Thấy mắt cô muốn mở
không lên, lời nói Lệ Tước Phong ác độc thế nhưng nói không nên lời, chỉ lạnh giọng nói, “Đừng tắm rửa nữa, một hồi lại ngủ ở phòng tắm rồi chết đuối, đi lên lầu ngủ đi.”
Nói xong, Lệ Tước Phong liền lôi kéo cô đi.
Gì chứ? Ngủ? !
Cố Tiểu Ngải bị hắn kéo đi lên lầu, nghi hoặc nói, “Không phải đi mua điện thoại di động sao?”
”Không mua nữa!”
Lệ Tước Phong tức giận hừ lạnh một tiếng, cô sinh bệnh lại tổn hại đức hạnh này, buổi tối phải làm thế nào.
Bây giờ đi ngủ?
Hiện tại, ngủ đối với Cố Tiểu Ngải giống như là đại tra tấn, so với trước
kia càng thay đổi, lúc trước Lệ Tước Phong phát tiết xong cô liền im
lặng ngủ.
Hiện tại hắn nghe lời bác sĩ chịu nhịn, nhưng mỗi đêm đều vừa ôm cô vừa kích thích.
Chỉ không có làm bước cuối cùng thôi, trên người cô mỗi một tấc đều bị hắn
vuốt ve qua, còn các loại hôn môi triền miên nữa, tra tấn đến nỗi nếu cô không cầu xin tha thứ thì hắn căn bản không bỏ qua.
Hắn còn dám nói đây không phải là kịch liệt vận động. . . . . . Không phải vận động trên giường.
Cố Tiểu Ngải cũng đều không hiểu, ở trong mắt Lệ Tước Phong, rốt cuộc cái
gì mới được cho là vận động trên giường? Làm đến bước cuối cùng mới đúng sao?
Nghĩ đến đây, Cố Tiểu Ngải rút tay lại, lui từng bước về sau.
Bọn họ hôm nay cơm chiều được ăn sớm, sớm như vậy liền ngủ, Lệ Tước Phong nhất định không ngủ ý. . . . . .
Hắn không ngủ thì người chịu tội đúng là cô rồi.
Cô cũng không muốn nửa tỉnh nửa ngủ, còn chứng kiến hắn ở trên người cô hôn môi. . . . . . cảnh tượng kia rất quỷ dị.
”Như thế nào?” Thấy cô lui về phía sau, Lệ Tước Phong quay đầu nhíu mi hỏi.
”Ách. . . . . .” Cố Tiểu Ngải chần chờ nghĩ lấy cớ, giả bộ một bộ săn sóc ,“Tôi còn phải cùng anh đi mua điện thoại di động, anh ban ngày đi làm
không có thời gian.”
. . . . . .
Những từ như thế này xem như không có lỗ hỏng đi?
Lệ Tước Phong nhìn chằm chằm cô, bỗng dưng đem cô kéo đến trước mặt mình, ở trên mặt hắn hung hăng hôn một cái, tà khí mị hoặc nói, “Cố Tiểu Ngải,
tôi có thể cho thư ký đi mua, bất quá cô nghĩ như vậy giúp tôi. . . . . . Tôi đây ủy khuất phục vụ cho cô.”
. . . . . .
Nam nhân này tư duy vẫn là trước sau như một.
Cố Tiểu Ngải ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn, “Là là là, Lệ
tổng ủy khuất, Lệ tổng đặc biệt ủy. . . . . . Ưhm. . . . . .”
Nói đến một nửa, người liền bị Lệ Tước Phong kéo vào trong lòng.
Mặt của hắn thẳng bức xuống dưới, triền miên hôn lên môi của cô, lưỡi ở
trong miệng cô giảo hoạt, một tay để ở trên lưng của cô chống đỡ thân
mình yếu ớt của cô.
”Ưhm. . . . . . A. . . . . .”
Cố Tiểu
Ngải muốn nói cuối cùng đều thành nhỏ vụn thân ngâm, nhóm người làm
trong đại sảnh thấy thế, đều yên lặng đi làm chuyện của mình. . . . . .
Nam nhân này luôn chẳng phân biệt được trường hợp, mặc kệ có người đang bên cạnh nhìn hay không . . . . . .
Cố Tiểu Ngải mặt lập tức đỏ, tức giận tới mức đánh lên vai hắn.
Thật lâu, Lệ Tước Phong mới ý vẫn còn chưa hết buông cô ra, bên môi gợi lên
tươi cười, “Cố Tiểu Ngải, tôi còn có thể lại ủy khuất giúp cô tắm rửa.”
”A. . . . . .” Cố Tiểu Ngải cười gượng nhìn hắn, “Vậy không nhọc phiền Lệ
tổng , anh ngồi một chút, tôi lập tức đi tắm là được rồi.”
Nói xong, không để ý tới tầm mắt Lệ Tước Phong tràn ngập chuyện tình dục, Cố Tiểu Ngải chạy nhanh lên lầu.
Phía sau lập tức truyền đến giọng Lệ Tước Phong cười đắc ý.
Chạy đến trong phòng, Cố Tiểu Ngải lấy quần áo đi tắm rửa, nhớ tới điện
thoại vừa mới giấu đi, nhìn mọi nơi xung quanh tìm kiếm nơi giấu.
Suy tư một lát, Cố Tiểu Ngải nhìn tới góc một cái bình hoa.
Đó là một vị trí tuyệt hảo, bình hoa chỉ đặt trong đây làm cảnh, Lệ Tước
Phong bình thường sẽ không chạm vào, người hầu quét quét dọn cũng chỉ
lau bên ngoài cùng miệng bình, sẽ không cố ý nhìn trong bình hoa có cái
gì. . . . . .
Trước khi đưa điện thoại di động bỏ vào bình hoa,
Cố Tiểu Ngải gọi điện nói cho cậu, “Cậu, bản thảo thứ hai con đưa cho
cậu dùng nặc danh gửi cho 《 khởi đầu st》, nếu cậu ngại có thể cho Chỉ
Nghi làm.”
Chu Chỉ nghi là bạn tốt nhất của cô, sẽ không để lộ ra IP nặc danh, cái đó Chu Chỉ Nghi đều biết.
”Tốt. Bản thảo thứ nhất đăng ở trên tạp chí 《ak》của chúng ta phải không ?” Cậu rốt cục nghĩ thông suốt.
”Không, chờ 《 Khởi đầu st》 phát bản thảo thứ hai đã, để bọn họ đăng tin trước.”
Theo một trình tự như vậy không thể sai, nếu 《 khởi đầu st》 không chấp nhận
phát, cô chỉ phát ra chuyện xấu của Lương Noãn Noãn, đây chẳng qua là
cho Sở Thế Tu họa vô đơn chí mà thôi.
”Được, cậu đã biết rồi.”
Cúp điện thoại, giấu di động xong, Cố Tiểu Ngải thế này mới nhẹ nhàng thở ra.
Di động này sẽ là phương tiện liên hệ bên ngoài duy nhất khi cô bị nhốt ở Lệ gia.
Sau khi vội vàng tắm rửa xong, Cố Tiểu Ngải đi vào phòng giữ quần áo tùy tiện chọn lựa quần áo.
Phòng giữ quần áo này tương đối lớn, bên trong chứa quần áo, quần, giầy dép,
túi xách, thậm chí trang sức, đều là hàng hiệu sang quý.
Được phân ra loại, phân biệt nhãn hiệu, nhìn qua tựa như đi vào một shop quần áo.
Theo như lời của bảo mẫu, mỗi một lần nhập vào đều là mới nhất quý nhất được chuyển vào phòng này.
Lúc trước, biệt thự Lê gia chỉ lấy đồ nam. Từ lúc cô ở đây, Lệ Tước Phong cũng chuẩn bị cho cô một phòng giữ quần áo.
Bình thường cô đều ở trong biệt thự nên có thói quen mặc đồ ngủ thoải mái, căn bản còn chưa đi vào phòng giữ quần áo này.
Tùy ý chọn một bộ váy màu tối, bên ngoài mặc một áo khoác màu đen dài chấm đất, phối hợp giày da cổ cao.
Cố Tiểu Ngải đứng ở gương to, một tay chống nạnh, nhìn mình trong kính có vài phần nữ tính.
Cũng không tệ lắm, cô luôn luôn mặc áo lông cùng váy giống như trắng trong thuần khiết.
Lệ Tước Phong đang ngồi ở đại sảnh dưới lầu gọi điện thoại.
Cố Tiểu Ngải im lặng đi qua, còn chưa có tới gần sô pha hắn ngồi chợt nghe đến giọng Lệ Tước Phong lạnh lùng vang lên.
”Ngày mai trước khi trời sáng, đem cổ phiếu Sở thị hạ xuống ba mươi mốt đồng.”
Sở thị.
Cố Tiểu Ngải ngẩn ra, đứng nguyên tại chỗ.