Một sĩ quan khác bảo mọi người nghĩ ngơi tại chỗ 2 tiếng, sau đó sẽ chạy 3 vòng sân xem như hoạt động cơ thể cho nóng lên.
Hai tiếng sau, lớp 11 Ban A là lớp chạy đầu tiên, sau đó những lớp kế tiếp nối đuôi nhau mà nhạy, chỉ chạy mới có nửa vòng mà tốc độ đã bắt đầu giảm dần, ăn no căng bụng còn phải chạy bền, ai ai cũng mệt lã người.
Khúc Yên bị sốc hông, đau không chịu nổi mà cố gắng chạy cho xong nhiệm vụ mà Lão Quách giao cho.
Khúc Yên xém tý nữa là té ngã xuống đất, mồ hôi trên cơ thể cứ lấm tấm tiết ra không ngừng, dưới ánh nắng của mặt trời cả đám học sinh đã nhanh chóng kiệt quệ, vô cùng mệt mỏi với loại vận động đáng sợ này.
Khúc Yên thở dốc, Tô Nhiên Nhiên còn mệt mỏi hơn, ngồi xuống sân chống tay ra sau ngửa mặt lên trời thở dốc. Những nam sinh thì thường xuyên luyện tập bóng rổ nên cũng có chút thể lực, gương mặt chỉ hơi ửng đỏ kéo áo lau đi mồ hôi.
Sĩ quan Quách vô tình nhận ra Khúc Yên bên trong biển người đang thở phì phò bên dưới, bạn nữ ngồi bên dưới ngẩn đầu nói gì đó mà khiến Khúc Yên nhoẻn miệng cười có cái.
Cô nhận lấy khăn giấy từ Tô Nhiên Nhiên, không dám ngồi xuống mà đứng chống gối. Giải lao được 15 phút sĩ Quan Quách:''Tất cả giải tán, chiều 3 giờ tập hợp.''
Tất cả mừng rỡ hô to:''Đã rõ!''
Tô Nhiên Nhiên đứng dậy loạng choạng muốn té may là có Khúc Yên nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy. Họ chưa lập tức đi về phòng mà đi ra sau kí túc xá hóng gió, chỗ này lại cực kì mát mẻ.
Cây cối um tùm xum xuê che hết bầu trời nắng nóng phía trên, có những tán lá không che hết là để ánh nắng lọt qua những khe hở đó chiếu xuống đất.
Khúc Yên ngồi trên băng ghế ta thở ra một hơi mệt mỏi:''Nhiên Nhiên, có phải ngày nào cũng sẽ vận động kiểu này không?''.
Cô ấy dùng khăn giấy lau trán, nói với giọng mệt mỏi:''Đúng vậy. Nhưng mà lớp 10 chỉ chạy 2 vòng thôi, tớ cứ nghĩ nó vẫn sẽ như cũ nên mới không quan tâm. Nào ngờ chỉ tăng chứ không giảm.''
Khúc Yên có cầm theo chai nước khoáng, uống một ngụm đưa cho Tô Nhiên Nhiên.
Tô Nhiên Nhiên bất ngờ, nhìn chai nước có chút do dự.
Khúc Yên nhíu mày:''Chê tớ sao?''
Đáy mắt Tô Nhiên Nhiên có tý ửng đỏ, vội lắc đầu:''Kh, không có. Chỉ là tớ hơi ngạc nhiên thôi.''
Cô dùng cổ áo vẫy vẫy tạo ra gió, hỏi:''Cậu không chơi cùng tụi Tịch Nghi sao?''
Tô Nhiên Nhiên nhìn cô sau đó lắc đầu:''Trước đó thì có, nhưng sau này hình như không ai quan tâm tớ nên tớ tách ra riêng.''
Khúc Yên vừa ngạc nhiên vừa buồn cười:''Lạ nhỉ? Nhóm cậu ta khá nghênh đón tớ.''
Tô Nhiên Nhiên cúi đầu đóng nắp chai, cười nhẹ:''Vì cậu đẹp.''
Cô nhìn Tô Nhiên Nhiên thật lâu, nói thật:''Cậu cũng chả xấu. Lại còn học giỏi.''
Cô ấy đẩy gọng kính lên, lại nói:''Tớ chỉ được điểm cao về Vật Lý và Văn Học thôi. Môn Anh tớ rất kém.''
Khúc Yên nhéo đôi má bánh bao đáng yêu của Tô Nhiên Nhiên, vô cùng không để ý:''Không sao, tớ dạy kèm cậu.''
Tô Nhiên Nhiên hỏi lại nhưng không tin:''Dạy kèm tớ?''
Sợ cô ấy không tin, cô liền nói ra giá trị của mình:''Tớ sống ở Mỹ mà, Tiếng Anh có gì đâu mà khó. Đối với tớ rất dễ.''
TôbNhiên Nhiên quay người về hướng cô nghiêm túc hỏi:''Chẳng phải cậu nói là đến từ Bắc Thành sao?''
Khúc Yên suy nghĩ sau cũng gật đầu. Tô Nhiên Nhiên càng bị cô làm cho rối não thêm.
Khúc Yên cười xinh đẹp:''Cha tớ là người Bắc Thành, mẹ tớ là người Mỹ. Nên nói ở đâu cũng đều là nhà tớ. Trước đó tớ sống ở Trung Hoa, đến năm 6 tuổi chuyển qua Mỹ ở đến tận bây giờ.''
Tô Nhiên Nhiên được cô khai thông nên gật đầu xem như đã hiểu, cô ấy đột nhiên cười ranh mãnh:''Khúc Yên, cậu xinh thế này có bạn trai chưa?''
Khúc Yên chống tay tay lên lưng ghế, nhìn cô ấy cười tủm tỉm:''Có rồi.''
Tô Nhiên Nhiên cũng cười:''Biết ngay là như tớ đoán mà.''
Sau đó cả hai trở lại phòng, Tô Nhiên Nhiên đem đồ vào nhà tắm để tắm trước. Cô ấy chỉ vừa mới vén áo cởi ra thì từ bên ngoài Khúc Yên đã mở cửa nhìn cô ấy cười rạng rỡ.
Khúc Yên nói:''Nhiên Nhiên, tớ cũng muốn tắm chung.''
Bên trong phòng tắm truyền tới tiếng thét đầy tức giận của Tô Nhiên Nhiên:''Khúc Yên! Cậu cút ngay cho tớ.''
''Aida, tắm chung thôi mà. Tớ là đang kỉ luật tiết kiệm nước. Mà ngực cậu lớn thật đấy.''
''Hứ, cậu nhìn lại ngực của mình coi nhỏ hơn ai?''
''Tớ chỉ khen cậu thôi mà, đừng so sánh thế chứ.''
''Ểy, Khúc Yên cậu đừng bước vào bồn!''
''Vô lý! Không vào sao là tắm?''
Cả hai chửi mắng nhau ngay trong phòng tắm, có lẽ lần nói chuyện ở sau kí túc xá đã khiến tình bạn hai người trở nên khắng khít với nhau hơn. Thái độ cũng tự nhiên hơn rất nhiều.