Đồng Nhân: Survival

Chương 177: Chương 177: Cày kỹ năng




Sau đó Bridget đã ngay lập tức rời đi sau khi bàn giao cho cậu 2 cái nhiệm vụ nhỏ, ngược lại cũng cho Ren một số thứ thú vị để làm khi ở đây

Chính là luyện tập và làm thành tựu ở đây sẽ cho cậu rất nhiều kỹ năng mạnh mẽ, cơ bản thì có làm thì mới có ăn

Mỗi tội lương ở thế giới này được nhiều hơn một chút để giúp những người khác sống sót trong những điều kiện khắt nghiệt bên ngoài

Mặc dù quá trình này nó hơi chán một chút, chính xác là cực kỳ chán vì đây chả khác mẹ gì cái phó bản mà bạn phải hoàn thành đến khi bá rồi mới làm nhiệm vụ chính tuyến vậy

Farm cũng thú vị riêng, với một số kỹ năng phụ thì đích xác cần gia tăng chứ kỹ năng chiến đấu thì tạm thời bỏ sang một bên vì nó có tác dụng khác, ví dụ kỹ năng [thần chế tạo] cho phép Ren có thể lập tức chế tạo ra một món trang bị cao cấp với nguyên liệu tầm trung

Và đặc biệt, nếu như cậu càng sử dụng kỹ năng này cho nhiều thứ thì cậu sẽ có được khả năng tạo ra đồ mà không cần nguyên liệu

Cho nên dẫn đến kiếm danh hiệu ẩn cũng không quá tệ,từ kỹ năng phế thăng cấp dần sẽ trở thành một kỹ năng mạnh nó Ren sẽ tiếp xúc với những người chơi khác nếu điều đó thật sự cần thiết

Cuối cùng, thế giới này thì không thể thăng cấp qua việc chiến thắng quái vật, mà mọi thứ thiên về kỹ năng, kỹ năng càng mạnh thì người đó càng mạnh, chỉ có thế thôi

“Cortana, định vị những con quái vật khổng lồ giúp anh!”

[Hiện tại thì trong phạm vi xung quanh chúng ta không có con boss khổng lồ nào hết ạ....nếu xuất hiện em sẽ lập tức thông báo cho ngài,thưa chủ nhân!] Cortana lập tức hồi báo

“Vậy anh tập luyện trước đây!”

“Tiếp tục quản lý căn cứ đi, có gì thì báo cho anh!”

[Vâng ạ! Căn cứ để đó cho em lo, chúc ngài luyện tập được thành quả suôn sẻ!] Cortana nghe vậy liền đáp ứng

“Ah...anh Ren, tụi em cũng muốn đi luyện tập với anh!” Nghe Ren có ý định tập luyện, các cô gái của cậu nhao nhao muốn đi theo

“Ah...được rồi, vậy thì đi cùng anh nào mấy em!” Nhìn 4 cô gái một mực muốn bồi tiếp cậu, Ren cũng không thể nào ngó lơ bọn họ được

Cho nên, liền quyết định mang theo các cô gái của mình

Sau đó tạm thời từ bỏ việc ăn chơi hay thư giãn

Ren dịch chuyển bản thân và 4 cô gái của mình ra ngoài thành phố, đến một nơi hoàn toàn trống trãi để dồn toàn bộ khả năng vào việc farm kỹ năng cho đến khi con world boss gần nhất xuất hiện, liền chính là khu vực số 1 (khu vực nông nghiệp)

Việc tập luyện gồm kỹ năng xây dựng, Ren đều tự học và đạo tạo bản thân để chế tạo ra những căn nhà vừa và nhỏ thật chất lượng, tựa học làm xi măng và làm móng các thứ như một anh phụ hồ đích thực để bổ sung thêm những nông trại bằng chính tay của cậu

Đương nhiên, Ren không quên mang theo một vài bộ trang bị phụ trọng được làm từ hợp kim nặng đến từ [Heroic Training Center] để tiếp tục việc huấn luyện

Ren nhanh chóng đem bộ phục trọng đeo lên trên người, với tổng sức nặng của bộ đồ là 25 tấn, đủ đem Ren đè bẹp dí xuống đất, buộc cậu phải hôn xuống mặt đất đầy tuyết trắng xóa này

“U...u...nặng...”

“Cái định mệnh, nó nặng vãi lều....” 0^0 bị sức nặng đè dẹp lép làm cậu phải phụt ra một cái,

Sau đó Ren từ từ cố gắng gượng dậy dậy một cách đầy nặng nề, thế nhưng đột nhiên trang bị vào bộ đồ nặng tận 25 tấn, Ren hoàn toàn không thể nhúc nhích trong một khoảng thời gian

May mà cậu vốn khỏe sẵn chứ mà Ren là người bình thường thì đã bị sức nặng ép chết tươi

Nhờ thế mà những chỉ số về sức khỏe, tốc độ, đều bị tụt giảm đến mức mà Ren chậm tựa như một người bình thường vậy

“Ah...anh Ren!!” Miya thấy Ren bị bộ đồ phụ trọng đè bẹp dí, cô cùng với các cô gái khác liền muốn tới gần nâng đỡ cậu dậy

Nhưng bọn họ đều giúp đỡ một cách vô lực vì không đủ khả năng

“Được rồi Miya, để một chút anh thích ứng với cái thứ này là được!” Mặc dù Miya 4 người đã cố hết sức giúp đỡ, nhưng Ren thích nhất là để bản thân tự lực cánh sinh hơn

“Nhưng mà...” Miya lại muốn nói gì đó

“Nó ổn mà, chỉ nhiều đây không giết anh nổi đâu!” Ren nở một nụ cười làm người an tâm để Miya thở dài:“ Tùy anh vậy!”

Tốn 30 phút để Ren có thể tạm thời làm quen với trọng lượng của bộ đồ và đứng dậy, cậu bắt đầu khởi động làm nóng bản thân một chút để quen với trọng lượng nhưng với trọng lượng như thế này thì Ren hoàn toàn chỉ có thể đứng yên mà thôi

“[Gravity Field]” Đứng yên, Ren tạo ra một quả cầu ma thuật màu tím đen trong lòng bàn tay, nó còn gọi là [Gravity Ball] với chức năng tạo ra một vùng trọng lực

[Gravity Ball] bay lên trời, sau đó tạo ra một vùng ma thuật trọng lượng màu tím nhạt với đường kính 30 mét

“Lực hút 1.5” Sau đó, Ren thiết lập lực hút của quả cầu rồi nhìn về phía các cô gái nói:“ Các em vào bên trong vòng tròn này tập luyện đi!”

“Đây là....ma thuật của anh sao?” Miya nghe vậy liền chậm rãi đi vào bên trong [Gravity Field] do [Gravity Ball] tạo ra

Sau đó, liền cảm nhận được trọng lượng đang đè nặng trên khắp cơ thể, nhưng trọng lực này vừa đủ nhẹ để có thể chịu đựng:“ Úc....lực hút?”

“Vậy thì bọn em sẽ tập luyện ở đây, lát nữa có chuyện gì liền gọi tụi em nhé!” Emily nở một nụ cười đáng yêu, nhìn Ren trả lời

“Nếu cần tăng lên trọng lực thì cứ hô lớn lên là được!” Ren vuốt cằm một cái, sau đó liền đi sang một bên rồi bắt đầu công việc đào đất bằng tay để làm ruộng (Huấn luyện kiểu quy lão tiên sinh 7 viên ngọc rồng)

Tuy nhiên, mở đầu là việc đào tuyết vì hiện tại mọi thứ vốn đã bao phủ bởi tuyết với độ dày tận 7 mét cho nên, Ren đành phải ngậm ngùi đem số tuyết này đào đi

Trọng lượng nặng đã giới hạn rất nhiều tốc độ và sức mạnh vốn có của cậu, vẫn cần rất nhiều thời gian để làm quen với sức nặng cho nên việc đào tuyết diễn ra không mấy suôn sẻ khi mà đứng ở đâu phần đất có dấu hiệu lún đến đó

Đào rất nhiều tuyết bằng tay đủ lâu, cậu nhanh chóng nhận được kỹ năng mới chính là kỹ năng [Thao tác tuyết], một loại kỹ năng cho phép cậu vón cục tuyết thành hình dạng mà cậu muốn và việc thao tác với đất sẽ nhanh hơn (Ví như đào tuyết sẽ nhanh hơn)

Nhận được kỹ năng này, buộc Ren phải không ngừng đào tuyết bàn tay, đến mức tay của cậu vô cùng cứng cáp và chịu được cái lạnh cùng với khả năng vón ra những cục tuyết cứng cáp hơn rồi nhét tất cả số tuyết đó vào trong [túi đồ] vô hạn của mình

Tiếp tục với việc đào đất, Ren dần dần đào ra một thửa ruộng khổng lồ trải dài tận 1Km sau vài giờ đào như điên

Và cư tiếp tục vón số đất lại thành cục rồi tiếp tục đào, và đào

Sau khoảng 5 tiếng

[Kỹ năng:thao tác tuyết lên lv 2]

[Có thể biến tuyết thành hình dạng theo ý muốn]

“Phù...” =3=~ Ren thở hồng hộc nhìn cái mảnh đất đang được khôi phục do giải quyết sạch số tuyết phủ ở khu vực số 1 này

Những số tuyết mà cậu đào đã được cất trữ vào bên trong [Túi đồ]

“Cái này lâu thật đấy......”

Đào mấy tiếng đồng hồ mới lên cấp kỹ năng, với lượng thể lực tiêu hao đem số mồ hôi chảy khắp cả người rồi, mà chỉ mới đào được 1/100 diện tích số tuyết của khu vực số 1

“Không biết rèn kỹ năng này lên cấp cao thì được gì đây nhỉ?” Từ trong [túi đồ] lấy ra một cái khăn lau mặt, rồi lấy ra một vài món ăn mà Ren sớm chuẩn bị ăn vào bụng để khôi phục được phần nào

Rồi tiếp tục với việc luyện tập đào đất đang được gia tăng tốc độ càng lúc càng nhanh của cậu

“Ngon rồi.....khô máu!!!!”

[Ý chí thế giới thấy bạn chăm chỉ đào đất, nên vì sự chăm chỉ nên thưởng cho bạn một thành tựu mới: Người đào đất]

[Nhận được kỹ năng: Đào lv 1]

[Khả năng: Gia tốc tốc độ đào lên 5% và giảm thể lực tiêu hao 5%]

.......

Trong phòng chỉ huy, Jean đang ngồi trong căn phòng vừa thở dài chán nản một phen

“Haizz....ngài ấy lại bén mảng mất tăm rồi, liệu không phải đi chơi gái nữa chứ?”

“Thật là....” Jean chậm rãi lắc đầu một cái rồi từ trong người lấy ra một chiếc máy tính bảng

“Hở? Ngoài thành phố?”

“Khu nông nghiệp? Khu này tạm thời tạm dừng hoạt động xây dựng rồi nhỉ?”

“Ngài ấy làm gì ở đấy vậy?” Nhìn định vị của Ren đang hiển thị trên Radar, gương mặt của Jean hiện lên vẻ tò mò quan sát một lúc

Cũng chỉ có 4 cô gái nhóm Miya đang tụ tập ở một bên, còn Ren thì đang ở một khu vực không ngừng di chuyển với tốc độ chậm

Hiển nhiên là làm gì đó

“ái chà chà” Olga vừa đi vào trong phòng, nhìn thấy Jean đang dùng máy tính bảng của cô để tìm vị trí của Ren thì Olga mới một bộ ta hiểu vẻ mặt nở nụ cười nhìn Jean

“Olga?” Jean quay đầu lại dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Olga

“Đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi Jean, chúng ta là tổng tư lệnh phải có chính kiến thật sáng suốt!” Olga lắc đầu, bao biện cho hành vi trước kia của cô ta

Cũng làm một chứng cứ ngoại phạm, chứng minh cô ta không bị Ren tẩy não

“Cô nói cũng đúng, nhưng cảm giác hơi hơi khó chịu “ Jean nặng nề cúi đầu thở dài một tiếng:“ Vẫn nắm giữ việc trở thành tổng tư lệnh vô cùng mệt mỏi!”

“Cứ đi với tôi đi Jean....khác so với việc chán nản một chỗ như thế này tốt hơn nhiều đấy” Olga lập tức nở một nụ cười nhanh chóng lôi kéo Jean ra khỏi phòng chỉ huy

“Chờ đã? Ta đi đâu?”

“Đương nhiên là đi gặp cậu ta rồi......chẳng lẽ cô muốn nhìn tất cả cô gái khác sa vào lưới tình của cậu ta còn cô thì không sao?Đường đường một tổng tư lệnh lại làm việc mất hết mặt mũi vậy sao”

“Đường nhiên là không muốn rồi”

“Vậy thì đi thôi đừng chờ đợi làm gì!” Olga kéo lấy tay của Jean

“Chờ đã, cô không phải có ý kiến với việc tôi với ngài ấy sao?” Jean nhìn Olga với vẻ mặt đầy rẫy sự kinh ngạc thốt lên

“Hiện tại phản đối có tác dụng không?”

“Cậu nên tự biết bản thân đã thích cậu ta rồi, như vậy tôi từ chối cậu cũng để lời nói đó ngoài tai thôi!” Olga làm một vẻ mặt đương nhiên trả lời

“Cảm ơn cậu, Olga~! “

“Đều là chị em cả mà” Olga nở một nụ cười nhạt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.