Tay Vũ Trường Không lóe hào quang, xuất hiện một thanh Mộc kiếm.
- Ta không dùng Võ Hồn và Hồn Kỹ. Các ngươi cứ thẳng tay mà đánh. Bắt đầu!
Mộc kiếm hất lên, đâm vào Tạ Giải. Tạ Giải nhanh chóng lùi lại. Nhưng kiếm Vũ Trường Không rất nhanh, bám theo sát nút. Tiếng xé gió vang lên, Đường Vũ Lân xuất thủ.
Nghìn Rèn Ô Cương Chùy bay ra, thẳng tới Vũ Trường Không, tiếp sau nó, là Lam Ngân Thảo. Hắn biết, Lam Ngân Thảo đem quấn Vũ Trường Không sẽ không có tác dụng.
Vũ Trường Không mặc kệ Nghìn Rèn Ô Cương Chùy, kiếm vẫn xỉa tới, Ô Cương Chùy bay sượt qua lưng hắn.
Đường Vũ Lân quýnh quáng, đánh lệch a...
Một luồng gió thổi tới, đẩy Tạ Giải ra, làm Vũ Trường Không đâm trượt.
Ngay sau đó, một vài sợi Lam Ngân Thảo liền quấn lấy đỡ hắn. Đường Vũ Hoa nhìn hắn cười hì hì.
Cổ Nguyệt phóng ra mấy miếng băng chùy, định đóng băng mặt đất. Vũ Trường Không cười nhạt, cổ tay run lên, Mộc kiếm nhẹ nhàng linh hoạt điểm mấy cái vào băng chùy, phá tan chúng dễ dàng.
Hắn nhún nhẹ một cái, vọt thoát ra ngoài. Nghìn Rèn Ô Cương Chùy lại bay tới. Lần này, không còn là một chùy, mà là hai chùy, hơn nữa là quét ngang, phạm vi bao trùm lớn hơn.
Mộc kiếm điểm vào hai thanh Ô Cương Chùy, hai thanh Ô Cương Chùy ngừng lại, rớt xuống đất. Nhưng mắt Vũ Trường Không hiện vẻ kinh ngạc, sức lực của thằng nhóc này, đúng là không giống bình thường a!
Một quả cầu lửa bay tới, Cổ Nguyệt công kích rất đúng đắn. Vũ khí của Vũ Trường Không là Mộc kiếm, dùng Hỏa để đốt, hiệu quả hẳn là tốt nhất.
Mộc kiếm vờn quanh, mang theo một luồng khí lưu, làm hỏa cầu mất đi khống chế, bay về phía Tạ Giải.
Đường Vũ Hoa nhanh chóng phóng tới, Võ Hồn Lam Ngân Thảo đệ nhất hồn hoàn bách niên phóng xuất, sáng lên rồi mất. Nó chân đạp mạnh xuống đất, phóng tới phía Tạ Giải, phá đi hỏa cầu.
Cùng đó, nó lấy đà phóng về phía Vũ Trường Không. Hai chân thon dài trong nháy mắt quấn quanh bên hông Vũ Trường Không, trên người quang mang Nhu Cốt Mị Thố hồn hoàn thứ nhất đại phóng, mang theo Vũ Trường Không lộn qua một vòng. Lam Ngân Thảo một cây lớn hình thành, chống đỡ cơ thể nó, làm nó tại không trung xoay người một cái phiêu nhiên hạ xuống.
Mã Vũ Trường Không, trước Đường Vũ Hoa một chiêu này, trên không lộn một vòng, Mộc kiếm chống đỡ đáp xuống đất.
Lam Ngân Thảo buông ra người của Đường Vũ Hoa, Võ Hồn Lam Ngân Thảo đệ nhất hồn hoàn phát sáng, tại trên người Vũ Trường Không đột nhiên là xuất hiện một tầng dây leo. Đệ nhất hồn kỹ, ký sinh.
Vũ Trường Không bị khóa lại, cơ hội chỉ trong chốc lát. Ba người Đường Vũ Lân, Tạ Giải và Cổ Nguyệt nhận ra, đem của mình mạnh nhất thủ đoạn ra. Đường Vũ Lân đem một đôi Nghìn Rèn Ô Cương Chùy ném tới phía Vũ Trường Không, lực lượng phi thường mạnh mẽ. Cổ Nguyệt, là thêm một cái cầu lửa phóng tới.
Đường Vũ Hoa, Đường Vũ Lân, Tạ Giải và Cổ Nguyệt rút cuộc đã biết đánh phối hợp.
Đáng tiếc, đối thủ của bọn chúng quá cường đại.
Mộc kiếm hóa thành tầng tầng kiếm ảnh, không nhìn ra Vũ Trường Không phát lực thế nào, đã phá được lớp dây leo, làm hai thanh Nghìn Rèn Ô Cương Chùy bị đánh bay, Tạ Giải bị một kiếm quất vào vai, hất văng về phía ba quả cầu lửa. Tạ Giải mà không nhanh tay vẩy cả Quang Long Chủy lẫn Ảnh Long Chủy thì đã bị thương rồi.
Vũ Trường Không từ trên trời giáng xuống, lần này, mục tiêu của hắn là Đường Vũ Lân. Mộc kiếm đâm thẳng vào Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân không thể lùi, vì Tạ Giải còn đang luống cuống tay chân, không giúp được hắn, Cổ Nguyệt bị Tạ Giải ngăn cản, không kịp tới cứu viện. Đây là ý đồ của Vũ Trường Không, cô lập hắn, hình thành tình huống một chọi một.
Dùng thực chiến để kích thích tiềm năng của học viên là mục đích của Vũ Trường Không. Đối mặt với áp lực cao, người ta mới bộc phát ra được tiềm năng của mình.
Đường Vũ Lân rất tỉnh táo, Lam Ngân Thảo phát động Hồn Kỹ thứ nhất, từng đám cây Lam Ngân Thảo quấn nhau bay lên, quấn lấy Vũ Trường Không.
Vũ Trường Không chỉ khẽ giãy mấy cái, hồn lực của Đường Vũ Lân lập tức hạ xuống, Lam Ngân Thảo đứt tung.
Mộc kiếm đã sát tới ngực, Đường Vũ Lân cực kỳ bình tĩnh, nó nhớ lần trước đấu với Tạ Giải, nhờ coi Tạ Giải thành kim loại, mới chống đỡ được. Hắn lập lại y chang, coi Vũ Trường Không trở thành kim loại, nhanh chóng tiến vào trạng thái rèn.
Hai luồng sáng xám cùng sáng lên, chùy tay phải quét qua ngực cản mộc kiếm, chùy tay trái đánh tới Vũ Trường Không.
Đinh! Mộc kiếm đâm trúng cây chùy, phát ra tiếng va chạm vang rền.
Đường Vũ Lân bị một lực mạnh đẩy vào, Nghìn Rèn Trầm Ngân Chùy bị ép vào ngực, làm nó lùi lại. Đường Vũ Lân biết, nếu mình lùi lại, thì chùy ở tay trái không đủ khoảng cách để chạm vào lão sư. Nên nó ném chùy phải vào Vũ Trường Không.
Vũ Trường Không thoải mái hất Mộc kiếm, kích bay cái chùy. Võ Hồn của hắn vốn chính là kiếm, cảnh giới hắn theo đuổi là Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, nên dù công kích của địch nhân là cái gì, địch nhân là ai, hắn chỉ có kiếm.
Nhưng lần này hắn lại bị thua thiệt.
Chùy kiếm va chạm, Vũ Trường Không cảm thấy Mộc kiếm bị một lực mạnh đánh vào, tuy không thể bằng hắn, nhưng hắn hiện không phóng thích Võ Hồn, Hồn Lực chỉ dùng rất ít, nên Mộc kiếm có chút không chịu nổi.
Hắn chưa kịp rót thêm Hồn Lực vào, thì mộc kiếm lại liên tiếp nhận thêm hai luồng lực nữa.
Phía sau, Đường Vũ Hoa một cước đá tới, một cây chùy phía trước đánh hắn. Hắn lách người tránh một cước của Đường Vũ Hoa.
Rắc! Mộc kiếm gãy, Nghìn Rèn Trầm Ngân Chùy đập thẳng về phía đầu hắn.
Thân hình Vũ Trường Không lóe lên, tránh được Nghìn Rèn Trầm Ngân Chùy.
Cái chùy nhìn không to nhưng khi rơi xuống đất lại phát ra âm vang rất to, làm Tạ Giải và Cổ Nguyệt đều giật nảy mình.
Đường Vũ Lân nhanh chóng lùi lại, tay phải cầm Trầm Ngân Chùy che trước ngực.
Vũ Trường Không đứng khựng, hơi thất thần, tới lúc này đương nhiên đã hiểu. Mặc dù có Đường Vũ Hoa trợ giúp, nhưng là cái chùy kia của Đường Vũ Lân có cổ quái.
- Ngừng!
Hắn giơ tay lên, ngăn Cổ Nguyệt và Tạ Giải đang định nhào tới. Tạ Giải quái dị nhìn Đường Vũ Lân, lại nhìn cái chùy xám trên đất, lòng hoảng hốt. Đường Vũ Lân bức lui được Vũ lão sư, đánh gãy Mộc kiếm?
Đường Vũ Lân vội vàng chạy tới, nhặt ba cái chùy lên, bỏ vào Trầm Ngân Hoàn.
- Cái chùy của ngươi có cổ quái.
Vũ Trường Không nghi hoặc nhìn hắn.