Dòng Chảy Tình Yêu

Chương 121: Chương 121: Bạn gái đem đồ ăn tận công ty




Đến giờ trưa, Thẩm Tây Thừa định ra ngoài ăn. Thu dọn mọi thứ ngay ngắn chỉnh tề thì cánh cửa lại bị mở ra.

Anh cau mày ngước lên lại muốn xem ai vừa vào mà không gõ cửa.

''Tiểu Yên?'' Anh ngạc nhiên với sự xuất hiện không báo trước của cô.

Khúc Yên cười tủm tỉm, sau đó lại bước vào trong. Trên tay còn xách một túi đồ ăn trưa. Nhìn anh thân người mặc áo ghile đen bó vào áo sơ mi trắng, dáng người đặc biệt đẹp mắt, vai rộng eo hẹp rõ ràng. Hệt như một người được hoạ sĩ ưu ái vẽ nên. Từ gương mặt đến dáng người cường tráng càng có sức hút mạnh mẽ vô đối.

Khúc Yên thế mà lại bị mê hoặc.

Cô cố chấn tĩnh đặt đồ ăn xuống bàn, sau đó quay qua nhìn anh vẫn đang đứng ngơ ra đó nhìn mình.

''Chú Thẩm, lại đây đi. Ăn cơm với em.'' Khúc Yên vừa bày phần ăn ra vừa quay qua nói với anh.

Dáng vẻ như cô vợ nhỏ lo lắng cho chồng.

Anh có cảm giác cả cơ thể đều sung sướng đến tê người, trên môi không kiềm được mà nở nụ cười nhẹ, trong lòng tràn lên một sự ấm áp đến lạ thường.

Anh bước tới ngồi cạnh Khúc Yên. Thơm một cái lên má Khúc Yên. Tay chân cô đều đang bận cầm đồ, bị anh hôn bất ngờ vẫn còn chưa quen mà ngại đến đỏ bừng mặt.

Cô tỏ ra giận dữ:''Ai cho phép chú hôn chứ?''

Thẩm Tây Thừa lại vui vẻ cong môi, đưa tay nhéo mặt cô:''Không cho tôi hôn thì em định cho ai hôn? Hửm?''

Cô bị anh nhéo đến phát đau nhưng lại cười vui vẻ. Dù đau nhưng vẫn không keo kiệt mà để anh nhéo má mềm mại như bánh mochi của mình:''Em xinh đẹp thế này, tìm người mới đâu khó đâu..''

Cô chu môi tự đắc với anh.

Sau đó anh cúi xuống hôn “chụt” lên môi cô một cái.

Khúc Yên thế mà lại không tức giận, cười tươi với anh.

Cảnh tượng này vô cùng lãng mạn, không cần phải nơi xa hoa tổ chức nến đỏ.!Ngay lúc này Khúc Yên cũng đã thấy hạnh phúc rồi.

Khúc Yên nay làm vài món, đem ra điều đủ cho một bữa ăn. Ngửi được hương thơm bay lên anh tò mò hỏi:''Em từng học nấu ăn sao?''

Khúc Yên lắc đầu:''Có sách hướng dẫn. Dựa theo rồi làm. Lựa món ngon cho chú đó. Yêu thương thế thì còn đòi hỏi gì.''

Thẩm Tây Thừa trong lòng vui như nở hoa. Vô cùng tận hưởng sự yêu thương cô mang lại.

Trong suốt quá trình ăn Thẩm Tây Thừa vẫn giữ thói quen là tập trung ăn, khi ăn Thẩm Tây Thừa vô cùng cẩn thận, ăn chậm nhai kĩ. Lâu lâu muốn hỏi Khúc Yên vài thứ gì đó nhưng nhìn cả hai má đang phình to vì đồ ăn của cô lại im lặng không nói gì.

Thuận tay gắp cho cô vài món, lâu lâu lại lấy nước cho cô uống vì sợ cô mắc nghẹt. Chăm sóc như bảo bối đặt trên tay.

Thẩm Tây Thừa pha cho cô một cốc trà mát, cô cũng rất thích vị trà Phổ Nhĩ của tỉnh Vân Nam, trà có chút ngọt nhẹ, thanh và hương thơm cực kì dễ chịu. Khúc Yên đến đây nhiều lần cũng là vì hương vị của loại trà này.

Anh ngồi cạnh cô, sau đó kéo cô lên đùi mình ngồi một cách nhẹ nhàng.

Chỉ còn hai tuần nữa cô sẽ đi học, cô nhớ lại hỏi anh:''Chú Thẩm, không phải thành tích chú rất tốt sao, sao lại chọn Tam Trung vậy?''

Anh đặt cằm mình lên bả vai cô, bàn tay to ôm trọn vòng eo mềm mại của cô:''Trường nào cũng được, lúc đó gia cảnh tôi không tốt. Nên tôi không đòi hỏi quá cao.''

Khúc Yên “à” một tiếng:''Em muốn học ở Nhất Trung.''

''Đó là trường chuyên. Vào đó rất áp lực, em suy nghĩ kỹ chưa?''

Khúc Yên gật đầu:''Rồi ạ. Vậy có phải là xét học bạ không? Hay là phải có một bài kiểm tra mới được xếp lớp?''

''Tuỳ vào học bạ em tốt hoặc không.'' Anh nói, khẽ cúi đầu hôn bả vai cô.

Khúc Yên trầm ngâm, suy tư một hồi vẫn quyết định thử một lần.

''Vậy nhập học là..có hoạt động ngoài trời không?''

''Đầu học kì đều phải đến khu huấn luyện quân sự 1 tháng. Trường nào cũng vậy.''

Cô ngao ngán thở dài:''Tận một tháng, xem mình là yêu quái luôn rồi.''

Đôi chân cô khẽ đung đưa, đôi mắt anh khẽ híp lại càng ôm cô càng chặt. Sau đó lại nhịn không nổi bế cô đặt nằm xuống sofa, Thẩm Tây Thừa cúi người hôn lên đôi môi căng mọng của cô, vẫn như cũ dùng đầu lưỡi càng quét bên trong, hút lấy hương vị trong khoang miệng ngọt ngào của Khúc Yên.

Cô bị anh chèn ép đến khó khăn, đáp lại nụ hôn của anh cũng chả được tý phản kích nào, tiếng nước bọt cứ theo tiếng thở của Khúc Yên mà vang lên.

Trong căn phòng chỉ còn lại sự thân mật cùng ngọt ngào. Bàn tay anh cứ thi thoảng sờ rồi vuốt ve eo cô, hôm nay cô mặc áo croptop và quần jean. Vòng eo nhỏ trắng nõn lộ ra ngoài một chút, cứ thế bị anh sờ mó lung tung.

Cô cứ nghĩ dù có xác định yêu đương cùng anh thì một người nghiêm túc như anh thì quan hệ giữa họ sẽ không có gì thay đổi. Hoá ra là không phải vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.