ Tri Thu đang trò chuyện với fan, hắn bèn yên lặng vào bếp rót ít nước chanh, tình cờ thấy nồi cháo cá. Cháo đã chín và được giữ nhiệt trong nồi đất.

Lý Úc Trạch không vội ăn mà ngồi lên sô pha lấy máy chơi game lên làm vài ván.

Đợi lát nữa Hạ Tri Thu tắt livestream rồi cùng nhau ăn.

Nhưng chưa chơi được một ván thì tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, Hạ Tri Thu định nhờ fan đợi một lúc để ra mở cửa nhưng Lý Úc Trạch lắc đầu ý bảo cậu tiếp tục, còn bản thân buông máy chơi game rồi đi ra.

Ngoài cửa là một cấp cao của xã khu, tay cầm một bộ tây trang đặt may.

Bộ vest này do Lý Úc Trạch cố tình chuẩn bị cho Hạ Tri Thu. Tháng sau cậu được mời dự liên hoan phim quốc tế, cho nên về phương diện ăn mặc cũng nên chú trọng một chút. Tuy có những thương hiệu luôn sẵn sàng tài trợ nhưng Lý Úc Trạch vẫn đích thân gọi điện cho Từ Tùy để từ chối, sau đó tìm đến cửa hàng quen thuộc, đưa kích cỡ của Hạ Tri Thu rồi nhờ nhà thiết kế tự cắt may.

Lý Úc Trạch xách móc gỗ lên nhìn một lúc, cảm thấy khá ổn bèn cất giọng gọi: “Hạ Tri Thu!”

“Hả?”

“Qua đây thử đồ.”

“Được, chờ một chút, em qua ng...” Hạ Tri Thu còn chưa dứt lời, bỗng nhiên nhận ra mình chưa tắt livestream.

Khu bình luận lập tức bùng nổ.

Mọi người đều nghe tiếng Lý Úc Trạch nhưng chưa dám khẳng định.

“thb?”

“Clgt!? Thb?”

“thb? Phải thb không?”

“Aaaaaaaa thần thánh thiên địa ơi! Thb!! Tuyệt đối là thb! Mị làm fan ổng tám trăm năm rồi! Giọng của ổng có biến thành tro mị cũng nhận ra!”

“Aaaaaa cmn hai người này là thật à!?”

“A chít tiệt cái thằng chít tiệt! Rõ ràng Thu Thu đang livestream trong nhà mà! Hổng lẽ hai người sống chung?”

“Chẳng lẽ? Dân mạng à rốt cuộc mấy bạn có được không vậy? Người ta sống chung luôn rồi, mấy người còn ở đây tranh cãi tình đơn phương hay song phương hả?”

“Ò ó o cục ta cục tác gâu gâu ẳng ẳng! Tui thài đây! Thu Thu nói thiệt đi! Vừa nãy có phải là thb hay không?”

Hạ Tri Thu hoảng sợ nhìn khu bình luận, lại len lén liếc sang Lý Úc Trạch.

Lý Úc Trạch cầm bộ vest chuẩn bị lên lầu, cậu hướng về màn hình chớp mắt đầy ẩn ý nhưng đối phương vẫn không phản ứng.

Cậu đành tắt livestream rồi lên lầu thử quần áo.

Kích cỡ rất vừa vặn, ngay cổ tay còn đính một đôi khuy măng sét màu sapphire mà Lý Úc Trạch đặc biệt mua cho.

Liên hoan phim sắp đến gần, Hạ Tri Thu mặc vest đứng trước gương, tâm trạng hơi căng thẳng.

Lý Úc Trạch giúp cậu chỉnh lại quần áo, đứng phía sau ôm lấy đối phương, lắc lư khích lệ: “Vào tới đây đã giỏi lắm rồi, không cần quá áp lực. Anh cũng được mời tham dự, nếu em cảm thấy căng thẳng thì cứ nhìn anh. Anh không ngồi xa em lắm đâu, chắc cũng chỉ cách vài hàng ghế.”

Hạ Tri Thu nghi ngờ: “Anh cũng nhận được... lời mời?”

Lý Úc Trạch nói: “Không tin hả? Lần này thực sự nhận được thư mời mà, nếu không anh lấy cho em xem?”

Hắn nói xong thì thật sự có ý định đi lấy, Hạ Tri Thu vội kéo tay, bật cười: “Giỡn thôi mà!“. Cậu nhón chân hôn lên má đối phương, rũ mi, nhẹ nhàng xoay chiếc nhân trên tay, “Em vẫn cảm thấy hơi khẩn trương.”

Lý Úc Trạch ôm cậu, nói: “Không sao đâu.”

“Bất kể lần này có đoạt giải hay không, em vẫn mãi mãi là người giỏi nhất trong lòng anh.”

Dù có khẩn trương bao nhiêu thì liên hoan phim vẫn khai mạc đúng dự kiến.

Hạ Tri Thu mặc bộ tây trang Lý Úc Trạch đặt may, lần đầu tiên bước lên bục trao giải.

Thật ra việc cậu đoạt giải không có gì phải hồi hộp, so với những tác phẩm khác trong danh sách, diễn xuất trong vai này quả thật cao hơn một bậc.

Phía dưới khán đài đã có người bắt đầu vỗ tay, Hạ Tri Thu trộm nhìn qua mỉm cười với Lý Úc Trạch rồi mới thả lỏng đôi chút.

“Xin cảm ơn tất cả những người bạn đã luôn giúp đỡ và quan tâm đến tôi. Cảm ơn đạo diễn Hồ đã chỉ dạy, cảm ơn đoàn phim đã cho tôi rất nhiều không gian phát huy, để hôm nay tôi có cơ hội giành được giải thưởng này.” – cậu đứng trên sân khấu rộng lớn truyền đạt hết lòng biết ơn với nhiều người, cuối cùng dừng lại vài giây rồi hướng ánh mắt về Lý Úc Trạch.

Lần này không còn len lén nhìn mà lấy hết can đảm, tự tin nhìn về nơi ấy.

Cậu hỏi MC mình có thể xin thêm hai phút không. MC nói không thành vấn đề, ra dấu tay bảo cậu tiếp tục.

Hạ Tri Thu hít một hơi thật sâu, mỉm cười: “Thật ra hai năm nay luôn có người hỏi tôi một chuyện.”

“Họ hỏi tôi có phải tôi và vị tiên sinh dưới khán đài kia tồn tại quan hệ riêng tư không thể nói hay không?”

Vừa dứt câu, cả hội trường đều đồng loạt ồ lên. Máy quay lia sang nơi cậu hướng tới liền thấy đôi mắt sáng ngời của Lý Úc Trạch cũng đang chăm chú nhìn lên.

“Có.”

Hạ Tri Thu gật đầu, lần đầu tiên đứng trước công chúng chính thức trả lời vấn đề này: “Quả thật tôi và người ấy có quan hệ với nhau. Đúng như những gì mọi người đã đoán trên mạng, chúng tôi là bạn cấp ba, vào nghề cách nhau mười năm.”

“Nhưng có một điểm tôi muốn làm rõ.”

“Không phải một mình người ấy yêu thầm tôi. Mà là cả trái tim này cũng thuộc về người ấy.”

“Có rất nhiều chuyện tôi không thể giải thích từng chút cho mọi người.”

“Nhưng tôi rất may mắn vì vẫn có thể ở bên anh ấy.”

Giọng Hạ Tri Thu hơi khàn mang theo chút nức nở, cậu mỉm cười tiếp tục: “Mười năm trước người ấy sớm đã đơn phương tuyên bố kết hôn cùng tôi. Nhưng vì tôi không cách nào có mặt, cho nên vẫn còn một chuyện mãi chưa tiến hành.”

Cậu đứng trước mirco nói ra tên người kia, sau đó hỏi hắn một vấn đề.

Cậu nói: “Lý Úc Trạch.”

“Em muốn cùng anh tổ chức một buổi hôn lễ hai bên.”

“Anh thấy thế nào?”

Hạ Tri Thu vừa dứt câu, hội trường lập tức yên lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Lý Úc Trạch.

Lý Úc Trạch ngẩn ngơ ngồi tại chỗ, thật lâu chưa đáp lại. Nếu không nhờ Cao ảnh đế đích thân bước qua ba chiếc bàn đánh tỉnh, có lẽ hắn vẫn chưa thể tin được Hạ Tri Thu đang đứng trên sân khấu lễ trao giải cầu hôn chính mình.

Hiếm khi Lý Úc Trạch thất thố đỏ hoe cả mắt, trịnh trọng gật đầu.

Những tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên từ khắp khán đài. Hạ Tri Thu bước khỏi sân khấu, Lý Úc Trạch cũng tiến đến trước mặt nghênh đón.

Hai người trao nhau nụ hôn dưới vô vàn ánh đèn flash lóe sáng liên tục, chính thức công khai mối quan hệ với mọi người.

Một tháng sau.

Lý Úc Trạch lại đăng weibo về chuyện kết hôn.

Weibo lần này còn kèm theo một tấm ảnh.

Trong ảnh, hắn và Hạ Tri Thu đồng thời cầm giấy hôn thú.

Song song đôi mắt mỉm cười.

_Hoàn chính văn_

...................................................

Tác giả có lời muốn nói: Chính văn kết thúc rồi! Đôi nét về cuộc sống sau kết hôn và bạn “lòng dạ hẹp hòi” sẽ xuất hiện ở phiên ngoại nha.

Gửi các tình yêu dễ thương luôn theo dõi truyện! Hy vọng những cô gái đáng yêu đã đọc hết áng văn này đều tìm được một người chân thành luôn yêu thương và trân trọng các bạn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.