(*) Định luật Murphy khẳng định: nếu một điều xấu CÓ THỂ xảy ra, nó SẼ xảy ra, và vào thời điểm tệ nhất có thể!
Nếu người Việt có thành ngữ: “họa vô đơn chí” thì người Mỹ cũng có “Định luật Murphy” (Murphy”s Law) vô cùng thông dụng.
Khi chuyên gia tên lửa Edward A. Murphy thất bại trong một thí nghiệm tưởng chừng không thể sai sót chỉ vì một nhầm lẫn cực hy hữu, ông đã phải thốt lên: “Nếu một điều xấu CÓ THỂ xảy ra, nó SẼ xảy ra!” (Anything that can go wrong, will go wrong). Thế là định luật Murphy ra đời và sau vài tháng trở nên cực kỳ nổi tiếng trong ngành kỹ thuật vũ trụ.
Định luật Murphy còn được gọi là “định luật bánh bơ”, bởi Edward A. Murphy đã dùng hiện tượng “bánh mì phết bơ” để chứng minh ra nó vào năm 1949. Hãy tưởng tượng, nếu bạn đánh rơi miếng bánh sandwich thơm ngon có trét bơ lên một mặt. Chắc chắn trong đa số lần, miếng bánh của bạn sẽ rơi úp mặt có bơ (mặt ngon nhất) xuống đất.
Sau khi công bố, rất nhiều người vẫn xem Murphy là định luật “ngốc nghếch”, thường được dùng như thành ngữ “nói cho vui” chỉ thời điểm gặp xui xẻo.
nhiều người còn nhầm tưởng Murphy là định luật mang nghĩa tiêu cực. Thực ra, luật Murphy là nguyên tắc cực kỳ giá trị và hữu ích:
- Một mặt, giúp dự đoán tất cả tình huống xấu có khả năng xảy ra. Khoa học đã chứng minh, cảm giác mất kiểm soát là nhân tố quyết định tạo ra căng thẳng. Nhờ tiên liệu trước, ta chuẩn bị tâm lý đối mặt với tình huống xấu nhất có thể.
- Mặt khác, giúp đề ra biện pháp để khắc phục, giảm bớt hoặc ứng phó với tình huống xấu đã tiên liệu. Như trong trường hợp Murphy, thí nghiệm của ông thất bại vì lắp ngược một cảm biến. Như vậy, khả năng lắp theo hai chiều của cảm biến (If there are two or more ways to do something...) đã khiến tình huống xấu hơn xảy ra. Bằng cách thiết kế lại để cảm biến chỉ cài được theo một chiều, Murphy không bao giờ mắc phải sai lầm cũ nữa.
Nhưng ta dám chắc Murphy là một nhà quản trị rủi ro rất tài ba. Đến khi bước ngoặt xảy ra năm 1995, bài viết “Tumbling toast, Murphy”s Law and the fundamental constants” của Robert Mathews đăng trên tập san Eurpean Journal of Physics đã khẳng định: luật Murphy có thật. Bằng những khái niệm và định luật cơ học như moment ngẫu lực, lực hấp dẫn, gia tốc trọng trường, lực rơi tự do...; nghiên cứu của Robert cho thấy, luật Murphy là quy luật không thể tránh khỏi của vũ trụ.
Một số nguyên tắc Murphy cho cuộc sống:
- Nếu đặt quá 2 câu hỏi trong một bức thư, thường sẽ nhận được câu trả lời cho câu hỏi ít quan trọng hơn.
- Nếu bạn gian dối, sớm muộn mọi người cũng sẽ tìm ra.
- Nếu tìm cách làm vừa lòng tất cả mọi người, sớm muộn cũng sẽ có kẻ phật lòng.
- Thực hiện được 80% mục tiêu sẽ phát sinh 20% vấn đề khác.
- Nếu một số sai sót có thể xảy ra, thì sai sót nào gây hậu quả nghiêm trọng nhất chắc chắn sẽ xuất hiện.
(*)
“The dreams in which I”m dying is the best I”ve ever had.” – Những giấc mơ mà tôi chết đi là những giấc mơ đẹp đẽ nhất.
The Philosophy of Time Travel
Thông qua cuốn sách này, tôi muốn đề cập một cách đơn giản và trực tiếp nhất đến mối nguy hiểm của thời gian.
Tôi hy vọng cuốn sách này sẽ chỉ là một cuốn tiểu thuyết bình thường.
Nhưng nếu nó không phải vậy, thì tôi sẽ cầu nguyện cho các bạn, những người đọc cuốn sách này.
Nếu tôi còn sống cho đến lúc những sự kiện được báo trước trong cuốn sách này xảy ra, thì tôi hy vọng các bạn sẽ tìm đến tôi trước khi mọi chuyện trở nên không thể cứu vãn.
Ngày 17, tháng Sáu năm 1975.
8 ngày sau trận chiến Thế giới. Những phù thủy dù số lượng ít ỏi là vậy nhưng họ đã chinh phục những thế lực tới từ Địa ngục còn lớn hơn bất kỳ một vương quốc nào, đánh bại những vị vua chúa, những Vị Thần còn hùng mạnh hơn muôn loài, rồi đặt lên đó quyền thống trị của vị Hoàng đế mà tôi là một thần dân, ấy là Đức Vua của Furcidisum (từ được tạo bởi Furcifer – nghĩa là Villain trong tiếng Latin, và Paradisum – nghĩa là Thiên đường, Furcifer in Paradisum: có nghĩa là Thiên đường của Tội Phạm)
Xung quanh tòa lâu đài rộng lớn bay trên biển là những bức tượng thiên sứ đang bay với khẩu hiệu: “Homo sum, nil humani a me alienum puto.” Một câu triết lý tiếng Latin nghĩa là: “Tôi là con người, không có gì thuộc về con người xa lạ với tôi.” (Tiếng Anh: “I”m a human being, I consider nothing that is human alien to me. Tiếng Đức: Ich bin ein Mensch, nitchs Menschliches ist mir fremd.)
Nơi đây là trường đào tạo Phép thuật và Ma thuật cho tất cả mọi giống loài, kể cả người sói, người khổng lồ, yêu tinh, cho đến những phù thủy bẩm sinh có dị năng, phóng mắt ra khung cảnh bầu trời hoàng hôn ráng xanh pha đỏ, có thể thấy vô vàn giống loài dị biệt đang cùng nhau sinh sống như một đất nước trên trời.
Bởi sứ mệnh tốt lành của chúng tôi, trời đất và mọi vật trong trời đất, cho phép việc này xảy ra. Để thế giới phù thủy được biết đến Người mà thoát khỏi cuộc sống ác quỷ mà ngài vẫn sống lâu nay. Khi Ngài đã thấy lâu nay mình sống trong lầm lạc đến thế nào. Nhưng những đứa con của Ngài sinh sống tại mảnh đất thiên đường trù phú, những đứa con của nắng ấm, vụ mùa bội thu, của dòng nước chảy mãi, của đất mẹ thiên nhiên. Ngài đã có tất cả. Sứ mệnh của mình chứ không phải những bất hạnh. Ngài cũng như chúng ta, cũng đã từng đánh mất mình trong những âm thanh cám dỗ. Nhưng Ngài còn hơn thế. Hãy để những lỗi lầm ngủ yên. Ngài sẽ luôn luôn là vị Vua. Ngài nắm trong tay vương quyền của mình. Đội trên đầu vương miện cao quý “Fiat Justitia Ruat Caelum” – Tạo ra công lý dù cho trời có sụp đổ. (Do justice thought the heavens fall!)
Et uxor, Sabrina Daniel Seydoux Sandal.
Tháng 10, năm 1977.
Chương I – Vũ Trụ Tiếp Tuyến (The Tangent Universe)
Không gian mà chúng ta đang sống đầy rẫy những mối nguy hiểm, chiến tranh, dịch bệnh, đói kém, và thiên tai. Cái chết đến với tất cả chúng ta.
Cá lớn nuốt cá bé, kẻ tranh thủ trục lợi, thời nào cũng tồn tại. Lịch sử là một minh chứng rõ ràng nhất. Trong Kinh thánh, Tứ kị sĩ thường được miêy tả như là biểu tượng của Xâm lược (Conquest), Chiến tranh (War), Nạn đói (Famine) và Chết chóc (Death).
Chúng ta đang sống trong một thế giới ba chiều và não của chúng ta được đào tạo để xem ba chiều – chiều cao, chiều rộng và chiều sâu. Điều này đã được chính thức hóa hàng ngàn năm trước trong năm 300 trước Công nguyên bởi các nhà triết học Hy Lạp Alexandria, Euclid, (* Định luật phi Euclid), người sáng lập ra một trường phái toán học, đã viết một cuốn sách giáo khoa gọi là “Euclide Elements”, và được biết đến như “cha đẻ của hình học.”
Tuy nhiên, vài trăm năm trước các nhà vật lý học và toán học mặc nhiên công nhận một chiều thứ tư. Chiều thứ tư đề cập đến thời gian. Sự liên tục của không – thời gian. Nếu bạn vận chuyển mình vào nó, bạn sẽ thấy tất cả các khía cạnh của một cảnh cùng một lúc.
Ngay cả trước khi Einstein bắt đầu nghĩ đến không gian uốn cong (curved space). Minkowski đã nghĩ rằng thời gian và không gian nên được phối hợp để tạo nên không-thời-gian bốn chiều (four-dimensional space-time). Tuyên bố mang tính lịch sử của Minkowski: “Kể từ nay, không gian đơn phương và thời gian đơn phương bị xóa đi những bóng mờ, và chỉ một phối hợp của cả hai sẽ bảo tồn được một thực thể độc lập mà thôi (independent reality).”
Chiều không gian thứ tư, thời gian, là một cấu trúc ổn định. Và được xem như một thứ không thể xuyên thủng.
Rất hiếm khi kết cấu của chiều không gian thứ tư này bị phá vỡ. Nguyên tắc cho rằng những động tử di chuyển theo những đường trắc địa đã đắc lực giúp chúng ta suy nghĩ về hiện tượng uốn cong (cause of curvature). Để hoàn chỉnh lý thuyết của mình, Einstein đã giải thích những gì chi phối những lồi lõm bất thường trong không-thời-gian. Theo lý thuyết cũ của Newton, nguồn gốc của trọng trường (gravitational field) là trọng khối (mass): Sự hiện diện của một trọng khối như mặt trời tạo ra một từ trọng trường xung quanh nó; trọng trường này lại chi phối sự chuyển động của các hành tinh. Do đó, đương nhiên Einstein quyết đoán rằng sự hiện diện của một trọng khối – hay nói cách khác là năng lượng (energy) – khiến cho không-thời-gian trở nên lồi lõm hay uốn cong.
Nếu không gian tiếp giáp xuất hiện, kết cấu của nó không vững chắc và chỉ có thể tự duy trì trong vòng vài tuần.
Cuối cùng, kết cấu đó sẽ tự sụp đổ, hình thành một hố đen ngay bên trong không gian chính của chúng ta, và có thể hủy diệt mọi thứ.
“Hố đen”, với hai hố đen, có lẽ cách nhau hàng tỉ năm ánh sáng, có thể được nối kết với nhau tại những chân trời của chúng. Tạo thành một lối tắt tuyệt vời ngang qua vũ trụ. Một khi vượt qua chân trời, hố đen sẽ mở ra lại vào một vùng mới của không-thời-gian thay vì chấm dứt tại một đơn trạng.
“Hố đen vĩnh cửu” (eternal black hole) – tức là một hố đen chỉ trồn tại trong tương lai vô hạn (infinite future) và cũng là trong quá khứ vô hạn (infinite past).
Nhưng ngay cả vũ trụ cũng như các Vị Thần cũng không già vô hạn (infinitely old). Gần như chắc chắn là những hố đen thực sự bắt nguồn từ sự sụp đổ của các vì sao. (Ví dụ: biến cố Đại Bùng Nổ Big Bang).
Chương II – Đồ vật và con người (The Artifact and The Living)
Nhưng xin cẩn thận với những gì mình ao ước. Sẽ có những điều bất như ý khi du hành thời gian đến tương lai. Tất cả những người không đi theo bạn như bạn bè và gia đình của bạn đã chết mất từ lâu.
Nhưng không sao! Cứ leo lên máy thời gian và chỉnh đồng hồ ngược về quá khứ, hiện tại hay tương lai. Nơi trái tim bạn muốn đến. Nhưng nếu bạn không thể trở về nữa thì sao? Số lùi không có? Những gì sẽ xảy ra nếu bạn chỉ có thể đi tới mà thôi? Tóm lại là, bạn sẽ làm gì? Một câu hỏi đơn giản mà bạn sẽ đặt nó ra suốt quãng đời của mình.
Khi Vũ trụ tiếp tuyến xuất hiện, những người sống gần đó sẽ rơi vào trong tâm chấn của một cơn lốc xoáy nguy hiểm.
Thánh tích là dấu hiệu đầu tiên cho sự xuất hiện của không gian tiếp giáp.
Note: Thánh tích ở đây là chiếc Atomb Lõi Tứ. (atoms)
Khi Thánh tích xuất hiện, những người sống quanh đó sẽ tìm thấy nó với đầy thích thú và tò mò. Đồ vật này phải được làm bằng kim loại, chẳng hạn như đầu mũi tên của người Maya thưở xa xưa, hay lưỡi gươm Excalibur của người Châu Âu thời trung cổ.
Những Thánh tích đã từng trở về với không gian của chúng ta, thường được gán với những hình tượng thuộc về tôn giáo nào đó, và chúng xuất hiện dường như không tuân theo một quy luật nào cả.
Bàn tay của Chúa trời là giải thích nghe có vẻ hợp lý nhất cho sự xuất hiện của những đồ vật mang năng lượng sáng thế này. Những Thánh tích.
Chương III – Nước, Kim loại và Ánh sáng (Water, Metal and Light)
Ánh sáng gồm những sóng (waves) hay gồm những đơn tử (particles)?
Nước và kim loại là yếu tố then chốt của việc du hành thời gian.
Nước là yếu tố bảo vệ cho cấu trúc của cổng thời gian. Cổng thời gian nối liền không gian chính của chúng ta với cơn lốc xoáy không gian tiếp giáp.
Kim loại là yếu tố chuyển tiếp cho cấu trúc của chuỗi những Thánh tích.
Thực vậy, tất cả những đồng hồ, nhịp tim đập, hệ thống chuyển hóa, và cả chuyển động bên trong của những nguyên tử (atoms). Những nguyên tử (atoms) là những đồng hồ nho nhỏ - electrons xoay quanh hạt nhân như những kim đồng hồ.
Chương IV – Những giấc mơ (Dreams)
Khi những kẻ bị kéo theo tỉnh dậy sau cuộc hành trình của họ vào Vũ trụ song song, họ thường sẽ bị ám ảnh bởi những gì họ trải qua trong những giấc mơ.
Nhiều người trong số họ sẽ không nhớ gì cả.
Những người nhớ về cuộc hành trình này thường sẽ cảm thấy hối hận vì những hành động đáng tiếc đã bị “chôn vùi” cùng những giấc mơ của họ.
Những bằng chứng duy nhất chúng ta có thể thấy được sẽ bị chôn vùi cùng Thánh tích; đó là tất cả những gì còn sót lại của thế giới đã biến mất.
Chúng ta đang nói về những hiệp sĩ thời trung cổ, bị đâm chết bởi chính những lưỡi gươm mà họ còn chưa nhờ người ta rèn nó.
Chúng ta đang nói về những chiến binh Maya bị chết vì tên rơi từ những vách núi mà những vách núi đó không hề có một đội quân, hay một bóng dáng quân thù nào.
Chúng ta đang nói về việc mọi thứ xuất hiện đều có lý do của nó.
Chương V - Kẻ được ban sự sống (The Living Receiver)
Kẻ được ban sự sống được chọn để dẫn đường cho Thánh tích vào đúng hành trình của nó về không gian chính.
Không ai biết kẻ được ban sự sống được chọn bằng cách nào, hay tại sao.
Kẻ được ban sự sống thường sẽ có những sức mạnh của chiều không gian thứ tư. Chúng bao gồm, sức mạnh được gia tăng, khả năng dịch chuyển mọi thứ từ xa, điều khiển ý nghĩ, điều khiển lửa và nước.
Kẻ được ban sự sống sẽ phải chịu sự dày vò bởi những giấc mơ khủng khiếp, ảo ảnh, và những tiếng nói bên tai, trong suốt khoảng thời gian anh ta ở trong Vũ trụ tiếp tuyến.
Những người xung quanh anh ta, hay những kẻ bị kéo theo, sẽ sợ và tìm cách tiêu diệt anh ta.
Chương VI – Những kẻ bị Định mệnh chọn phải chết (The Manipulated Dead)
Những kẻ bị Định mệnh chọn phải chết mạnh mẽ hơn kẻ được ban sự sống. Nếu có một ai đó chết trong Vũ trụ tiếp tuyến, họ có thể lien lạc với kẻ được ban sự sống qua cấu trúc chiều không gian thứ tư.
Cấu trúc chiều không gian thứ tư được tạo thành từ nước, năng lượng từ Thánh tích và Ánh sáng.
Những kẻ phải chết sẽ dẫn dắt kẻ được ban sự sống sử dụng sức mạnh của chiều không gian thứ tư.
Những kẻ bị kéo theo đã chết sẽ dàn dựng một kế hoạch để kẻ được ban sự sống bảo đảm cho Thánh tích an toàn trở về không gian chính.
Nếu kế hoạch này thành công, kẻ được ban sự sống sẽ sử dụng sức mạnh của mình để đưa Thánh tích này về không gian chính, trước khi hố đen tiêu diệt tất cả.
Chương VII – Những kẻ định mệnh lựa chọn còn sống sót (The Manipulated Living)
Những kẻ còn sống sót thường là bạn thân, người quen hoặc gia đình của kẻ được ban sự sống.
Họ sẽ có những hành động thiếu suy nghĩ, những hành vi khó hiểu. Tất cả chúng đều là những điều họ không mong muốn. Chúng sẽ hỗ trợ cho kẻ được ban sự sống đưa Thánh tích về không gian chính an toàn.
Họ sẽ làm bất cứ thứ gì để cứu họ khỏi sự lãng quên.
Chương VIII – The prophet writing – Tiên đoán Tương lai
Chúng ta có thể nhìn vũ trụ như là mối quan hệ nhân quả của quá khứ và nguyên nhân cho tương lai. Nếu vào một lúc nào đó, khối óc nào đó biết được tất cả mọi lực đẩy của thiên nhiên, và vị trí của mọi thành tố trong thiên nhiên. Nếu khối óc đó đủ vĩ đại để phân tích các dữ liệu trên, thì nó sẽ tóm lược được những chuyển động của các vì sao, những thiên thể lớn nhất trong vũ trụ, cho tới những nguyên tử nhỏ nhất. Với một khối óc như vậy, không có cái gì là không chắc chắn, quá khứ, tương lai sẽ là hiện tại trước cái nhìn của nó.
Chương IX – The 5th Dimension.
Tình yêu – không phải là thứ mà con người phát minh ra được. Chúng ta được ban ơn. Và nó mạnh mẽ hơn bất cứ quyền năng phép thuật nào trên đời này.
R (Rex or Regina: Vị Vua): “Tình yêu có ý nghĩa. Chúng ta hãy yêu thương nhau đi. Trái tim không phải là sự lựa chọn lý trí. Ừ. Còn nuôi dưỡng những đứa trẻ nữa.”
S: “Những người em yêu rồi sẽ chết. Cái chết đặt dấu chấm hết cho mọi thứ.”
Tình yêu – một tạo tác của Chúa, tạo tác của Đấng tối cao. Tôi bị cuốn hút vào vũ trụ với một người mà tôi chưa từng thấy trong năm thập kỷ, người mà tôi biết, có lẽ đã chết.
Tình yêu là thứ chúng ta có khả năng nhận thức vượt qua các chiều không gian và thời gian. Có lẽ chúng ta nên tin tưởng điều đó, ngay cả khi chúng ta không thể hiểu nó.
Tình yêu có sức mạnh vượt qua cả không gian và thời gian.
Let everything you do be done in LOVE. 1 Corinthians 16:14.
Two souls are sometimes created together and in love before they”re even born.
Trên thế gian này, vạn vật, mọi sự sống được sinh ra không phải một cách ngẫu nhiên, mà đi kèm với chúng luôn là một sứ mạng. Không có một ai ngoại lệ, cả tôi cũng thế, cả bạn cũng vậy, đều mang trong mình một sứ mạng. Con đường bạn đang đi sẽ dẫn bạn tới đó.
Tôi có ba đứa con. Trong đó đứa con trai của tôi sẽ phải rời xa tôi. Đây là số mệnh. Con trai tôi cũng chỉ là một người bình thường như bao người khác. Nhưng sớm muộn, nó cũng sẽ trở về nhà. Trở lại gia đình của mình.
Dưới con mắt của tôi, thế giới này là một vòng lặp vô tận tuần hoàn của những sự kiện hiện tượng bất đồng đã được sắp đặt sẵn. Và sự ra đời của con trai tôi cũng nằm trong chuỗi sự kiện, hiện tượng đó, tất cả đều nằm trong dự kiến của tôi.
Thế giới này được ví như một cỗ máy, không nó còn tuyệt vời hơn thế. Nhưng tôi đã dày công nghiên cứu, tỉ mỉ quan sát và sớm đã thấm nhuần cái cách mà nó vận hành. Điều đó đồng nghĩa với việc mọi sự trên thế gian này đều không thoát khỏi tầm mắt của tôi. Và ngay cả tương lai cũng là điều được tôi dự đoán trước.
Thực ra không phải chỉ có tôi mới có thể tiên đoán được tương lai. Đôi khi vẫn còn đó những người có trí tuệ siêu việt giữa chốn nhân gian biết được điều này. Nhưng tiếc thay, tất cả bọn họ cũng như vô vàn những sinh linh khác đều không thể làm gì hơn, tất cả rồi sẽ phải biến mất trên thế gian này.
Bất tử là một lời nguyền. Ngươi nghĩ sống mãi thì sẽ hạnh phúc lắm, nhưng không. Bởi vì lúc đó tôi sẽ phải dày vò trong cô đơn. Có ai thấu hiểu cho nỗi lòng của tôi? Trông sự bể dâu trăm năm trôi qua trước mắt mà đau đớn lòng. Ai có thể cứu giúp trái tim đang vùng vẫy trong đáy sâu tuyệt vọng của tôi? Liệu có ai trên thế gian này biết được và hiểu được tình yêu?
Khi tôi biết rằng mình sẽ phải chết. Dẫu cho lòng đau như cắt, nhưng tôi chấp nhận, làm sao tôi có thể can thiệp làm trái quy luật của tự nhiên, đảo lộn trật tự của thế giới. Ngay cả bản thân tôi cũng không có cách nào thoát khỏi cái quy luật đó. Thì làm sao dám nghĩ những điều cao xa hơn. Đó là nhiệm vụ. Là sứ mạng của tôi. Và trách nhiệm của tôi là hoàn thành nó.
Con người gặp gỡ nhau là có lý do.
Ở bất kỳ nơi đâu tôi gặp anh và anh ở bên tôi.
Nơi đó chính là vũ trụ mà trái tim tôi bừng sức sống.
Hãy luôn giữ tình yêu trong trái tim bạn.