Dong Binh Thiên Hạ

Chương 27: Q.3 - Chương 27: Công Bại Thùy Thành




Hoàng kim long kỵ sĩ lại phát ra mệnh lệnh mới, kỵ sĩ bộ đội còn sót lại 2 bên cùng với nhân mã cung tiễn thủ lại khởi động với tốc độ cao, mục tiêu trực tiếp nhắm về phía 4 phương trận khổng lồ ở 2 cánh của trận doanh đế quốc. Đối với nhân mã cung tiễn thủ, khoảng cách 500 mét hiển nhiên là quá ngắn, 10 giây sau, mưa tên của nhân mã cung tiễn thủ phủ kín trời ập xuống, quan chỉ huy phương trận không ngừng hò hét “Giương thuẫn”, những tấm mộc thuẫn khổng lồ tức thì được nâng lên, không ngừng có tiễn vũ xuyên qua vách mộc thuẫn đoạt đi sinh mệnh của binh lính nhân loại. Một số trường thương thủ từ những nhánh khác lập tức được điều đồng đến bổ sung cho phương trận để phòng ngự kỵ sĩ đang tới đột kích vào. Rõ ràng, tốc độ hành hạ tới chết cũng bị giảm bớt đi.

Tiếp theo, hầu như toàn bộ quân kỳ của bản trận dị đại lục đều được dựng đứng lên. Binh lính lang nhân hò hét vọt ra, hơn vạn thuẫn loại nhỏ hầu như bao trùm toàn bộ đại địa, theo sát phía sau binh lính lang nhân chính là tăng lữ, quang thuẫn thuần trắng lại xuất hiện ở trên chiến trường, mỗi tăng lữ trong tay đều vờn quanh khối năng lượng ma pháp thuần màu trắng, rốt cuộc, tăng lữ cấp bậc cao cũng phóng ra lực sát thương của mình. Khối năng lượng tựa như lưu tinh lướt qua bầu trời, dừng tại phương trận của bộ binh, xuyên thấu qua mộc thuẫn mà không hề gặp bất kỳ trở ngại nào, những binh lính bị đánh trúng trong nháy mắt té sấp xuống đất sinh tử không rõ.

Đợt tấn công mang tính thăm dò trong giây lát biến thành quyết chiến ―― đáng tiếc, binh chủng chủ lực từ đại thắng biến thành thảm bại quá đột ngột, hết thảy diễn ra tiếp theo khiến cho cục diện chiến thắng trở nên phức tạp, cơ hồ không làm ảnh hưởng đến kết cục cuối cùng của chiến tranh. 3 người chúng ta cũng không nhìn rõ cử chỉ sau cùng của long kỵ sĩ.

Bên cạnh Phạm tử tước nhanh chóng giương lên 4 lá cờ đuôi nheo lớn, nhánh bộ đội cơ động gần ông ta nhất bỗng rộ lên tiếng reo hò, địa hành long kỵ sĩ đế quốc vốn chờ đợi đã lâu hưng phấn xoa đầu địa hành long, cánh quân bên trái của đế quốc dốc hết toàn bộ lực lượng, địa hành long kỵ sĩ hưng phấn xông lên cơ bản không xếp thành hàng để xung phong tập thể mà là vừa xung phong vừa điều chỉnh trận hình, năng lực của đế quốc kỵ sĩ lại 1 lần nữa có cơ hội thể hiện. Cánh quân xuất phát trong khoảng cách 300 mét xung phong rất nhanh chóng đã hợp thành 3 đội hình hàng ngang; tiếp theo, khinh kỵ sĩ bộ đội cũng phát ra tiếng reo hò, trung đội trưởng dẫn theo trung đội xếp thành hình cánh cung lớn của mình đánh về phía lang nhân bộ đội cùng với tăng lữ; 2 tiểu đội kỵ sĩ trực thuộc trọng kỵ sĩ đoàn cùng với quân đoàn Hỏa sư tử cũng chuyển động, mục tiêu ―― Bản trận của Pháp Tây Tư đại lục. Xem ra, Phạm tử tước cũng có ý định chấm dứt toàn bộ chiến tranh ngay trong trận này.

Lúc này, đáng chú ý là ở trước mặt Phạm tử tước cùng với Hoàng kim long kỵ sĩ vẫn còn có 1 ngọn cờ chưa được giương lên, thực sự là không biết Hoàng kim long kỵ sĩ còn chiêu gì hữu hiệu để ngăn cản đòn sát thủ như cuồng phong kia, và Phạm tử tước đang chờ đợi điều gì.

Lá cờ hình ngọn lửa trước mặt Hoàng kim long kỵ sĩ rốt cuộc cũng động đậy, chỉ trong giây lát đã được dựng thẳng lên.

Chỉ trong nháy mắt sau khi cờ xí giương lên, từ phía sau tiểu sơn cứ như thể đang cất giấu viễn cổ Lôi thần, ngay cả tiếng gầm cũng hệt như tiếng sấm từ trên 9 tầng trời hướng thẳng xuống vùng hoang dã, lại như vô số dung nham vạn năm tựa sóng dữ phô thiên cái địa phun trào, tiếng cự thú hưng phấn gào rú liên tiếp không ngừng vang lên; 3 người chúng ta mặt mũi trắng bệch, có thể phát ra hiện tượng kinh thiên động địa này chỉ có 1 dạng bộ đội duy nhất làm được ―― Phi long kỵ sĩ, có điều, phải cần đến bao nhiêu Phi long kỵ sĩ thì mới có thể làm được như vậy…

Đáp án được công bố trong nháy mắt…

Từ phía sau ngọn tiểu sơn có trên trăm con cự long bay vút lên trời, so với Hoàng kim long, bọn chúng nhỏ hơn rất nhiều, đỏ, vàng, xanh, lục… Tựa hồ các hệ cự long đều có một số loại rất nhỏ, có khi còn nhỏ hơn cả Lục Nhi. Trên lưng mỗi con rồng đều có 1 kỵ sĩ nhân loại ngồi, long thương giơ cao cùng giáp trụ bao bọc toàn thân như tuyên bố với tất cả mọi người rằng, bọn chúng là Phi long kỵ sĩ hàng thật giá thật.

Hơn 100 con cự long cấp 4 ―― đủ để công chiếm 1 thủ đô tại bất kỳ quốc gia nào trên đại lục. Đương thời, tất cả mọi người chúng ta đều không hiểu nổi vì sao trong trận chiến trước đó, quân đội Pháp Tây Tư lại đem giấu thứ vũ khí có lực sát thương đồng thời lên thân thể cùng tinh thần này đi.

Cho dù thân kinh bách chiến như những chiến sĩ của quân đoàn Hỏa sư tử thì thân thể cũng không ngừng run rẩy, tiếng hò hét, ẩu đả trên chiến trường trong nháy mắt ngưng lại, chiến mã, địa hành long đang xông lên với tốc độ cao hoảng hốt giảm bước tiến, trên lưng các khinh kỵ sĩ 1 tay giương thuẫn 1 tay nắm thương bị quán tính lớn xô mạnh đi, trong lúc lăn lông lốc dưới đất chứng kiến cảnh chiến mã của mình chạy tán loạn khắp mọi hướng.

Ta thậm chí còn nghe thấy tiếng các khớp xương của Đại Thanh Sơn cùng với Trì Ngạo Thiên phát ra những tiếng lách cách. Ta nghĩ, có lẽ ta còn bồn chồn hơn so với bọn họ… Dù sao thì bọn họ cũng đều là long kỵ sĩ.

Trong quân đoàn Hỏa sư tử của đế quốc lần đầu tiên xuất hiện sự khủng hoảng, nếu bức vách trường thương dựng đứng kia không có lực mà nói, ta thậm chí còn nghi ngờ rằng, nếu không có phương trận khổng lồ bao bọc lấy mọi người, liệu có xuất hiện một lượng lớn đào binh hay không.

Là dong binh của đế quốc, không thể không bi ai thừa nhận rằng, cán cân chiến tranh lại một lần nữa thay đổi độ nghiêng một cách thần kỳ, nhiều cự long xuất hiện như vậy, kết quả bất kể thế nao cũng sẽ không phát sinh biến hóa nữa. Thậm chí toàn bộ đại lục cũng sẽ bị chao đảo…

Cho dù khoảng cách là vô cùng xa, ta vẫn có thể chứng kiến khuôn mặt Phạm tử tước vô cùng tập trung, liên tục hạ chỉ lệnh cho các quan quân bên cạnh. Hơn 10 huyễn thú kỵ sĩ rời khỏi bản trận, nhập vào các trận doanh, thế công hơi có phần dịu đi bỗng lại tái khởi, có thể nghe thấy tiếng hô vang của các quan quân đế quốc: “Trên có đế quốc, dựa vào thần uy ta, Hỏa sư tử quân đoàn vạn tuế!” Ý đồ của Phạm tử tước tương đối đơn giản, nhất định là hy vọng trước khi long kỵ sĩ thực sự phát huy tác dụng, sẽ kết thúc chiến tranh ―― Tối thiểu là nuốt gọn đám trọng bộ binh trước mắt, sau đó sẽ cơ bản hoạch định kết cục bất bại.

Địa hành long kỵ sĩ cùng trung đội trọng kỵ sĩ và tiểu độ kỵ sĩ phụ thuộc trực tiếp vốn đang hành quân, dưới sự chỉ dẫn của chiến kỳ, bèn thay đổi mục tiêu công kích, hết sức nhanh chóng xếp thành 2 chiếc lưỡi hái khổng lồ từ 2 phương hướng cắm vào sau lưng chiến sỹ quân đoàn. Lực trùng kích khổng lồ lập tức cắt đứt ngang quân đoàn đang ào xạt xông lên. Dưới chiến lực cực lớn của chiến thương trọng kỵ sĩ cùng chiến lực cao của long kỵ sĩ, cho dù là trọng bộ binh thì cũng đều bị nghiền nát. Các kỵ sĩ cao lớn tựa như sáp nhập vào vương quốc có toàn trẻ con, hễ chạm tới đâu là người ngã ngựa đổ, mộc thuẫn dạng nhỏ bị cự kiếm dễ dàng xẻ đứt, thoát khỏi tay cầm bay đầy lên bầu trời.

Đội ngũ được trọng chỉnh từ phía sau rất nhanh ập tới trung đội khinh kỵ sĩ của đế quốc, xông lên đầu tiên chính là nhóm tăng lữ. Khi đám kỵ sĩ phóng chiến thương qua thì mới phát hiện xung quanh các tăng lữ tản mát ra ánh sáng màu lam rực rỡ, hầu như tất cả tăng lữ đều đạp lên Phiêu phù thuật để rời khỏi mặt đất, chỉ có đúng 2 gã súc sinh bay lên chậm, bị hàng loạt chiến thương đồng thời chọc vào cơ thể không có bất kỳ loại khôi giáp nào bảo vệ, chiến thương bay theo quán tính cực lớn lăng không xét nát thân hình gầy yếu của tăng lữ, máu, nội tạng cùng thịt vụn bắn tung tóe.

Lang chiến sĩ hoảng loạn quay đầu chạy còn chưa kịp chống cự, trường thương sắt thép đã theo đà rơi từ phía sau đâm xuyên từ lưng ra trước ngực, đám lang chiến sĩ gào thét thảm thiết, âm thanh theo lượng máu phun ra cứ ngày một nhỏ dần ―― Khinh kỵ sỹ hất mũi thương thép nhấc bổng thi thể lang chiến sĩ lên cao, lại hướng cái đầu với ánh mắt chết chóc về phía đám binh sĩ bên dưới. Sau đợt trùng kích mạnh mẽ với tốc độ cao đầu tiên, trên mũi thương của mỗi khinh kỵ sĩ đều treo đầy thi thể của đám lang chiến sĩ.

Ném xâu thịt nặng tới mức không thể nhấc nổi đi, toàn bộ kỵ sĩ đều rút phối kiếm lóe sáng ra, mũi kiếm dài hẹp ít bị cản trở đâm xuyên qua khinh thuẫn cùng bạc giáp, thấu vào trong cơ thể của bộ binh, kỵ sĩ trên ngựa tức thì lắc cổ tay để lại thương tích tối đa trên thân thể rồi nhanh chóng rút phắt ra…

Trì Ngạo Thiên chỉ nói ngắn gọn có mấy câu: kỵ sĩ kiếm của binh lính đế quốc là 1 loại vũ khí có lực phá hoại cực lớn, trong đột kích với quy mô lớn, người bị trúng kiếm tỷ lệ tử vong cũng không cao, song đều mất đi năng lực chiến đấu không có ngoại lệ.

Đám long kỵ sĩ cũng chẳng hề quan tâm tới việc quân đoàn lang kỵ sĩ đang bị hủy diệt hầu như là toàn bộ, bọn chúng đem trọng điểm mục tiêu tập trung vào 2 phương trận trường thương của đế quốc ở bên cánh phải.

Khả năng nắm bắt chiến cuộc của Hoàng kim long kỵ sĩ cũng hết sức mẫn tuệ, chiến cuộc hiện tại quan trọng nhất gồm có 2 điểm, trước hết là xé toang đội hình của địch, tiếp theo là bắt giặc trước tiên phải bắt vua.

Đả kích tấn mãnh trong nháy mắt ập xuống, 1 tiếng rồng ngâm lanh lảnh vang lên, hoàng kim long ngẩng cao đầu, long tức cực nóng từ trên trời phun mạnh xuống, “Giương thuẫn” quan chỉ huy đế quốc chỉ còn biết chống cự tới cùng. Tấm chắn bình thường không được gia trì thêm ma pháp chẳng có tác dụng gì dưới đòn tập kích bằng long tức, hơn chục tấm lá chắn màu đỏ giơ lên chỉ trong chốc lát đã hóa thành sắt lỏng màu đỏ, chiến sĩ ở gần tấm chắn thậm chí còn không kịp kêu lấy một tiếng đã bị hơi thở của rồng hóa lỏng, dung dịch sắt chảy đến đâu là lại có vô số người ngã sấp xuống giãy dụa vì bỏng tới đó. Giữa phương trận rơi vào cảnh hỗn loạn. Từ phía sau đám cự long nối đuôi nhau xông lên luân phiên tiến hành lễ rửa tội bằng long tức cho phương trận bộ binh thứ nhất. Mặc dù long tức của đám rồng này so với hoàng kim cự long còn kém rất xa, song phương trận gồm 1.000 người chỉ trong giây lát đã bị phá hủy, ít nhất 50% binh lính rơi vào vòng tay của Tử thần.

Đả kích mà đám cự long bay với tốc độ cao gây ra đối với phương trận thứ 2 cũng không lớn lắm, phỏng chừng nguyên nhân chủ yếu là do không kịp phóng ra long tức lần thứ 2.

Ngay cả là như thế thì quân đoàn bên cánh phải của đế quốc quân cũng đã bị sự hủy diệt đả kích, các quan quân may mắn còn sống sót chưa kịp cầu nguyện Nữ thần may mắn tiếp tục giáng lâm, liên tục chém ngã hơn 10 gã binh lính ném trường thương chuẩn bị chạy trốn, đem toàn bộ binh lực tàn tạ còn sót lại tập trung về 2 hướng, dùng phương trận không hoàn chỉnh để chống lại đội hình hoàn thiện bên phía đối phương.

Nhịp trống cùng tiếng vó ngựa lại đem đến mối nguy hiểm cực kỳ lớn cho quân đoàn bên cánh phải, từ 2 cánh đám khinh kỵ sĩ bên phía Pháp Tây Tư đang chia ra đánh đến. Không có đầy đủ phương trận, thời khắc tan rã của cánh quân bên phải hầu như đã điểm.

Cờ xí 2 mặt tại chủ trận của đế quốc quân chỗ Phạm tử tước lại phát ra mệnh lệnh mới (nếu ở đó còn có thể gọi là chủ trận mà nói, thì trước mặt Phạm tử tước đại khái chỉ còn chưa đến 200 người thân thuộc, ngoài ra còn có 20 trướng bồng màu đỏ khổng lồ ở đằng trước), khinh bộ binh với đầy đủ màu sắc ở sau trận nhanh chóng tới trợ giúp phương trận đầu tiên, tương tự đội trưởng trung đội khinh kỵ sĩ ở bên cánh phải cũng rút ra 1 tiểu đội ở ngoài cùng, hiển nhiên là hy vọng dựa vào thuật cưỡi ngựa thành thạo để đuổi theo kỵ sĩ địch phía bên phải, từ đằng sau quấy rối đợt tấn công của kỵ sĩ địch.

Thời gian trong tay Phạm tử tước đại khái cũng chỉ đủ đế làm được 2 việc này, nếu hơn trăm long kỵ sĩ nghiêng trời lệch đất từ không trung ập đến thì hơn 10 huyễn thú kỵ sĩ cùng với hơn trăm thân vệ ở bên cạnh ông ta tuyệt đối không thể ngăn cản nổi. Nếu Phạm tử tước bị giết, như vậy cán cân chiến tranh trong nháy mắt sẽ đem thắng lợi của đế quốc quân dừng lại vĩnh viễn. Trong cuộc chém giết giữa các quân đoàn lớn, chủ tướng bỏ mình nhất định là sự khởi đầu cho việc trận hình hoàn toàn tan rã.

Trường cung thủ đế quốc đột nhiên ngừng bắn chụm về phía trọng bộ binh Pháp Tây Tư. Trung đội trưởng của đội trường cung thủ đem toàn bộ sự trung thành ra giành lấy 1 phút thời gian cho thủ trưởng của mình. Hơn 1.000 mũi tên trong nháy mắt bao trùm khoảng không ở cự ly 200 mét phía trước chủ trận.

Tất cả cự long đều có lân giáp vô cùng dày, công kích bình thường căn bản không thể làm tổn thương chúng được. Trận mưa tên này cũng chỉ là hy vọng quấy rầy sự chú ý của đám long kỵ sĩ mốt chút cho Phạm tử tước có thời gian chạy thoát.

Lá cờ cuối cùng phía trước mặt Phạm tử tước rốt cuộc cũng đã giương lên…

Vào đúng thời khắc cuối cùng, khi chúng ta hầu như đã chẳng còn hy vọng ―― Sắp thành lại bại, cục diện vốn cực kỳ tốt lại bị đám long kỵ sĩ lướt qua quét sạch bách. Nhưng mà, 2 sự việc mà chúng ta không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra…

Mưa tên bay đầy trời mơ mộng có thể cắm vào một ít thân thể cự long, hơn 10 con cự long bay sau cùng phải đón nhận hơn trăm mũi tên màu đỏ, cự long rống lên một tiếng rất to rồi thân hình khổng lồ từ trên trời đổ ầm xuống, giữa đám bụi đất tung lên mù mịt, tất cả các cung tiễn thủ đều không thể tin nổi toàn bộ những điều đang xảy ra trước mắt.

Đồng thời, 20 trướng bồng khổng lồ ở trước mặt Phạm tử tước bị đám lính dỡ ra, mấy trăm Cuồng chiến sĩ phải cao hơn ta gấp trên 2 lần gào rú từ bên trong nhảy bổ ra.

Mãi sau này chúng ta mới biết, trong binh đoàn của Phạm tử tước có chiến lực lớn nhất chính là tiểu đội được mệnh danh là Bạo nộ Cuồng chiến sĩ, cứ mỗi lần khởi động tiểu đội nguy hiểm này thì đều đồng nghĩa với việc ―― Chiến tranh đã đi đến thời khắc sinh tử tồn vong. Lực phá hoại của Cuồng chiến sĩ thế nhân đều biết, nhất là Cuồng chiến sĩ sau khi cuồng hóa, chỉ cần đầu không bị chặt bỏ, sẽ có lực phá hoại vô cùng vô tận gạt đi toàn bộ văn minh cùng với sinh mệnh lực. Ở trước đại chiến, toàn bộ Cuồng chiến sĩ đều bị nhốt ở bên trong lều trại được gia trì Yên tĩnh thuật, không nghe không thấy bất kỳ chuyện gì xảy ra ở bên ngoài. Chỉ có thông qua loại biện pháp này mới có thể tận lực thu phóng một cách tự nhiên trong chiến tranh.

Mùi máu tanh tràn ngập trong thiên địa cùng với cự long bay lượn đầy trời đủ để gây ra áp lực sinh tử khổng lên Cuồng chiến sĩ, làm khởi động sự cuồng hóa khiến cho thế nhân phải biến sắc. Ít nhất lửa đỏ bùng phát trên mình 1/10 số lượng Cuồng chiến sĩ, bộ nhuyễn giáp màu đỏ nhanh chóng phình to ra 4 phía chống đỡ thân hình không ngừng tăng trưởng nhảy vọt. Mọi người đều cảm nhận thấy chủng tộc này có một loại sát khí đặc thù, không khí trên chiến trường bỗng hạ xuống 0°C.

“Thân ta có thể chết, mạng ta có thể cho đi, song uy doanh của quân đoàn Hỏa sư tử tuyệt đối không thể thay đổi được. Các đồng chí, vì cuồng uy đã lưu truyền suốt 400 năm qua của Hỏa sư tử, chiến đấu ―― tới ―― người ―― cuối cùng.” Phạm tử tước hét lớn rút ra kỵ sĩ kiếm, huy vũ trọng thuẫn nhằm về phía đám long kỵ sĩ dưới mặt đất.

“Bảo vệ tướng quân!”

“Chiến đấu tới người cuối cùng!”

Không biết các quan quân của Hỏa sư tử quân đoàn nghe thấy Phạm tử tước hét to có cảm thấy tròng mắt nóng lên giống như ta hay không, nhưng hầu hết huyễn thú kỵ sĩ đều hò hét bay lên không, ngăn ở phía trước Phạm tử tước, nhóm thân vệ dùng cự thuẫn màu đỏ cùng với rừng thương chỉ xéo lên trời cũng xông lên hộ vệ ở 2 cánh.

“Sát” ta lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng hơn trăm Cuồng chiến sĩ tập trung phát tác. Mỗi Cuồng chiến sĩ trên người ít nhất đều có 3 cây búa, 1 cây cầm ở trong tay ―― vô cùng dài vô cùng to, 2 cây khác thì giắt ở 2 phía sau đai lưng. Đối mặt với cuồng long, toàn bộ Cuồng chiến sĩ đều rút cây búa nhỏ ở sau thắt lưng ra. Những cây búa mang theo tiếng rít tử vong bay về phía đám rồng, trừ hoàng kim long ra, các long kỵ sĩ khác đều ra sức giật long cương, định thoát ly khỏi đợt tấn công bằng búa.

Hoàng kim long lần thứ 2 phóng ra long tức cực kỳ nóng, chỉ trong giây lát, Cuồng chiến sĩ mới vừa rồi còn sát khí bức nhân đã biến mất 1/3, đồng thời, trên trời cự long cũng bị những cây búa cầm tay với tốc độ cao bay đến gây ra thương tích lớn, không dưới 30 con cự long giãy dụa từ trên trời đổ ầm xuống đất. Những Cuồng chiến sĩ còn lại căn bản không để ý đến các huynh đệ biến mất trước mắt, đợt búa thứ 2 lại ném mạnh ra, tiếp theo, cây búa lớn kéo theo thân hình cuồng dã xông về phía địa hành long chiến sĩ… Máu, thịt, tiếng kêu gào thảm thiết trong nháy mắt bay lên, vang vọng.

Gần 6 vạn người chém giết trên chiến trường, ở thời khắc cuối cùng lại có vẻ rơi vào 1 kết cục đầy chết chóc ―― Nếu đế quốc quân có thể tiêu diệt được đám trọng bộ binh ở phía trước trận (trông thì có vẻ chỉ còn là vấn đề thời gian), như vậy đế quốc sẽ có thể thắng lợi; Nếu Pháp Tây Tư đại lục có thể giết chết Phạm tử tước trước 1 giây, Pháp Tây Tư đại lục sẽ có thể thủ thắng; nói một cách đơn giản thì, chiến tranh tại giờ phút này trở về trạng thái cân bằng tuyệt đối, nếu có lực lượng thích hợp tiến vào sẽ khiến cho chiến cuộc thay đổi rất nhanh. Đáng tiếc, Cuồng thứu kiếm sĩ doanh của Tiểu dong binh đoàn lại không có ở đây…

Dưới tàng cây bỗng phát ra tiếng hắt hơi, Lục Nhi đột nhiên bừng tỉnh, 2 cánh triển động bay vọt lên cao. Ta lần đầu tiên chứng kiển cảnh Lục Nhi sau khi nổi giận, Thần thành cự long toát ra vẻ uy nghiêm của Long thú căn bản không thể nào quên nổi. Nộ viêm hừng hực nổi lên trên không trung dần dần hóa thành vật chất. Tiếp đó, một ma trận hình lục giác màu đen khổng lồ xuất hiện ở trước mặt chúng ta, Yếu Ly long trong tư thế toàn lực chiến đấu bỗng dưng xuất hiện cho dù Trì Ngạo Thiên không hề triệu hồi…

Trên chiến trường toàn bộ long thú đều cảm nhận được sự uy nghiêm do Thần thánh cự long Lục long sứ toát ra cùng với sự uy hiếp đến từ Tử thần long, trừ hoàng kim cự long ra, đám long thú còn lại đều tỏ ra kinh hãi…

Chúng ta nhìn theo hướng Lục Nhi cùng với Yếu Ly long, từ xa trông thấy ở phía sau ngọn tiểu sơn phía nam chiến trường hắc khí bốc lên tận trời. Tiếp đó, hắc viêm bùng lên, 1 con cự long to lớn vượt xa so với sự tưởng tượng của chúng ta phá không vọt lên, trên lưng chở 1 bạch y long kỵ sĩ; Chỉ 1 giây sau, 4 con cự long màu đen khác cũng xuất hiện trong tầm nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.