Nó bỗng hum nay dậy trễ, nhưng nó vẫn ung dung đi mặc dù biết đã vào giờ học từ lâu, còn hắn nghĩ: "Không lẽ cô ta sướng quá nên mộng mơ dịp tiếp theo!". Cô đang giảng dậy thì nó đá cửa bước vào.
-Em làm j thế hả, đã đi học trễ mà còn đá cửa nữa hả?!!
-Thích!
-Em...em...thuj tôi tha lần này thuj đấy!_Bà cô bất lực nhìn nó
Giờ ra chơi, Vân cầm ly cà phê rồi cố y sấp ngã để ly nước đổ vào người nó nhưng tiếc thay nó kịp đứng dậy và đống cà phê vào hết trong chiếc áo trắng tinh của hắn.
-Cô làm j thế hả???_hắn quát lên
-E...em xin lỗi e bị vấp ngã mà..._Vân tỏ vẻ thương hại, nó quay lại cười đểu khiến nhỏ tức nhưng nhỏ ko làm dc j
-Cô liếm hết cho tuj!
-N-Nhưng..._nó liền xuất hiện cản hắn rồi nói nhỏ với hắn. Hắn bước lại 1 bàn học sinh và lấy ly cà phê còn nóng hổi đưa cho nó
-Tôi chỉ làm giúp anh ta thuj, dù j cô cũng nhắm vào tuj mà_nói rồi nó đổ hết ly cà phê vào người Vân
-N-Nóng quá!!!_nhỏ la lên còn nó và hắn lên lớp
-Không phải ngày hum wa cô ns là hum nay xem như ko wen biết hả?
-Anh tự xem xét lại lời tuj ns hồi nãy đi_nó lạnh lùng đáp, nó ko thk ns nhìu mak
Bỗng điện thoại nó reo:
-Vâng thưa ba?_như thường ngày, đối vs ba nó thì sẽ lạnh lùng hơn
-"Hum nay con chuẩn bị đi, ta về sẽ dẫn con đi xem mắt chồng mk"_nó hiểu lí do tại sao ông ta về sớm như z mà, nhưng "J chứ xem mắt chồng sao?", mặt nó tối sầm lại, âm khi lan tỏa khắp trước, nhiệt độ bây giờ là -10000000
-Có chuyện j z m?
-..._nó không ns nhưng quay lại vs vẻ mặt kinh khủng khiến Linh chạy về lớp luôn
Lúc về nó vác cái thể xác một cách nặng nề. Ba nó chỉ cho nó 45' chuẩn bị tất cả, nhưng đối vs nó 10', nó đã diện một chiếc váy màu kem dâu với đôi giày màu tím như quả nho. Còn về phần trang điểm nó chỉ đánh phấn một tí rồi son cho môi đỏ là xog, nó ko thk make up tí nào bởi vì nó tự tin vẻ đẹp khuôn mặt của mình. Còn 17' nữa, nó lén xuống tính lấy miếng bánh kem còn ăn dở thì:
-Con xog rùi sao, z thì ta đi lun cho sớm.
-..._nó trở lại vẻ mặt lạnh lùng rồi theo sau ba nó vào trog xe
-Con nên biết cách ứng xử nhé, ta nghĩ con sẽ rất ngạc nhiên lắm đấy, kẻ thù nào ngờ lại thành xui gia_nó bắt đầu nghi ngờ người ck tương lại của nó.
Tới nơi, nó bước xuống, mọi người tham gia buổi tiệc nhìn nó với ánh mắt ghen tỵ (con gái), trái tim ('con trrai). Nó bắt gặp nhỏ Vân cũng tham gia
-T ko ngờ m cũng có mặt ở đây đấy, chuyện hồi sáng t ckua xử m đâu
-Đây là nơi đông người mong cô đừng khiến mk tự nhục_rồi nó đi trong khi Vân nhìn nó tức giận
-Minh à, lại đây!_ba nó
Khi gặp người ck tương lai "iu dấu" và người vk tương lai "xinh dẹp" của mk, "ck" nó rớt li nước
-C-Cô?
-Tôi cũng khá ngạc nhiên khi a là người ck "iu dấu" của tôi_nó lạnh lùng lườm hắn
-Hai đứa quen nhau à?_ba mẹ nó và hắn
-Vâng, chúng con cùng lớp._hắn trả lời ko hà
-Z hai con ns chuyện đi, bọn ta lại kia tiếp khách_ba nó
-Tôi sẽ ko cưới a đâu.
-Cô nghĩ tôi sẽ đồng ý sao!
Con Vân thấy nó đang ns chuyện vs hắn liền cầm li nước hất vào đồ nó, lần này thì thành công. Mấy nhỏ con gái chú ý hắn nhìn hết vào nó và Vân rồi cười khúc khích. Vân tự mãn cười nó nhưng gương mặt của nó ko thay đổi. Nó ko hất lại nhưng lại cởi đôi giày rồi đưa hắn cằm.
-Sao, tháo dép để chạy cho nhanh à?_Vân còn tự mãn
Nó im lặng ko đáp lại và "AAAAAAAAAA!!!"_tiếng la thất thanh của con Vân. Nó đã đá thẳng vào mặt nhỏ một cái rất đau, rồi nó giựt lại đôi giày, con hắn thì đơ như pho tượng.