Dong Binh Thiên Hạ

Chương 45: Q.2 - Chương 45: Địch Tập Địch Tập




Ở thế giới song song với chúng ta, có một loại nghề nghiệp gọi là người hát rong. Bọn họ quanh năm sống kiếp lữ hành tại các đại lục, dùng tiếng ca để mang đến niềm vui cho khách tại các quán rượu, đồng thời kiếm chút tiền lẻ để trang trải cuộc sống.

Không lâu sau “Chúng thần đại chiến I”, bất kể là người biểu diễn hay thính giả đều ngạc nhiên phát hiện ra rằng, hàng ngày các ca khúc được biểu diễn tại các quán rượu đều y hệt nhau ―― Chùm ca khúc hệ liệt “Dong binh thiên hạ”.

Là ai, từ bỏ vương vị dễ như trở bàn tay;

Là ai, sửa 2 bậc địa vị chủng tộc của Nhân loại;

Là ai, lệ nóng vô hạn rải đầy tinh linh cố thổ;

Là ai, đại được sự tín nhiệm suốt đời của Thần thánh cự long;

Là ai, lặng lẽ không nói nhưng thực lực siêu nhân;

Là ai, lập nên đại danh từ tình bằng hữu;

Là ai, thủ đoạn thì sấm sét song tâm địa lại như Bồ Tát;

Là ai, trở thành ác mộng của Thần Long Nhân tam giới;

Là ai, đem theo khí tức tử vong tiến vào chiến trường;

Sau khi nhóm ca sỹ hát tiểu đoạn này xong, thường thường sẽ hơi dừng lại một chút, toàn bộ người trong quán rượu sẽ dùng các dạng thanh âm cùng bọn họ hợp xướng:

Là, Tiểu dong binh của nhân loại

Là, Nhân Long Thần của chúng ta

...

Chùm ca khúc Dong binh được hợp thành từ rất nhiều ca khúc, như “Sinh mệnh lục châu” lấy Tinh linh đại ma pháp sư Lai Tư Lâm Khắc làm chủ đạo, “Công kích công kích” dựa trên việc miêu tả Cuồng nộ Ải nhân vương là chính, “Thư sinh khí phách” thì lại miêu tả Ma soái Dịch Hải Lan là chủ yếu…

Đương nhiên, được biểu diễn nhiều nhất chính là các ca khúc về tổ 3 người Nhân Long Thần, trong truyền thuyết, Dong binh vương Ngả Mễ, Thần thánh long kỵ Đại Thanh Sơn, Tử thần Trì Ngạo Thiên đã có địa vị vượt xa cả thiên thần.

“Chiến sĩ của chúng ta đa số đều chưa từng tham gia chiến tranh, nghe tin kiểu thế này, nói không chừng sẽ vô cùng lo lắng.” Đại Thanh Sơn nhớ lại áp lực tâm lý lúc mình lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ, lo lắng hỏi.

Bất kể là quân đội hay là dong binh, đối với 1 tân chiến sĩ ấn tượng lần đầu tiên là cực kỳ quan trọng. Nếu địch nhân quá mạnh, hoặc là cho dù có thắng thì cũng rơi vào tình trạng thắng thảm, những tướng lãnh vĩ đại thậm chí không tiếc từ bỏ 1 lần thời cơ chiến dịch, dùng thời gian để đổi lấy một số thắng lợi dễ dàng hơn trong những lần tiếp theo.

Đối với Tiểu dong binh đoàn vừa mới thành lập, đại đa số chiến sĩ của dong binh đoàn căn bản chưa từng trải qua tẩy lễ chiến tranh. Hiện tại đặt ra trước mắt mọi người không chỉ có vấn đề làm thế nào để giành được chiến thắng trong trận ra quân, mà quan trọng hơn là, làm thể nào để các chiến sĩ trong dong binh đoàn có thể đem sĩ khí thịnh nhất ra xung trận.

Bất kể là Ngả Mễ hay Trì Ngạo Thiên trên mặt đều thoáng qua một tia lo lắng, Ngả Mễ ngón trỏ tay trái nhẹ nhàng day huyệt thái dương: “Ta nghĩ, liệu có cách gì có thể khích lệ bọn họ đây? Tiền? Vật chất? Hay là thứ khác? Thật sự không dùng thủ đoạn lừa gạt thì không được à?”

Ngả Mễ khóe mắt đột nhiên phát hiện ra nụ cười giảo hoạt quỷ bí trên môi Hoắc Ân Tư: “Hoắc tiểu tử, ngươi có biện pháp gì hay à? Không phải cũng vẫn là lừa gạt chiến sĩ của chúng ta đấy chứ?”

“Ừm,” Hoắc Ân Tư thần tình xấu xa cười ―― thoạt nhìn cũng rất giống Ngả Mễ: “Ta căn bản không nói cho mọi người biết là có chiến tranh lớn, lại càng không nói là có địch nhân từ đại lục khác tới, chỉ nói là chúng ta đi trinh sát phát hiện ra 1 đám hải tặc nhỏ đang lởn vởn ở vùng phụ cận, bọn chúng khẳng định không biết rằng chúng ta đang đồn trú dong binh đoàn ở trong này, cho nên chúng ta đang dụ bọn chúng tới tấn công chúng ta. Hiện tại tất cả đã được chuẩn bị đầy đủ rồi, sẽ chờ địch nhân mắc câu, mọi người tới lúc đó nhất định phải đề cao tinh thần hăng hái giết chết địch nhân. Mà đám Cuồng thứu kiếm sĩ phụ trách điều tra lần này, ha ha, ta đều không để cho bọn họ tiến vào cửa mà đã phái 1 phân bộ đi phục vụ ở cách xa 500 dặm rồi. Bất quá lúc vừa mới trở về, kẻ nào kẻ nấy đều mặt mày méo xệch, đều nói cục diện trên chiến trường rất thảm thiết, nghe tin bọn họ được giao nhiệm vụ mới, cả đám đều chuồn rất nhanh.”

“Rầm ――” Trong phòng mọi người đều rất hiểu tâm lý của tân binh lần đầu tiên trông thấy máu, tất cả mọi người đều bật cười.

“Hay!” Ngả Mễ vỗ tay xuống bàn một cái, “Cứ quyết như vậy đi, toàn diện chống trả, giờ triệu tập toàn thể dong binh đại hội, chúng ta phải Hiểu thì dùng lý, động thì dùng tình, dụ thì dùng lợi!”

Ba Nhĩ Ba Tư lập tức rời khỏi phòng Ngả Mễ, bố trí dong binh ở cửa thông báo toàn thể tập hợp.

Từ đài canh gác cao phía trên quảng trường của Tiểu dong binh đoàn vang lên một hồi kèn dài, tiếng từ chiếc kèn xương sư tử biển vang lên thấu tận trời xanh.

Lúc này, ngũ đại binh chủng của Tiểu dong binh đoàn đều đang huấn luyện dưới sự dẫn dắt của chánh phó đội trưởng, ở xa nhất chính là Cuồng thứu đại đội dựa theo sự an bài của Hoắc Ân Tư đang hoạt động tại phạm vi 10 dặm ngoài biển, còn đội ngũ ở gần nhất là 1 tiểu đội Trở kích kiếm sĩ, đang ẩn nấp trong khu vực rừng phía bên ngoài Tiểu dong binh đoàn tiến hành huấn luyện.

Nghe thấy tiếng kèn, toàn bộ đội ngũ đều dùng tốc độ nhanh nhất chạy về dong binh tổng bộ, từng đợt tiếng bước chân cùng với tiếng đập cánh của ác điều đồng thời vang lên.

Các khúc trưởng không ngừng luân phiên nhau tiến vào báo cáo tình hình các doanh, 20 phút sau, toàn bộ dong binh đã tập hợp đông đủ. Ngả Mễ sai dong binh ở ngoài cửa ôm chiến lợi phẩm của lần thám hiểm này ra, rồi cùng với mọi người cùng nhau tiến lên đài cao của tổng bộ dong binh đoàn.

Thấy đoàn trưởng đã trở lại, ở sân các dong binh phát ra một tràng xôn xao. Ngả Mễ gần đây không thường có mặt tại doanh trại, mọi người đều tương đối hưng phấn ―― Nhất là có 1 vị bá tước đáng yêu ở trường hợp công khai đã từng nhiều lần khen ngợi Ngả Mễ từ nhiều giác độ khác nhau. Hiện tại bản thân Ngả Mễ đã không còn là điểm nóng nữa, đại đa số người đều chưa từng được gặp đoàn trưởng phu nhân ―― Oánh tiểu thư được gọi là tâm điểm chú ý, không chỉ có đám nam hài tử chú ý, mà ngay cả đám nữ hài tử chiếm 20% tổng số dong binh tại dong binh đoàn cũng đều muốn biết giai nhân như thế nào có thể thành công thu phục được trái tim Ngả Mễ.

Gió biển chính diện thổi tới, trên đài mái tóc dài của mọi người cũng lay động trong gió, quần áo bay phấp phới.

Sớm đã trải qua vô số trường hợp, Ngả Mễ lúc này đã không còn là tay mơ giọng run run khi đứng trước mặt mọi người nữa. Sau khi được chứng kiến vài lần Hồng Thạch đại đế đứng ra diễn giảng, Ngả Mễ học tập vô cùng nhanh, hắn ho một tiếng để thông họng, đoạn tiện tay phóng ra một cái tiểu ma pháp khuếch đại âm thanh.

“Các anh em dong binh! Hôm nay, ta triệu tập mọi người tới, là để nói cho mọi người biết rằng, hiện vào ngày mai hoặc là ngày mốt hoặc là trong tương lai vài ngày sắp tới, chúng ta mỗi người đều phải đối diện với 1 lần khiêu chiến ―― Có 1 đám hải tặc nhỏ đang ở cách chúng ta càng ngày càng gần, đám tiểu hải tặc này căn bản không biết chúng ta đã đồn trú 1 dong binh đoàn cường đại tại Tây Lâm đảo, lại càng không biết chúng ta là 1 trong 5 dong binh đoàn cấp A ít ỏi trên đại lục. Bọn chúng cứ nghĩ rằng tới nơi này sẽ bắt được 1 khối thịt béo. Ta tuyên bố, từ giờ trở đi, tất cả mọi hoạt động, kể cả khắp 4 phía, nếu không có lý do thì không được tự tiện lên không trung. Chúng ta phải dụ địch nhân rơi vào bẫy của chúng ta! Đây là chiến dịch quy mô lớn lần đầu tiên của Tiểu dong binh đoàn chúng ta, để nhất chiến thành danh, mọi người xem!”

Ngả Mễ từ trong tay dong binh bên cạnh lôi ra 2 thanh trường kiếm do Sáng Thế Thần tự tay chế tạo ra: “Lan Thạch (màu lam)”, “Chanh Đô (đỏ)”, ý bảo Đại Thanh Sơn phối hợp một chút. Đại Thanh Sơn tiện tay từ bên người dong binh đứng cạnh rút ra song thủ đại kiếm, dùng sức bổ về phía Lan Thạch, Chanh Đô. Song thủ đại kiếm chỉ trong nháy mắt đã từ 1 đoạn biến thành 3, rơi ở dưới đất.

“Đây là chiến lợi phẩm trong lần thám hiểm này của chúng ta, là thần kiếm do Sáng Thế Thần tự tay chế tạo ra. Ta tuyên bố: trong lần chiến tranh quy mô lớn này, người lập công đứng thứ nhất, thứ 2 sẽ có quyền giữ 2 thanh kiếm này, cho đến lần tới xuất hiện những cái tên lập công đứng thứ 1, thứ 2 ở cuộc chiến tiếp theo.”

Ánh mắt các dong binh sáng rực lên như tuyết. Vũ khí của Tiểu dong binh đều cực kỳ tốt, mà 2 thanh trường kiếm của Sáng Thế Thần trong truyền thuyết lại có thể dễ dàng hủy diệt song thủ đại kiếm, độ sắc bén có thể tưởng tượng ra được. Vũ khí như vậy thường là vô giá, xem ra lần này đoàn trưởng đã hạ vốn gốc rồi, dưới đài xôn xao hết cả lên.

“Các dong binh, hãy tin ta, trong vài năm sắp tới, Tiểu dong binh dưới sự cố gắng của đám người Đại Thanh Sơn, Trì Ngạo Thiên, Hoắc Ân Tư, Ba Nhĩ Ba Tư, chúng ta sẽ sáng tạo ra cái gì? Nói để mọi người biết, chúng ta sẽ sáng tạo ra kỳ tích trong dong binh giới, chúng ta sẽ trở thành nhân vật chính được những người hát rong truyền xướng. Đúng, hiện tại ta còn muốn nói với mọi người rằng, ta tin tưởng, Tiểu dong binh đoàn trong tương lai nhất định sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lịch sử nhân loại. Ngươi, ta, chúng ta đều sẽ trở thành anh hùng trong truyền thuyết!”

Dưới đài các dong binh trẻ tuổi dĩ nhiên là nhiệt huyết sôi trào, hoan hô rầm rĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.