Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch

Chương 85: Chương 85




Sắc mặt của cô vốn dĩ đã không tốt rồi, hơn nữa một phen cố làm ra vẻ như vậy, trên mặt lại lộ ra vài phần tiều tụy.

Mấy ngày nay, hắn xác thực đối với cô không tốt.

Cũng do cô tự chuốc lấy, làm hắn đắc ý một chút không được sao, không nên chống đối với hắn làm gì.

“. . . . . .”

Lời nói Lệ Tước Phong đang muốn nổi bão toàn bộ bị lấp kín trở về trong cổ họng, xoay người ngồi vào trong xe, vậy mà tay tự nhiên sờ lên trán của cô, khẩu khí vẫn không tốt, nhưng cũng không mắng cô, lạnh lùng mở miệng nói, “Đi bệnh viện.”

”Vâng, Lệ tiên sinh.”

Vù. . . . . .

Cố Tiểu Ngải âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng cũng qua.

Cô sợ Lệ Tước Phong nổi giận một chút sẽ nảy sinh ác độc, cô không muốn bị giằng co.

”Cái gì trong tay cô?” Lệ Tước Phong tầm mắt dừng ở trên tay cô đang nắm tờ giấy vàng, không khỏi tò mò, trực tiếp đoạt lấy.

Số điện thoại của Sở Thế Tu.

Không xong rồi.

Bị nam nhân này phát hiện thế giới liền đại loạn .

Cố Tiểu Ngải kinh hoảng nhìn Lệ Tước Phong, sợ hắn mở giấy ra, cũng không dám mạo muội đoạt lại, trong lúc nhất thời khẩn trương không dám thở mạnh một chút.

Lệ Tước Phong không chú ý tới sắc mặt Cố Tiểu Ngải biến sắc, cầm giấy vàng vò vò trong tay, ngón tay thon dài chuyển giấy vàng sang, lộ ra một phần phóng khoáng.

Cố Tiểu Ngải lại chột dạ tức ở ngực, mắt cũng không chớp theo dõi giấy trên tay hắn.

”Cố Tiểu Ngải cô thực ngây thơ? Lớn còn chơi giấy sao?” Lệ Tước Phong lạnh lùng giễu cợt một tiếng, đè cửa kính xe xuống đem giấy vàng quăng ra bên ngoài . . . . .

Giấy vàng trên không trung xuất một đường cong, cuối cùng lọt vào thùng rác bên đường.

Nguy cơ được giải trừ.

Cố Tiểu Ngải thần kinh căng thẳng lập tức được thả lỏng, cả người suy yếu tựa vào người Lệ Tước Phong.

Khả năng Lệ Tước Phong hung ác cùng thô bạo lần lượt làm cho cô bị dọa sợ, hiện tại Lệ Tước Phong mỗi lần nâng giọng điêuk lên, cả người cô đều rơi vào trạng thái đề phòng khẩn cấp.

Cứ tiếp tực như vậy nữa, cô thật không biết chính mình sẽ biến thành cái dạng gì.

”Như thế nào lại đột nhiên ngoan như vậy?” Cúi đầu liếc liếc mắt Cố Tiểu Ngải tựa vào trên vai hắn, Lệ Tước Phong có chút ngoài ý muốn cúi đầu nhìn cô, cô cư nhiên chủ động dựa vào mình, bên môi bất giác gợi lên độ cong một chút vừa lòng.

Cô rúc vào trên người hắn, áo choàng trước ngực đem che kín không kẽ hở, nhưng vẫn có thể cảm giác được nơi mềm mại của cô dưới váy trễ ngực.

”Phải không?” Cố Tiểu Ngải bất đắc dĩ cười khổ.

Cô không phải ngoan, cô đang căng thẳng thần kinh . . . . . .

Cô sợ nhiều lần lắm.

”Cố Tiểu Ngải, nữ nhân vẫn là ngoan điểm bị người đau.” Lệ Tước Phong giọng điệu đủ tán thưởng, tay nâng mặt của cô.

Cố Tiểu Ngải tựa vào trên vai hắn tiếp tục cười khổ. Lúc cô tự nhận mình ngoan, không phải hắn đối với cô bạo lực, còn muốn nhốt cô sao. . . . . .

Lệ Tước Phong bỗng dưng ôm chầm thân mình cô ngã vào trên đầu gối chính mình, hai tay ở trên cánh tay nhỏ của cô không nhẹ không nặng vuốt ve .

. . . . . .

Cố Tiểu Ngải ngạc nhiên, hắn mát xa cho cô sao?

Thủ pháp mát xa của hắn quả thực rất tốt, hơn nữa hắn mỗi lần mát xa cho cô đều có chút cố ý khoe khoang, thủ pháp tốt ngoài dự đoán.

Hắn mát xa có chút chua xót cánh tay nhưng lại chậm rãi điều chỉnh lại.

Người thoải mái thích ý.

Này xem như kim chúa ban thưởng sao? So với tiền tài làm cho cô dễ dàng nhận hơn.

Cô gối lên trên hai đầu gối của hắn, dần dần nhắm mắt lại chuyên tâm hưởng thụ.

Lệ Tước Phong thủ pháp không chậm không vội, vừa mới nắm ở cô chua xót mỗi một tấc, đầu ngón tay ấm áp truyền lại lo lắng cho cô. . . . . .

Đang hưởng thụ hắn mát xa, trên cánh tay bỗng nhiên dời đi, Cố Tiểu Ngải nhắm mắt lại, cảm giác được một cái tay cực nóng cởi bỏ có choàng của cô. . . . . .

Cầm thú.

Cô lại một lần nữa đánh giá cao hắn!

Cố Tiểu Ngải tức giận đến cắn răng, một khắc cũng không thể làm cho cô chân chính nghỉ ngơi một lát.

Cô mệt, đầu choáng váng không thoải mái, nam nhân này còn không chịu buông tha cô.

Cố Tiểu Ngải mở mắt ra đang muốn dịch chuyển tay hắn ra, hắn đã cởi bỏ nút thắt tham tiến vào bên trong ngực của cô, dễ dàng cầm một chút mềm mại vuốt ve.

Cố Tiểu Ngải cả người run lên, muốn từ trên đầu gối hắn ngồi xuống lại bị hắn gắt gao đè lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.