Thư Sissy viết rất ngắn, nhưng cũng bao quát hết toàn bộ, tất cả vấn đề Draco nhắc tới cô đều có nói qua, nhưng lại không nói rõ, chủ ý của cô là không muốn Lucius cùng Narcissa biết được cô và Draco có mối quan hệ gần gũi quá, có điều rất hiển nhiên, hiệu quả bức thư này đưa đến không hề được lòng người.
Từ sau khi Draco nhận được thư của cô thì cậu cảm thấy không vừa lòng, rất không vừa lòng - cái người phụ nữ ngốc kia viết cũng được gọi là thư sao? Bảo là lời ghi chú còn tạm được, thư cậu viết cho cô dài đầy mấy tấm da dê, thế mà thư hồi âm của cô lại chỉ dài vẻn vẹn mấy dòng, quyển sách kia ngược lại cũng không tệ, nhưng cũng không phải là món đồ hiếm lạ gì, trong phòng sách của nhà Malfoy cũng có thể tìm được. Đáng hận nhất là giọng điệu trong thư của cô không phải là bởi vì công vụ bề bộn mà không thể trả lời thư của cậu được mà chỉ sợ hoàn cảnh của cô ấy thơi khác này hoàn toàn ngược lại, cả ngày ăn uống chơi vui vui đến quên cả trời đất.
Cậu hoàn toàn có thể tưởng tượng được cuộc sống của cô ấy bây giờ, ba cành đào thấp thoáng và bắt ngang ngoài cửa sổ, hương thơm phảng phất, trăng như hoàng hôn. Người phụ nữ ngốc đó đang lười biếng nằm nghiêng trên ghế dài, ba nghìn tóc trắng giống như tuyết đầu mùa đông, mặt mày thanh nhã giống như tinh linh dưới ánh trăng, đôi mắt sáng như đá quý mang theo ý cười, ra lệnh cho gia tinh gọi là Đóa Đóa kia: “Tôi muốn ăn...”
Người phụ nữ ngốc đáng ghét, ha ha ăn đi... Sớm muộn gì cũng thành bà béo...
Draco tức giận cắn điểm tâm Sissy gửi tới, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng tay nghề của gia tinh tên Đóa Đóa này quả thật không tệ.... Lần sau bảo cô gửi đến nhiều một chút là được rồi...
Nghĩ như vậy, cậu vừa kiểm tra luận văn ma dược vừa viết xong, vừa ghi lại những chỗ thắc mắc ra bên cạnh, chép lại ra một tấm da dê khác, chuẩn bị gửi thêm một bức thư nữa.
Tuy rằng ma dược không phải là chuyên môn của cô, nhưng đồ ngốc ấy cũng đã nghiên cứu ma dược giữ sắc đẹp lâu như vậy chắc đối với những ma dược căn bản này cũng có thể nắm chắc như cưỡi xe nhẹ đi đường quen...Vào những ngày trước ngày nghỉ, khi có thắc mắc về ma dược cậu đều đến hỏi giáo sư Snape, nhưng hôm nay cậu càng thích hỏi Sissy hơn, có lẽ là so với viện trưởng thì đồ ngốc ấy thực sự có vẻ mặt ôn hoà nhiều hơn...
Draco nghĩ tới đây, không nhịn được mà nâng cao khóe môi, chàng trai đã đủ mười bốn tuổi bắt đầu dần dần rút đi nét trẻ con trên mặt, vì vậy nhìn lại càng có vẻ vô cùng khôi ngô, vóc dáng của những cậu bé ở tuổi này đã bắt đầu dài ra, mới chỉ được nghỉ hơn mười ngày mà hình như có thể cảm thấy rõ ràng là cậu cao lớn hơn so với trước đây một chút, đoán rằng đợi đến ngày tựu trường có lẽ cậu sẽ cao hơn người phụ nữ ngốc kia một đoạn rồi.
Đến lúc đó sợ rằng tuy rằng cô ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ rất oán giận, chỉ là cũng không thể trách được cậu, ai bảo cô căn bản là không cao lên được nữa đâu?
Vào những ngày khi kỳ nghỉ vừa mới bắt đầu, trong một lần cậu vào kho sách của nhà Malfoy để tìm sách đã vô tình đọc một số thông tin về ma dược cũng như ma pháp giữ nhan sắc, trước đây cậu hoàn toàn không có hứng thú với những điều này, ngay cả khi cậu vô tình lật đến thì cũng sẽ ném qua một bên, nhưng hôm nay vì đã thân thiết với Sissy mà cậu lại có thể đọc đi đọc lại ba tờ giấy ngắn ngủn ấy rất nhiều lần, chính là lúc này cậu mới biết được, cơ thể Sissy có được vẻ trẻ trung đó là nhớ sử dụng quá sớm mấy thứ này, khiến bề ngoài của cô ấy dừng lại ở lúc mười lăm tuổi, không thể già yếu, đương nhiên cũng sẽ ngưng lớn lên...Nhưng điều mà Draco để ý không phải là những thứ này, cậu nhìn lại điểm gây hại của loại ma dược này trên quyển sách kia, chúng nó sẽ từ từ lấy đi hết sinh mệnh của một người...
Draco cũng không hiểu quá rõ từ lấy hết, trong sách cũng không có nói rõ, nhưng có thể khẳng định là loại phép thuật đó là có hại, hơn nữa tác hại của nó cũng không nhỏ, khó trách có nhiều nữ phù thủy yêu cái đẹp như vậy lại chẳng có ai dám nếm thử loại ma pháp giữ nhan này....
Tháng cái lại qua hơn mười ngày, cuộc sống Draco vẫn bận rộn như trước, thân làm người thừa kế nhà Malfoy, nhiệm vụ học tập của cậu luôn không ít, nhưng cậu vẫn không quên ghi thêm một hàng chữ nhỏ vào phần cuối bức thư thứ hai gửi cho Sissy như trước.
“Người phụ nữ ngốc...Nếu cô đã không còn thích ba của tôi thì cũng đừng dùng những phép thuật cũng như ma dược giữ nhan sắc nữa...
Giọng điệu đề nghị, không có lời cảnh báo nào về tác hại, cậu biết rằng người phụ nữ ngốc này biết rõ về tác hại nhiều hơn cậu...Mà cô ấy biết rõ những điều này nhưng vẫn nguyện ý lấy cơ thể của chính mình để đặt cược, cậu chỉ có thể nói rằng cô ấy thật đúng là một người ngu ngốc danh chính ngôn thuận.
Suy nghĩ một chút, lại ghi thêm một câu --
“sự hấp dẫn của phụ nữ cũng không chỉ có vẻ bề ngoài.”
Đối với hai hàng chữ nhỏ này, Sissy cũng không có đưa ra câu trả lời thuyết phục nào, từ khi nhập vào cái thân thể này cho đến nay, cô cũng chưa từng dùng đến ma chú hay ma dược giữ nhan nữa, nhưng mà hình như cơ thể của cô cũng không có gì thay đổi... Chẳng lẽ là dược hiệu của ma dược cái cô Sissy này dùng trước kia quá dài? Hay là phúc lợi của nữ xuyên không?
Đối với chuyện này Sissy cũng không có đi sâu nghiên cứu, cô là một người thích thuận theo tự nhiên, sẽ không lãng phí tế bào não vào những chuyện kiểu như này.
cô muốn dùng những tế bào não có hạn đó vào những chuyện có ý nghĩa hơn, ví dụ như làm thể nào để đối mặt với “ý tốt” của Amos Diggory.
Vị này là người đứng đầu Cục Điều tiết và Kiểm soát Sinh vật huyền bí tại Bộ Pháp thuật, ông ấy luôn ngưỡng mộ những nhà sinh vật học phép thuật như Sissy, trước ngày nghỉ Sissy đã đến Bộ Pháp thuật để làm chứng cho Black, tình cờ gặp con người quá nhiệt tình này.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên của cuộc đời, cô đã nhận thức sâu sắc đối với cái này -- đây chính là nghiệt duyên trong truyền thuyết mà....
Đầu tiên là luôn luôn mời cô đến Bộ Pháp thuật để uống trà, xin cô chỉ dạy các vấn đề về sinh vật huyền bí, sau đó vội vàng dẫn con trai của ông ấy đến để làm học sinh của cô, hận không thể để con trai ông ấy đi theo cô xông vào đầm rồng hang hổ, rèn luyện một chút; còn muốn mời cô đi xem thi đấu Quidditch, với tư cách là bạn thân của ông ấy...nói bậy, cô và cái thằng này mới nhận biết nhau có vài ngày.... Merlin cái em gái ông, bạn thân cái lông gì?
Nếu trước đây Sissy vẫn còn rất bình tĩnh thì hôm nay cô thật sự là bình tĩnh không nổi nữa, được xem như là một nữ xuyên không biết tình tiết truyện, cô biết rằng trận thi đấu Quidditch kia nguy cơ tứ phía, cái gì mà Tử thần Thực tử, dấu hiệu Voldemort, hoả hoạn...Thân thể này trước đây đắc tội qua đắc tội với không ít Tử thần Thực tử, bị họ để mắt tới thì thực sự thảm rồi...
Nhưng tiên sinh Diggory căn bản không cho cô cơ hội từ chối, trực tiếp nhét vé xem vào trong tay của cô, biểu cảm Sissy lúc này có thể dùng từ khóc không ra nước mắt để hình dung...
Về những ân ân oán oán ở giữa này, Sissy cũng lười phí hơi sức đi giải thích, chỉ viết thư cho Draco ngắn gọn như trước, chỉ dùng lời ít mà ý nhiều tỏ vẻ mình sẽ quay về để xem trận đấu Quidditch giữa Ireland và Bulgaria, nhưng thái độ trả lời những vấn đề mà Draco yêu cầu cô trả lời vẫn còn nghiêm túc một chút, cũng không gửi thêm sách cho cậu ấy nữa, mà chỉ giải đáp mỗi vẫn đề một cách ngắn gọn rõ ràng, cuối cùng vẫn còn gửi kèm một túi điểm tâm lớn.
Lần này Draco cũng gửi quà đến cho cô, là một đồ trang sức nhỏ có thể nạm vào phần đuôi của đũa phép, hoặc có thể gọi nó là một vũ khí sẽ thích hợp hơn, vốn cô chỉ cho rằng nó là một viên thạch anh hồng để nạm, giống như đầu rắn ở phân đuôi đũa phép của Lucius vậy, nhưng không ngờ sau khi rót ma lực vào viên thạch anh đó lại có thể dài ra trở thành một cái dây dắt màu đen, phần đuôi dây sắt là một đầu tên sắc bén mà khéo léo, nếu như có thể điều khiển tốt sức lực là đã có thể xuyên qua cổ kể dịch một cách dễ dàng rồi.
Đây quả thực là một niềm vui bất ngờ đối với Sissy, đũa phép của cô thoạt nhìn thì hoàn toàn không hợp với cơ thể của cô, ngày thường cô nhỏ nhắn xinh xắn, mà đũa phép lại dài chừng mười lăm phẩy hai lăm tấc anh, thân đũa phép bằng gỗ Tử Sam vừa thô lại vừa cứng, so với những cây đũa phép có thể linh hoạt khua múa của phù thủy khác thì đũa phép của cô ngược lại giống như một hung khí dùng để đánh sáp lá cà hơn. Mà trên hung khí lại trang bị thêm dây sắt có thể tự do khống chế này đúng là không khác gì hổ thêm cánh.
Cứ như vậy, kỳ nghỉ trôi qua coi như hài hòa thông qua việc thư từ qua lại giữa hai người, sau này Sissy cũng chủ động gửi cho Draco một số cuốn sách có ích đối với cậu ấy, điều làm cô tương đối kinh ngạc chính là Lucius và Narcissa dường như không ngang ngược can thiệp vào việc này, có lẽ họ nghĩ cô và Draco chỉ là những giáo viên và học sinh bình thường...
trên thực tế, suy nghĩ của Lucius cùng Narcissa đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy, bọn họ chỉ coi như là Sissy vì muốn nhận được sự quan tâm của Lucius mà liền bắt đầu đánh chủ ý vào trên người con trai của bọn họ mà thôi...Nhưng xem qua thì hình như cô ấy cũng không làm ra việc gì quá đáng, việc học tập của Draco dưới sự chỉ dẫn của cô cũng tiến bộ rất nhiều cho nên Lucius cùng Narcissa quyết định mở một con mắt nhắm một con mắt.....
nói đến cũng kỳ lạ, Sissy quấn Lucius hai mươi mấy năm, nhưng tình cảm của Lucius cùng Narcissa lại không bị ảnh hưởng một chút nào, ngược lại lại càng tỏ ra gắn kết như keo sơn, về sau, chuyện này thậm chí còn trở thành phần nhạc đệm nhỏ cố ý trong sinh hoạt của hai người, Sissy còn muốn đưa ra phương pháp mới nào, bọn họ cũng lười để ý đến.
“Chỉ là... Lucius, anh có cảm thấy gần đây Suyier hình như không quá giống trước đây không...” Narcissa nhìn đứa con trai ngoan ngoãn dường như rất hòa hợp với Sissy, cảm thấy mọi chuyện có chút kỳ lạ.
Tính cách Suyier bướng bỉnh thậm chí có chút biến thái, tiêu chuẩn kết giao của con trai từ trước đến nay đều rất cao, theo lý mà nói thì không nên hòa hợp với cô ta như vậy...
“Ừ, nói đến cũng đúng là có chút khác biệt...” Lucius suy tư, hồi tưởng lại tình huống gặp nhau tại trạm xe lửa ngày đó, dáng vẻ tươi cười của Suyier rất nhạt, cũng không quấn quít lấy hắn không tha giống như ngày thường, cô gái xinh đẹp luôn luôn khoa trương ở trong trí nhớ của hắn kia hình như đột nhiên trở nên thu lại rồi... Nghĩ tới đây, người đàn ông anh tuấn tóc màu bạch kim cười cười xấu xa: “Suyier trở nên mê người hơn so với trước đây rồi...”
Chỉ là không chờ hắn lời nói xong, Narcissa đã cong môi lên, cười như không cười mà nhìn hắn: “Vậy anh có thể đi tìm Suyier mê người của anh đi, em có con trai là tốt rồi.”
“anh nói, Cissy, em có thể giả bộ ghen một lần không được sao?” Lucius nhìn người vợ vẫn xinh đẹp như trước ở trước mắt, không khỏi có chút bị nhục.
“Hành vi ghen tuông như vậy không phải là cái mà một quý tộc nên có đâu, Lucius.” Narcissa dịu dàng mà mỉm cười, ưu nhã nhấp một ngụm cà phê, nhưng khi cô vừa để ly xuống thì tay lại bị người đàn ông bên cạnh bắt được, hắn nhìn cô, nhìn thẳng vào trong đôi mắt của cô.
“Lời vừa nãy anh còn chưa nói xong mà, cho dù em biến thành cái dạng gì, thì em vẫn mãi mê người hơn cô ta, cho nên cô ta ở trong mắt anh vĩnh viễn chỉ là Suyier, còn em mới là Cissy duy nhất của anh.”