[Đồng Nhân Hp] Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ

Chương 64: Chương 64: Hội Thập Tam




Nếu nhận thấy chuyện bất thường, tổ chức tội phạm đó nhất định sẽ tập trung lại với nhau bàn bạc phương án đối phó. Đó là lúc bốn người bọn ta sẽ tấn công chúng. Nhờ việc Thomas đã nhanh tay ếm bùa Độc Đoán Imperio lên người của quân đội mà thu được thông tin hữu ích về địa điểm cùng các tổ chức mạng lưới của Hội Thập Tam. Sau khi tra cứu dữ liệu của cục tình báo quân đội, ngoài một địa điểm khả nghi còn phát hiện ra được kho thuốc súng của đội pháo binh bị đánh cắp liên tục những ngày vừa qua.

Khi đi tới khu rừng nơi có cái hang động là địa điểm căn cứ tụ họp của một nhóm nhỏ những người đi theo Hội Thập Tam ở thung lũng Godric và những khu lân cận xung quanh. Bản thân Potter có chiếc Áo Khoác Tàng Hình nên cậu ấy đi chung cùng Sirius. Còn Voldemort và ta thì sử dụng bùa Tan Ảo Ảnh để ẩn thân. Khi thấy có người đi tới bọn ta đã nấp đi và nghe được câu chuyện của bọn chúng.

- Cây sung này đang trong thời gian thử nghiệm nên việc điều chỉnh chưa thể vận hành tốt được. Để phòng trường hợp xấu xảy ra tôi đã phải đích thân tới hiện trường như thế này đây.

- Này Helnan, có thể điều chỉnh nòng sung sao cho vừa tầm với của cánh tay được không? Để tôi có thể dễ điều chỉnh chu vi của đường đạn ấy mà.

- Mấy kỹ thuật viên nghe yêu cầu này của cậu sẽ khóc thét cho coi.

- Khẩu súng này đã được tăng cường bộ phận giảm thanh áp đảo so với mẫu súng cũ phải không?

- Tất nhiên rồi. Bởi vì đây là loại súng hơi không sử dụng thuốc súng mà. Điểm đặc biệt của khẩu súng này là vừa có thể nén khí, lại vừa có thể bắn đạn ra cùng một lúc.

- Tôi sẽ giữ gìn nó.

- Lần này thì khôn hồn nhớ đem cây súng này trả về nguyên vẹn cho tôi đấy. Nếu khẩu súng này mà bị hư hỏng thì tôi lấy mạng mình ra viết báo cáo cũng không nổi đâu.

Bọn ta nghe hai người đi khuất xa rồi mới đứng lại bàn kế hoạch. Vì Thomas rất thông minh nhưng anh lại có kiến thức về mấy đồ vật Muggle ít một cách thảm hại. Nên anh không biết súng là cái gì. Ta đành phải ôm trán giảng giải:

- Hắn nói tới súng, vậy đây sẽ là một khẩu súng bắn tỉa, vì hắn yêu cầu nòng súng vừa cánh tay có nghĩa là hắn cần phải gác nòng súng và kê lại gần mặt để điều chỉnh chu vi của đường đạn. Có nghĩa là đường đạn dài trong phạm vi lớn. Vì là một khẩu súng nén hơi nên khi thứ được bắn ra rất có khả năng sẽ được trợ lực thêm bằng phép thuật. Đây là khả năng lớn vì tên còn lại chính là một chuyên viên phát triển vũ khí của Hội Thập Tam.

Đi tới cửa miệng hang động ta đã vô cùng kinh hãi. Khi bên dưới là tới 50 tên áo đen đang thành hình vòng cung tỏa ra từ một tâm tròn là cái bục đá duy nhất ở đó. Chúng đứng sát nhau và tỏa ra thành hình như bông hoa kín người.

- Một con mắt, đó là một con mắt, vật đại diện cho tri thức trong thần thoại Ai Cập. Con mắt của thần Ra.

Ta thì thầm với Thomas và hai người kia.

- Một tác phẩm nghệ thuật.

- Chỉ có cậu mới nói mấy thứ kinh dị là tác phẩm nghệ thuật thôi Sabrina! Potter ngoắc ngoắc tay với ta chỉ về những nóng súng tự động trên những bánh xe gỗ, có tới mười nòng súng xếp tỏa ra thành hình tròn.

- Dúng Gatling. Súng Gatling được phát minh từ năm 1861 bởi nhà chế tạo vũ khí Richard Jordan Gatling. Là loại súng xoay nòng có thể bắn ra 350 viên đạn/phút, gấo 100 lần súng thường. Nếu có thể làm cho nòng súng Gatling bị nghẹt thì khi bắn đạn ra, nó sẽ phát nổ. Nhưng tiếp cận nòng súng khi nó đang bắn sẽ chẳng khác nào tự sát. Từ góc độ của chúng ta hiện giờ cũng không có cách nào bắn trúng nó được. Chưa kể khi bắn ra, viên đạn sẽ ghim thẳng xuống mặt đất chứ không có nảy lên được.

Ta vẫn còn đang giảng giải kế hoạch đánh chiếm từ từ vớ Sirius và Potter thì Thomas đã bay thẳng xuống dưới cái bục đá tròn như đồng tử con mắt kia. Hắn đứng đó, ngạo nghễ, hiên ngang. Đem ngang tàng của bản thân ra mà hất mặt nói với đám người áo đen:

- Lý do địa ngục trống rỗng không cso ai, thì ra là vì tất cả ác quỷ đều tụ tập trên mặt đất.

- Ngươi là ai? Một tên áo đen lên tiếng.

- Ta là Voldemort hoặc các ngươi gọi ta là Chúa tể Hắc ám cũng được. Ta đến để trừng phạt các ngươi. Có 50 người tất cả, giết hết là được phải không?

Ta lo sợ bần thần tên kia sẽ nổi sát ý mà ra tay tàn sát thực sự. Trong đó còn có cả người vô tội mà.

- Muốn giết hết bọn tao hả, mày nghĩ mình là ai chứ. Tao sẽ cho mày biết tay, chết đi thằng khốn.

Nói rồi tên áo đen đó vung đũa lên, đem khẩu Gatling xoay nòng liên tục bắn ra liên tiếp đạn thẳng về phía Voldemort. Hắn ta chỉ quật đũa phép về một đường lớn phái sau, đem những viên đạn đó hóa thành bụi khí. Rồi hắn há to miệng, đem một con rắn quỷ lửa lớn hiện thân, cuộn mình trong hang động rồi thiêu cháy bất cứ khẩu sủng nào mà nó đi qua. Nhưng hắn cũng đã rất lịch sự khi tha mạng cho bọn người áo đen. Sự nhân từ của hắn khiến một tên áo đen trong số đó vung chiếc xích đen to lớn, hóa ra một cái lưới bằng xích lớn vung về phía Voldemort.

Người kia chỉ giơ hai tay cao lên, cầm đũa phép của hắn đảo một sải tay rộng, đem hang động đó xếp đá chất thành một vòng xoắn trôn ốc đem đám người áo đen ngã nhào trước sự thay đổi của mặt đất. Ba trong số chúng nhảy thoát ra được nhào đến trước mặt Voldemort, vung tay đấm thẳng vào mặt hắn. Trên đường tay đi qua để lại một ngọn lửa dài cháy lớn dữ dội. Sao chiêu thức này có vẻ quen thế nhỉ?

Ta không suy nghĩ nổi nhiều bèn nhảy vào tham chiến. Đem một con rồng nước gào lên dữ dội từ cuộn nước xoắn mình trong không trung. Đánh bật hướng tấn công của ngọn lửa.

Sirius cùng Potter cũng nhảy xuống tham chiến. Hai nguwòi bọn họ giờ đây đang trượt trên cơn gió được tạo ra bởi chiếc quạt của ta. Ta chỉ kịp gọi với lên: “Sirius!!!”

Chiếc quạt từ tay cậu vẽ một vòng, gạt bay hết thảy những đòn đánh đang phóng tới của bọn chúng, rồi lại phất một cái, nhát nào nhát ấy đều như muốn đoạt mệnh người khác. Mỗi ngọn cuồng phong thoát ra đều mang theo uy lực kinh người, lần lượt xuyên qua những cơ thể máu thịt, khiến bỗng chốc một cảnh máu me đỏ thẫm tràn lan trong hang động.

Mùi máu tanh khiến ta sây sẩm mặt mày. Trong đám người áo đen cũng rất khá, liên tiếp bắn ra những bùa chú chớp xanh, chớp đỏ, bọn chúng còn trang bị súng và kiếm trường. Góc độ mà những mũi kiếm sắc nhọn đam tới hiểm hóc cùng mạnh mẽ, ta chỉ kịp vung mình trong không trung mà né chúng.

Ta bắt đầu nghe thấy tiếng một kẻ áo đen đằng sau hét lớn: “Ngươi điên rồi...ngươi điên rồi!!!” Ta quay lại, thấy Thomas đang bước đi chậm rãi, áo choàng tung bay trong gió, hệt như một vị Tử thần bước tới trước ngươi đòi đoạt mạng. Ánh mắt hắn giờ đây lạnh băng, giống như loài dã thú, nhưng ta đã cho rằng đó phải là một con hổ trắng sống trên Alpes. Vì chúng chỉ muốn kẻ trước mắt đừng làm phiền chúng mà chết cho nhanh gọn. Hoàn toàn không phải nói đến việc muốn xé xác con mồi từ từ cho tới chết. Đám người áo đen lùi dần về sau theo mỗi bước tiến của Voldemort.

- Cái chết là sự thật đau đớn, ngươi sẽ biết điều đó. Thomas nói, giọng nói xa xăm văng vẳng như tiếng chuông Tử thần vọng lại từ tít trên mái tháp canh. Vang vọng cả hang động, rung chấn lên tận bầu trời đang lộ ra dưới vòm đá tròn kia.

Khi thấy ta ba tên áo đen kia đã định độn thổ chạy đi mất nhưng Voldemort rất nhanh tay giữ chúng lại không cho việc độn thổ hoàn thành. Đó là lần đầu tiên ta thấy được vẻ ngoài của hắn khi tham chiến. Ta hoàn toàn có thể tin rằng khí thế oai hùng hiên ngang kia là tự bẩm sinh hắn mà có. Trông thật hùng dũng, ta luôn nghĩ những chiến binh đều mang theo kiếm khiên cùng áo giáp, ta chưa từng nghĩ rằng thân ảnh cao ngạo như từ nơi cõi chết nhìn về ngươi kia, hắn cũng là một chiến binh, cứ hễ trận chiến nào có mặt hắn thì có phải đám Tử thần Thực tử theo đuôi sẽ thắng như chẻ tre hay không?

- Thomas anh đừng xuống tay với bọn chúng. Có cả những người vô tội trong số đó. Em cũng cần thẩm vấn bọn chúng.

Sau khi tạo ra một cái lồng đen lớn đem nhốt hết đám người áo đen lại, chiếc lồng này không thể bị phá hủy bằng phép thuật, Voldemort đúng là đại ca xã hội đen ngầu nhất. Anh ra tay nhanh gọn, dứt khoát, còn không cho kẻ địch có đường lui. Ta tiến tới trước, đẩy một ngọn gió nhỏ bùng lên kéo xuống lớp mũ đen của kẻ trước mặt.

Một khuôn mặt vàng đục, đôi mắt hắn tím tái, tên này có phải bị bệnh gan không? Hay là thận hắn không tốt, nhìn da dẻ khô nẻ mà. Ta đánh giá hắn từ trên xuống dưới, mắt không tốt, nhưng lại không đeo kính, một người làm việc tay chân với bàn tay thô lớn, móng tay vàng khè đầy kẽ đen. Đúng vậy, kẽ đen này chỉ có thể tới từ quặng than đá, không có cách nào làm sạch hết nổi một khi chúng đã bám vào theo thời gian.

- Nói, tên ngươi là gì? Ngươi là một kẻ làm trong quặng than đá, ngươi là người đào hầm ư? Hội Thập Tam muốn gì từ than đá và thuốc súng hả? Nói, ta sẽ giữ an toàn cho gia đình ngươi và chữa khỏi căn bệnh mãn tính ngươi đang mang.

Hắn nhìn ta chỉ còn là kinh hãi đến tột độ, mặt hắn trông cứ như thể bằng sáp nóng và nó đang chảy rữa ra.

- Ta đã không thể đợi được thời điểm chúng trở thành hiện thực nữa.

Từ đôi mắt vàng khè giờ đây đã đầy nỗi tuyệt vọng cùng hoảng sợ, hắn khóc,khóc như một đứa trẻ. Chắp tay lắp bắp mà quỳ xuống như van lơn một kẻ vô hình trước mặt. Một Đấng tối cao từ trên cả vạn vật. Ta đem một chút Veritaserum cho hắn uống, hóa phép ra một bùa Cheering Charm để hắn bớt hoảng loạn. Lúc bấy giờ hắn mới thưa chuyện một cách tử tế trước tất cả con mắt thù địch của những tên còn lại. Thomas đã phải hóa ra một cái lồng phép ánh sáng bao quanh hắn để bảo vệ hắn khỏi những kẻ chỉ trực chờ xông lên giết chết hắn.

- Ta tên Vonski Schumancher.

- Ngươi quen biết Schumann không? Nhà soạn nhạc nổi tiếng người Đức.

- Sabrina tập trung. Voldemort rít khẽ, mấy âm mũi sờ sờ của hắn phát ra khiến ta thấy khó chịu, cứ như hắn thêm chữ “s” vào sau mỗi từ hắn nói. Đặc biệt là khi ra lệnh, ngươi thử nghĩ xem, nếu chủ nhân ngươi mà cứ rít lên với ngươi sờ sờ sờ thì ngươi có phát điên hay không? Voldemort chính là một kẻ nói ngọng.

- Chúng ta tôn thờ và lập thành giao kèo với quỷ dữ. Sẽ dâng hiến một trinh nữ vào đêm trăng máu cho ngài. Để ngài có thể hạ thế. Ta sẽ cởi trói cho ngài từ gông tù xiềng xích. Vonski vẫn say mê nói với vẻ trầm mê thực thụ, hắn thực sự rất tôn sùng Lucifer dù đã uống một liều Chân Dược.

- Người ngươi muốn gọi tới là ai mà hắn yêu cầu ngươi cần dâng trinh nữ. Hắn thích thì sẽ đến ngay trong một cái chớp mắt, vậy là các ngươi đang cho rằng các ngươi cần phải dâng hiến mạng sống để gọi hắn, đây là ý tưởng điên rồ của ngươi? Ta nói cho ngươi biết, ngươi muốn tạo thành thỏa thuận với quỷ dữ chứ gì. Hắn hứa cho ngươi cái gì, bất cứ gì đúng không? Ta còn lạ gì. Tiền bạc, quyền lực, danh vọng của con người không có ý nghĩa với loài quỷ. Thứ chúng thật sự thèm muốn chỉ là linh hồn sa ngã của các ngươi mà thôi.

Ta nói hết nước hết cái, vì ta hiểu chúng hơn ai hết. Lucifer cũng sẽ không bắt ngươi phải dâng cái gì lên chỉ để triệu hồi nó cả, ngươi chỉ cần thành tâm thực sự mong muốn giao cả linh hồn mình ra giao kèo với Lucifer là hắn đến với ngươi còn nhanh hơn cả chủ nợ. Lucifer nó là một ngọn lửa cuồng nhiệt bất trị, không phải mấy nam nhân tầm thường trầm mê nữ sắc.

- Ngài sẽ ban cho tất cả giáo đồ ánh sáng, ban cho chúng ta bất cứ điều gì chúng ta tin tưởng. Chính những sứ giả của các thiên thần tối cao đã nói với chúng ta điều đó.

Ta thấy trên trán hắn có một vạch đỏ nổi lên, nhúc nhích như một con trùng đỏ. Ta cần phải nhanh lên, ta có cảm giác không tốt chút nào:

- Thiên thần sẽ không bắt ngươi phải trao đổi gì hết ngoài niềm tin vào Chúa. Nói những sứ giả đó trông như thế nào?

Rồi hắn nhắm đôi mắt lại, ta thấy rõ mắt hắn còn đang động đậy dưới lớp da. Rồi mặt hắn đại biến, nghiến đanh lại, đôi mắt mở lớn, từ sâu trong hốc mắt là một con dòi trắng to bự thòi lòi quẫy cái đuôi đen nhọn của nó.

- Ahhhh. Potter thét lên kinh hãi khi thấy tên kia ngã gục xuống đất.

- Không ổn rồi, là Reucochloridium, một loại kí sinh trùng chuyên kí sinh trên não các loại sinh vật. Vật chủ sẽ trở thành mồi cho chim để sinh sản. Nó đang gọi côn trùng đi săn tới. Mọi người mau tạo khiên bảo vệ ngay đi.

Cả bốn người cùng hóa phép ra những màng chắn xung quanh thân thể bằng Protego. Rồi những kẻ khác ở trong lồng bỗng nhiên từng tên, từng tên một ngã thụp xuống. Bụng họ đều bị rạch ra một vết lớn, từ nơi lỗn lộn ruột người ấy một đôi cánh mỏng như cánh ve vụt tung ra. Những tên mặc áo giáp đen kín người từ từ ngồi dậy, chúng trông như người thường. Chỉ khác là trên trán chúng mọc ra hai cái vòi đen dài, và sau lưng có thêm đôi cánh mỏng tang như giấy thủy kính.

- Ong bắp cày, là ong bắp cày. Sau khi bắt được con mồi loài ong này sẽ gây tê và đẻ trứng lên con mồi đó. Sau khoảng 4 – 5 ngày trứng sẽ nở ra ấu trùng và ấu trùng sẽ ăn nội tạng của con mồi đó từ bên trong ra. Sabrina giải thích.

- Sao những người này không cố chạy thoát nhỉ? Sirius thêm vào.

- Tớ không nghĩ họ có thể làm gì được, chất gây tê của ong bắp cày cực mạnh, nó làm cho họ không có cảm giác đau đớn, nên sẽ bị ăn cho tới chết luôn. Sauk hi định vị được con mồi của mình, ong bắp cày sẽ dồn toàn bộ tốc độ để bay thẳng tới con mồi, nhưng nó không giết con mồi mà chỉ gây tê và tha mồi về tổ, cái này gọi là “Săn mồi không giết mồi“. Ong trưởng thànhdành hầu hết thời gian đi săn bắt mồi. Chúng không ăn thịt con mồi như những con nhỏ.

- Vậy ý cậu nói bọn người kia là trưởng thành hay vẫn còn nhỏ? Potter nhìn ta mặt trắng bệch, giọng nói lạc cả đi.

Đúng lúc đó thì những tên người ong vỗ vù vù đôi cánh của chúng, những tiếng vù vù vù vù đó cứ cộng nhân đôi dần lên. Rần rần inh ỏi trong da đầu như tiếng trực thăng đang quay cánh máy bay lớn của mình. Chúng xông thẳng người vào những thanh sắt quanh chiếc lồng. Từng con lại từng con xông lên như thể những cỗ máy vô tri không biết mệt mỏi. Chúng như những xác sống với sức mạnh kinh người đến từ bộ giáp, mỗi đòn tấn công của chúng đập nứt vỡ cả không gian pháp thuật.

Thomas đành phải đứng đó thêm vào những lời chú phục hồi và ngăn chặn âm thanh.

- Ngồi xuống, im lặng. Với hầu hết các loại côn trùng không thể ngoảnh cổ xuống hay lên để nhìn. Thế nên chúng ta nằm dưới nó. Nó sẽ không thể thấy chúng ta.

Đám người còn lại ngồi ngay ngắn xuống để tránh những ánh mắt vô hồn trên những khuôn mặt tái tê như thể bị chích liều gây mê cực mạnh kia. Chúng cứ như thể những con búp bê kinh dị bằng da người đang sống vậy.

- Trong thế giới côn trùng, vì tầm nhìn một số loài bị hạn chế. Thế nên cho dù to và khỏe hơn nhưng vẫn dễ bị các loài khác yếu hơn tấn công và ăn thịt. Thế nên cho dù có nhận ra được kẻ thù xung quanh, các loài côn trùng ấy vẫn không tấn công và rời đi. Như thế giúp chúng có thể tránh được một cuộc đụng độ không cần thiết và có thể bảo toàn tính mạng. Theo như tớ thấy thì mấy người này đã trở thành giống với đặc tính loài ong trong tự nhiên lắm rồi.

- Chúng ta sẽ nói về đặc tính của những con ong sau, giờ thì phải xử lý chúng như thế nào? Em nói đi. Thomas nhìn ta, khuôn mặt hắn trở nên nghiêm nghị là thường. Hắn đang bất bình khi chứng kiến những cảnh này ư?

- Hãy trộn nước và thuốc tẩy lẫn với nhau, sau đó hãy đổ dung dịch đã được trộn lên tổ và người của bọn chúng và chạy càng nhanh càng tốt. Có rất nhiều loài côn trùng ghét chất tẩy rửa, ghét các mùi trong bình xịt tóc, các chất hóa học trong các bình xịt gây cho chúng sốc và bay lảo đảo...Đó là điều tự nhiên. Thứ hai, hãy bịt mắt chúng lại, chúng không thể thấy gì sẽ xông vào tấn công lẫn nhau. Sau cùng ta cần trói chúng lại và giao nộp cho Bộ pháp thuật.

- Sao lại có Bộ phép thuật ở đây nữa, mình ta là đủ xử lý chúng rồi.

Thomas nói, cái này thì anh nhiệt tình hơi thái quá. Dù anh có lý do riêng của mình khi cho rằng Bộ Pháp thuật nhúng tay vào sẽ không tốt. Trong đó còn có người của Hội Thập tam. Nhưng ta không thể làm gì khác ngoài đưa chuyện này ra ánh sáng, bóng tối đứng ở trong đó cũng không che nổi lưới trời.

- Mọi người cần được biết về sự nguy hiểm mà họ đang đối mặt, kể cả những Muggle.

Nói rồi bốn người chúng ta tản ra xử lý những con ong bắp cày đen sì trong lồng. Vonski đã chết. Những con ong khác sau khi bị bịt mắt và trói lại, chúng cũng không còn hung hăng nữa mà trở nên bần thần đờ đẫn dưới tác dụng của chất tẩy rửa. Ông Joe Potter đã thay mặt giúp chúng ta gửi thư báo cáo tình hình chi tiết cho Bộ Pháp thuật, tất nhiên là ông cũng rất vui lòng khi không muốn ba đứa trẻ sắp nhập học Năm Ba Hogwarts phải dính líu tới chuyện nguy hiểm như vậy. Nên Thomas cũng được ở trong vòng an toàn.

Anh rời khỏi gia đình Potter ngay trong đêm đó, anh đã dặn ta rằng bên ngoài bây giờ rất nguy hiểm, ta hãy trở về nhà ông bà trước đã, vì ở đó được bảo vệ rất chặt chẽ. Anh còn không đồng ý để ta lang thang đi chơi quá xa khỏi ngôi nhà và hứa rằng sẽ thường xuyên viết thư cho ta, anh còn hứa sẽ đưa ta tới Hẻm Xéo để mua sắm đồ dùng học tập cho năm mới. Ta vui vẻ đồng ý liền, trước khi chia xa anh, ta đã nghĩ sẽ bịn rịn lắm, nhưng ta lại thản nhiên như chuyện gì xảy ra thì nó sẽ phải xảy ra thôi.

Thomas cứ giữ tay ta mãi mà chẳng nói gì. Ta cũng không biết hắn chờ đợi gì từ ta, nhưng ta thích để cho hắn chờ đợi.

- Em không có gì muốn nói với anh sao?

- Những điều muốn nói em đã nói cả rồi.

- Thật sự là không có gì? Vậy thì hôn ta một cái rồi em vào nhà nhé.

Ta chỉ hôn nhẹ lên môi anh rồi chạy biến thẳng vào trong nhà. Có thể tính cách ta hơi kỳ cục, nhưng ta khi vào trong đã chạy vội về phòng khách để vén rèm cửa lên để nhìn trước sân. Anh vẫn đứng ở đó, dáng người cao gầy như lẫn khuất vào màn đêm đen. Ta nhìn một lúc lâu rồi anh mới theo làn khói đen hư ảo biến mất vào hư không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.