Dong Binh Thiên Hạ

Chương 2: Q.3 - Chương 2: Thảo Mãng Anh Hùng




Tại thế giới mà chúng ta biết, Chúng thần đại chiến qua lời kể của những người hát rong vĩnh viễn là một tấm bia đá bất hủ.

Trong trường đại chiến này, không chỉ trong một thời gian ngắn xuất hiện cả Dong binh vương, Thần thánh long kỵ, Hắc diện long vương, Cuồng nộ ải nhân vương, Trung dũng vương, mà còn có cả một loạt nhân vật phong vân bất thế. Quan trọng hơn là, đằng sau ánh dương quang huy hoàng chói mắt ấy, bọn họ mỗi người đều toát ra thứ ánh sáng ngọc mênh mang tựa thủy triều. Những người trẻ tuổi trưởng thành dần trong chiến tranh ấy, mặc dù không thể kinh thiên động địa được như nhóm Dong binh vương, song biểu hiện của bọn họ trên chiến trắng, hoặc dũng mãnh vô song, hoặc trung trinh tiết liệt, hoặc túc trí đa mưu… khiến cho 10 năm lịch sử ấy ở mỗi giây mỗi phút đều phấn khích vô cùng.

Sử học gia nổi tiếng đời sau Lôi Đức Dịch Nặc từng viết: “Chúng ta luôn cảm thán rằng so với Chúng thần đại chiến, ở thời đại này của chúng ta thật sự là chẳng có thiên tài quân sự nào xuất hiện. Có lẽ trong Chúng thần đại chiến, truyền lại đời sau trong các chủng tộc do Sáng Thế Thần tạo ra, tất cả thiên tài quân sự đã xuất hiện hầu như không còn rồi!”

Trong lúc các dong binh nhân loại còn chưa kịp trông thấy bộ dạng của địch nhân thì binh lính lang nhân sau loạt mưa tên đầu tiên đã vĩnh viễn mất đi mấy chục huynh đệ.

Hoắc Ân Tư nhìn hết thảy trước mắt, khẽ thì thầm: “Bọn chúng không kịp chuẩn bị, toàn bộ đều phát ngốc rồi.”

Sau khi bắn ra loạt tên đầu tiên, các Thảo nguyên tinh linh đã xua đi nỗi sợ hãi cùng với khẩn trương, xoay người từ dưới đất rút lên mũi tên thứ 2, đợt mưa tên thứ 2 sau vài giây ngắn ngủi lại bao trùm lang nhân. Toàn bộ lang nhân đều giơ tiểu thuẫn trong tay lên, cố gắng bảo vệ những chỗ yếu của mình, có lẽ cách này để đối phó với cung tiễn thủ bình thường thì còn được, chứ đối với Thảo nguyên tinh linh thì… Lại có thêm mấy chục binh lính lang nhân trong loạt mưa tên đã không còn được trông thấy ánh mặt trời ngày hôm sau nữa, tiếng rơi xuống nước lại vang lên.

Trên thuyền nhỏ binh lính lang nhân thị lực vượt trội hơn hẳn so với Thảo nguyên tinh linh, lúc này có thể thấy rõ ràng các Thảo nguyên tinh linh đang đứng ở trên bờ biển, thậm chí còn trông thấy rõ sự khác biệt giữa mỗi người, nỗi khiếp sợ trong nháy mắt đã quét qua toàn bộ đội ngũ ―― Dưới sự tấn công của loại Thần tiễn thủ này, trước mắt thì vẫn còn hơn 200 mét thủy triều, chẳng còn gì phải nghi ngờ là cũng đủ để toàn thể bọn chúng phải chết tới lần thứ 2 rồi.

Bọn lang nhân lập tức rối loạn cả lên, hoảng sợ dán chặt thân mình vào mép thuyền, lấy tiểu thuẫn che đầu, chỉ có thể cầu nguyện ngón tay của Tử thần không chỉ trúng đầu mình.

Đột nhiên 1 tiếng rống to từ trên thuyền lớn phía sau vang lên, toàn bộ lang nhân hiện đang có mặt đều có thể nghe thấy, bọn chúng trước khi đợt mưa tên thứ 3 kịp ập đến, toàn bộ đã chấp hành mệnh lệnh vừa rồi ―― Cùng nhau lật thuyền úp xuống mặt biển, lợi dụng thuyền nhỏ làm nơi ẩn nấp, đem toàn bộ thân mình náu vào mặt sau của thân tàu.

Hoắc Ân Tư lập tức thuật lại tình hình cho Ngả Mễ, Đại Thanh Sơn, Trì Ngạo Thiên biết. Trong ánh mắt 4 người đều toát lên vẻ kinh ngạc trước sự nhạy bén quyết đoán của chỉ huy địch ―― Quan chỉ huy này thực sự là quá nhanh nhạy, xem ra 1 trận cũng khó mà đối phó nổi.

Các thảo nguyên tinh linh nheo mắt hy vọng có thể phát hiện các bộ phận thân thể lộ ra ở phía sau thuyền nhỏ, song hiển nhiên là thất vọng, bọn Lang nhân đại bộ phận cơ thể đều ẩn dưới nước, chỉ có 1 phần cơ thể rất nhỏ nấp sau thuyền mà thôi. Thi thoảng cũng có mấy Thảo nguyên tinh linh bắn tên ra, nhưng chỉ nghe thấy một vài lang nhân phát ra tiếng gào hấp hối, còn lại đại đa số tên đều găm vào trên thuyền gỗ.

Các thuyền lớn phía sau nhanh chóng bứt lên phía trước, tốc độ gia tăng, đồng thời phía trên thuyền lập tức xuất hiện nhóm các bộ binh trang bị nặng giương cao trọng hình chiến thuẫn. Tất cả mọi người đều có thể đoán được, mục đích của thuyền địch chỉ có 2: 1, cứu những binh lính dưới nước lên.

2. không cần phải quan tâm xem dưới mặt biển có đá ngầm hay không nữa, lợi dụng đợt thủy triều này, trực tiếp dùng thuyền lớn xông thẳng lên bãi biển.

Nếu địch nhân xông lên được bãi biển thì ưu thế của sóng biển cùng với cung tiễn thủ sẽ chẳng còn tồn tại nữa.

Thảo nguyên tiễn thủ du kích Cách Nhĩ Tô lại tiếp tục hạ lệnh: “Phía trước 200 mét, nhắm lên cao bắn tự do!”

“Hay!” Ngả Mễ từ phía sau hô tướng lên khen ngợi.

Cung tiễn thủ lập tức giương cung theo góc 60 độ nhắm lên trời, một loạt mưa tên lại ồ ạt bắn ra, cứ mỗi lần mưa tên đáp xuống, lại cộng thêm quán tính rơi tự do cắm xuống nước, lại có thêm một số Lang nhân bất hạnh bị bắn trúng, tiếng kêu la thảm thiết lại vang lên.

Thuyền chính từ phía sau càng ngày càng sáp lại gần, phía trên các chiến thuẫn hạng nặng lại nhô lên các chiến thuẫn hạng nhẹ cao khoảng nửa thân người. Thuyền lớn không chút do dự trực tiếp hất văng các thuyền nhỏ vây xung quanh, tiếp đó nghiêng chếch sang một bên, tốc độ thuyền cũng chậm dần lại, vô số dây thừng từ phía sau thuyền được thả xuống, dưới biển lại vang lên tiếng reo hò của đám lang nhân, một toán lang nhân từ dưới biển bám lấy dây thừng leo lên thuyền lớn.

Đối diện với lớp phòng ngự được tạo thành từ những tấm thuẫn nặng có, nhẹ có này, cho dù có là lính nỏ hạng nặng của nhân loại thì cũng chẳng thể tạo ra được sức uy hiếp đối với đám binh lính nấp ở phía sau, Cách Nhĩ Tô bất đắc dĩ nhìn về phía đám người Ngả Mễ, lắc đầu tỏ ý bản thân cũng đã làm hết sức có thể rồi.

Đến lúc này thì các binh sĩ loài người cũng đã có thể mơ hồ trông thấy cột buồm nhô lên trên biển phía xa, tiếp đó, toàn bộ thuyền địch lại điều chỉnh buồm chếch 20 độ để đón được tối đa hướng gió, toàn bộ cánh buồm đều được giương lên, buồm no gió, đạt vận tốc tối đa thẳng tiến, trước mũi thuyền hoa sóng vọt bắn tung tóe, đằng sau mỗi chiến thuyền đều kéo theo 2 vạch sóng dài trắng xóa, xông thẳng về phía bờ biển!

Đại đa số binh lính của Tiểu dong binh đoàn đều là ngư dân Tây Lâm đảo, bọn họ đương nhiên biết rằng, tại bãi biển này chẳng hề có đá ngầm gì cả, lại càng hiểu rằng với tốc độ đột kích như vậy, chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn là thuyền địch đã lao đến vạch cát rồi.

Hoắc Ân Tư đột nhiên dùng tay vỗ mạnh lên đầu: “Chết… Ta quên không chuẩn bị hỏa tiễn mất rồi!”

Ngả Mễ vỗ vỗ vai gã, đoạn ra lệnh cho mấy tay đội trưởng trước mặt: “Ma kiếm sĩ chuẩn bị, sau khi địch nhân cập bờ, sau 2 đợt lôi điện ma pháp công kích, thì lui về phía sau Đại kiếm sĩ, nếu có hỏa diễm ma pháp để tấn công thì trực tiếp tấn công vào thuyền địch; Cung tiễn thủ chuẩn bị, tấn công đám binh lính bị lôi điện đánh trúng, sau đó lập tức lui về phía sau Đại kiếm sĩ doanh; Đại kiếm sĩ doanh chuẩn bị, cùng ta xông lên giáp lá cà.”

Đồng thời trong lúc Ngả Mễ ban bố mệnh lệnh, toàn bộ thuyền lớn đã xếp theo hình chữ Nhất xông thẳng lên bờ cát ―― mắc cạn. Phía dưới thuyền là khoảng chừng 1 mét nước biển.

Sau một tiếng gầm vang dữ dội, toàn bộ binh lính trên thuyền mang chiến thuẫn nhẹ trên tay lập tức từ phía sau đội hình chiến thuẫn nặng xông ra, nhảy xuống nước, dựng nên những bức tường chiến thuẫn thẳng đứng mọc lên từ dưới nước phía trước mũi các chiến thuyền. Toàn bộ đám lang nhân mình vẫn còn ướt sũng cũng từ trên thuyền nhảy xuống, giương cao thuẫn dạng nhỏ trên tay.

Lúc này, khoảng cách tiến đến chỗ của Tiểu dong binh đoàn đã chỉ còn hơn 70 mét, không chỉ Sâm lâm tinh linh, Ải nhân, Thảo nguyên tinh linh, mà ngay cả Nhân loại chỉ cần thị lực tương đối tốt một chút là cũng có thể trông thấy rõ ràng, ngoài đám Lang nhân ra, đám binh lính trang bị nặng đầu tiên từ trên thuyền nhảy xuống cũng có sự khác biệt rất lớn so với những chủng tộc đã từng được biết đến.

So với đám lang nhân thì đám binh lính này giống loài người hơn, bọn chúng rất cao, đứng ở khoảng trên 1 mét mực sâu nước biển, toàn bộ phần eo đều nhô ra phía trên mép nước, đám lang nhân nhảy theo sau đứng cũng chỉ đến vai bọn chúng mà thôi. Lấp ló sau những tấm khiên giương lên, bắp thịt rắn chắc từ những cánh tay phô bày. Chiến thuẫn dạng nhẹ chừng 1 – 2 mét đa phần được làm từ gỗ đào, lê, liễu, tùng, trên bề mặt bọc một lớp da trâu cực dày, mỗi chiếc chiến thuẫn hạng nhẹ cũng không dưới 40 kg, nhưng trên tay đám chiến sĩ cao lớn rắn rỏi này, thì chẳng khác gì đồ chơi của lũ trẻ con cả. Đám chiến sĩ nọ lập tức giương chiến thuẫn ra chắn trước ngực, những đôi mắt to dưới đám mày rậm nhìn chằm chặp về phía trên bờ, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng đưa thuẫn ra chắn để bảo vệ cho bản thân. Đầu bọn chúng cũng vô cùng kỳ quái, giống khuôn mặt của một người bình thường bị đá đập cho sưng vù lên vậy, trông vô cùng đáng sợ, tóc tai cũng cổ quái chẳng kém, không khác gì đám cỏ tranh mọc vươn thẳng lên trời.

Khi mà mọi người còn đang cảm thấy hết sức ngạc nhiên trước chủng tộc của đám binh lính nọ, trong đầu Ngả Mễ đột nhiên lóe lên mấy ký tự: “Bán thú nhân?” (Người thú). Bán thú nhân là một trong số những chủng tộc chủ yếu trên đại lục xa lạ nọ, nghe nói nhân số lên tới trên 50 vạn, trong truyền thuyết, nguồn gốc của bán thú nhân là do loài người đào vong tới đại lục xa lạ đó (chủ yếu là nam giới), trong lúc buồn chán muốn chết, hoặc bắt buộc hoặc bị bắt buộc phải cùng thú nhân tại địa phương phát sinh các dạng ‘vận động ma sát kịch liệt’ để lại di chứng, đại đa số di chứng nọ sau khi sinh ra đều bị vứt bỏ ở nơi hoang dã hoặc phải chịu đủ loại ngược đãi trong nhà của thú nhân, nhưng đồng thời huyết mạch của thú nhân cũng khiến cho những đứa trẻ này vừa mới sinh ra đã có sức sống vô cùng mãnh liệt, trong khi huyết mạch của nhân loại lại khiến cho những đứa trẻ này có được suy nghĩ thông minh hơn so với các chủng tộc tại địa phương. Bởi vậy, những đứa trẻ này sau khi thành niên, đa phần đều lựa chọn việc rời khỏi bộ lạc hiện đang sống, bắt đầu cuộc sống của riêng mình, dần dần hình thành nên một chủng tộc mới.

Chủng tộc được hình thành trong hoàn cảnh có phần đặc biệt này, lại tỏ ra vô cùng đoàn kết, sau khi kết hợp được ưu thế của cả 2 đại lục, lực công kích cũng như năng lực phòng ngự ma pháp của bán thú nhân đều ở mức vượt xa so với tưởng tượng. Đã có những thương nhân vô lương tâm lường gạt bán thú nhân từng làm thí nghiệm, cho 3 đại ma pháp sư sử dụng ma pháp công kích cấp 3 đồng loạt tấn công bán thú nhân, kết quả hầu như chẳng gây ra thương tổn gì cả.

Nhưng điều khiến Ngả Mễ còn cảm thấy ngạc nhiên hơn nữa là không chỉ có bán thú nhân, sau khi toàn bộ lang nhân cùng với bán thú nhân sắp xong hàng ngũ chuẩn bị xung phong, từ trên thuyền lớn lại tiếp tục hạ xuống những binh lính có dáng người khôi ngô hơn, số lượng đại khái ước chừng khoảng 50 tên. So với nhân loại, bán thú nhân đã có thể coi là người khổng lồ rồi, ấy vậy mà những binh lính vừa xuất hiện lại còn cao hơn so với bán thú nhân tới cả 1 cái đầu. Bọn chúng toàn thân vận giáp hạng nặng, nâng cao chiến thuẫn nặng do gang nguyên chất đúc thành trọng lượng ước chừng khoảng 80 kg, bên dưới mũ giáp ló ra khuôn mặt với cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn, ánh mắt toát ra quang mang xanh biếc, chẳng khác nào 1 đôi đèn pha sáng loáng.

Đám này là chủng tộc gì vậy nhỉ? Ngả Mễ vừa thắc mắc vừa cùng Hoắc Ân Tư thương lượng: “Kỳ quái thật, địch nhân lôi đâu ra đám bộ đội toàn thứ kỳ dị vậy nhỉ? Bọn chúng chẳng lẽ không biết rằng trên hòn đào nhỏ này không có kỵ binh hay sao?” Đám lính vác chiến thuẫn hạng nặng cao tới 1,8 mét này trong chiến tranh chính quy tác dụng lớn duy nhất chính là ―― phòng ngự kỵ binh đánh thọc sâu. Hoắc Ân Tư trong mắt cũng lộ ra thần tình kỳ quái: “Đúng thế, chuyện chúng ta đóng quân ở đây cũng chỉ mới xảy ra gần đây, mà trên đại lục này bất kể quốc gia nào cũng chỉ có rất ít đảo có binh lính trú đóng, dựa theo hành động của quân địch tại 2 quốc gia khác trên đại lục thì bọn chúng hẳn là nắm rất rõ tình hình ở khắp mọi nơi, bởi vậy, nếu chỉ để phá được hòn đảo nhỏ này, bọn chúng chẳng cần thiết phải xuất động lắm binh lính đến vậy, trừ khi…” Mọi người nhìn nhau, đều từ trong mắt những người khác phát hiện ra tín hiệu nguy hiểm ―― chẳng lẽ địch nhân đã biết bọn họ đóng quân ở đây? Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Vốn dĩ muốn giáng cho địch nhân một đòn bất ngờ, song có lẽ bọn chúng đã có sự chuẩn bị sẵn trước khi đến đây rồi.

Lúc này, một bán thú nhân cao lớn phất tay về phía bờ biển, hô vang một tiếng, tiếng gầm rống quen thuộc lại vang lên, toàn bộ binh lính sắp thành đội ngũ chiến đấu bắt đầu phát động xung phong tiến về phía bờ biển. Đi đầu là hơn 50 binh lính cầm trong tay chiến thuẫn hạng nặng, tiếp theo là hơn 100 bán thú nhân nắm chiến thuẫn hạng nhẹ cầm tay, cuối cùng là một mảng đông nghịt ít nhất cũng phải đến 500 lang nhân.

Ngả Mễ chậm rãi nâng tay phải lên, ý bảo phó đội trưởng của Ma kiếm sĩ doanh lập tức chuẩn bị cho cẩn thận.

Gần, gần hơn nữa rồi.

Địch nhâm oàm oạp lội nước, đẩy chiến thuẫn hướng đến bờ mỗi lúc một gần. Phía sau chiến thuẫn, ngoại trừ những ánh mắt màu xanh biếc ra, đám binh lính lang nhân lấp ló phía sau chiến thuẫn cũng hé ra những ánh mắt lấp lánh đỏ. Toàn bộ dong binh đều khẩn trương quan sát tình hình phía trước.

Phó đội trưởng đương nhiệm của Ma kiếm sĩ doanh tại Tiểu dong binh đoàn, Y Lâm Đạt, cắn chặt môi dưới theo bản năng, trường kiếm trong tay chỉ xéo về phía trước, ma pháp thủy tinh màu lam trên chuôi kiếm cũng cảm nhận được ý thức của chủ nhân, lấp lóe phát ra quang mang màu lam: “Phía trước 70 mét, ma pháp công kích tốc độ cao, phóng!”

Hơn 100 người của Ma kiếm sĩ doanh đồng thời nâng trường kiếm trong tay mình lên, lam, đỏ, đen, lục, trắng, xanh năm, sáu sắc ma pháp thủy tinh đồng thời lóe lên ánh sáng lóa mắt, đám ma pháp tinh linh ẩn thân trong ma pháp thủy tinh dưới sự điều động của các tinh linh kiếm, đồng loạt từ mũi kiếm phóng ra.

Mặc dù Ngả Mễ là người phụ trách chủ yếu của Tiểu dong binh đoàn, nhưng các dong binh dưới quyền rốt cuộc học được kỹ năng gì cùng với nhóm ma pháp sư phụ trách họ thì hắn thực sự không nắm được. Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ phát hiện ra rằng, hóa ra tại Ma kiếm sĩ doanh của Tiểu dong binh đoàn, Phong, Hỏa, Thổ, Băng, Thần Thánh, Hắc Ám 6 hệ ma pháp đều có người sử dụng, đương nhiên nhiều nhất vẫn là ma pháp hệ trung lập.

Hơn 80% các Ma kiếm sĩ đều sử dụng ma pháp tối sơ cấp hệ trung lập ―― Sấm sét, chớp đỏ từ trên trời giáng mạnh xuống, có lẽ do tâm lý có nỗi sợ hãi cùng bất an mãnh liệt trước đám binh lính xa lạ, nên đại bộ phận sấm chớp đều nhắm xuống người của đám binh lính địch cầm trọng hình chiến thuẫn đi đầu. Đồng thời trong lúc sấm chớp giáng xuống, khói độc màu lục cũng bắt đầu hình thành giữa đám địch nhân; thủy hệ tinh linh dưới biển cũng cảm nhận được sự triệu hồi từ các Ma kiếm sĩ, reo vang hoán chuyển hướng sóng, tạo ra các cơn thủy triều không ngừng đánh sâu vào đám binh lính địch.

Đối với toàn bộ lịch sử chiến tranh mà nói, đây là lần đầu tiên xuất hiện việc xây dựng thành và sử dụng Ma kiếm sĩ. Ngay cả phe tham chiến khi đó cũng không ý thức được uy lực của các Ma kiếm sĩ lớn tới đâu, đồng thời phe chủ động tấn công cũng không hề biết rằng trên hòn đảo này lại có một đám bộ đội tấn công tầm xa như vậy.

Đối với trận chiến đầu tiên của Ngả Mễ mà nói, đây cũng là vận may lần thứ 3 của hắn. Nếu như không có Oánh phát hiện ra địch nhân đầu tiên, nếu như không có Thảo nguyên tinh linh viễn trình bắn bị thương hơn 200 binh sĩ lang tộc, nếu như không có Ma kiếm sĩ ở đợt công kích thứ 2 đánh tan đám bộ đội có sức chiến đấu lớn nhất của địch nhân ―― Hùng nhân trọng trang bộ binh, trận chiến này rốt cuộc ai thắng ai bại vẫn là một vấn đề đáng để thảo luận.

Giữa sấm rung điện giật, toàn bộ binh lính đi đầu đều tê dại toàn thân, sau đó khí độc màu lục nhất thời làm bọn chúng mất đi tri giác, chiến thuẫn trong tay đang băng băng tiến đến đảo đều buông thõng rơi xuống nước.

Cách Nhĩ Tô tức thì phát huy tác dụng của một đội trưởng Cung tiễn thủ xuất sắc nhất, ngay khi vừa phát hiện ra lỗ hổng phía đội hình đích, lập tức hạ chỉ thị công kích: “Mục tiêu: binh lính hàng đầu tiên, bắn!”

Trên trời, trăng lặng lẽ lẩn vào sau những đám mây, dường như không muốn chứng kiến trường đồ sát máu tanh bên dưới: Thảo nguyên tinh linh không khác gì bắn cỏ cây, mưa tên trực tiếp xuyên thủng cổ đám binh lính Hùng nhân khổng lồ, động mạch cổ bị phá vỡ trong nháy mắt, vòi máu tức thì phun ra như suối, đuôi tên màu trắng đều lập tức bị nhuốm đỏ.

Ước chừng chỉ khoảng 20 giây sau khi Ma kiếm sĩ phát động công kích, toàn bộ linh hồn của đám binh lính Hùng nhân vốn ỷ vào bức trường thành phòng ngự dày đặc đều ly khai khỏi thế giới của Sáng Thế Thần, thi thể bị sóng đánh dạt vào bờ.

“Ọe ――” mấy tiểu cô nương trong Ma kiếm sĩ doanh trông thấy ánh mắt của những thi thể bị sóng cuốn trôi đến vẫn còn chưa nhắm lại, hoảng sợ nôn ra toàn dịch vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.