Đồng Nhân: Survival

Chương 74: Chương 74: Điêu Thuyền






Và ngay không lâu ngay sau đó….

Tòa thị chính này bắt đầu trở nên lớn hơn…một cách chậm chạp.

Với vẻ ngoài được dựng lên từng nét đặc trưng riêng biệt...của những văn hóa khác biệt...

Gồm một cái cây xanh đang dần phát triển ở trên đỉnh của tòa thị chính cùng với một lá cờ với ký hiệu của Orc được cắm ở kề bên tòa thị chính.

Ngoài ra, còn có một cái trụ phòng thủ hình một khẩu pháo ở bên cạnh với một cái chòi cung ở phía trên với ký hiệu của Dwarf.

Làm vốn công trình cao tầm 10 mét nay đã càng cao thêm, tạo ra cho bản thân nó những khả năng phòng thủ riêng biệt đặc biệt hiện đại và có vẻ thần bí vô cùng.

Liền có những đặc điểm trên, là có thể chiêu mộ ra những chủng tộc mới cùng với công trình thuộc về họ…

Với một sức mạnh của một bộ tộc không hề đáng sợ….

Cũng ví như Orc, chúng đáng sợ ở số đông và có thân thể mạnh mẽ…

Tuy nhiên, đầu óc chúng ngu si đần độn cũng chỉ có những Shaman là những kẻ đáng sợ nhất trong số chúng.

Không chỉ thế, chúng có trình độ chế tạo rất thấp kém, sống thành bộ lạc và tối đa chỉ dựng lều để ở chứ không thể xây dựng những công trình có trình độ cao như con người…

Cho nên, nếu kết hợp trình độ trang bị và trí thông minh của con người với đội quân Orc thì có lẽ sức chiến đấu nó sẽ tăng lên một diện rất là rộng.

Sức mạnh mà mọi kẻ thù sẽ run sợ.



“Ren ơi….anh đâu rồi?” Thì một giọng nói của một cô gái trẻ vang lên...liền thấy.

“Trong tòa thị chính….có gì không Butter?” Thì Ren mới lên tiếng trả lời lại âm thanh này

“Ở ngoài kia phía tây khoảng tầm 1km, thì em cảm ứng được có tầm ước chừng hơn 20 con quái vật và một người có luồng ma lực hệ băng đang dần cạn kiệt sức lực!” Butterfly từ ở ngoài cửa đi vào trong

“Người đó đang dẫn bầy quái vật này đến chỗ lãnh địa của chúng ta…”

“Pháp sư hệ băng?” Ren nghi ngờ một chút...thì mới gật đầu nói:” Được rồi...để anh đi tìm hiểu xem sao…”

“Vâng anh cẩn thận nhé” Butterfly nhìn Ren rồi cúi đầu, sau đó chủ động đi ra ngoài

“Lẽ nào chính là Điêu Thuyền (Diaochan)?” Ren hỏi

Và lập tức mặc vào trang bị của mình một cách nhanh chóng

Sau đó liền vội chạy ra ngoài hô:” Wizard...Doom Knight, Knight, Elite Barbarian, Night Elven Archer, Nightblade,....tất cả chuẩn bị tiến về hướng đông...có một nhóm quái đang tiến công theo hướng này...ước chừng sẽ đến trong một khoảng thời gian ngắn nữa”

Với tầm 1km thì quái sẽ đến đây trong tầm 15 phút là lâu nhất và sẽ có thể gây nguy hiểm cho người đó

“Rõ thưa bệ hạ!” Thì bọn họ mới tạm dừng công việc hiện tại của mình và chuẩn bị vũ khí

“Lập tức xuất phát sau khi chuẩn bị!” Ren nói xong, mang theo balo một bước phóng ra khỏi lãnh địa mà tiến về hướng đông, bắt đầu đi trước

….

Hướng tây, cách lãnh địa 1 km

Rừng rậm….nơi tiếp giáp với thung lũng chạng vạng ở giữa khu sông đỏ

Một cô gái với mái tóc dài màu hồng nhạt có gương mặt và làn da trắng trẻo xinh đẹp

Cô mặc bộ bộ đồ màu trắng với màu hồng và cầm chiếc quyền trượng băng của mình đang hướng về phía đông không ngừng chạy đi…

Với trong tay quyền trượng không ngừng sáng rực lên với từng tiếng nổ lạnh lẽo phát ra ở phía sau

Thì thấy, phía sau cô là một mớ quái vật thuộc dạng Goblin đang đuổi theo cô…

Số lượng của chúng rất nhiều và nhanh nhẹn

Lần lượt tránh thoát những khu vực bỗng dưng phát nổ ra từng hơi sương lạnh giá

Tuy nhiên cũng có một vài con, đã trúng đòn và hóa thành một pho tượng băng rồi tan vỡ…

Cô gái ấy, vẫn tiếp tục chạy đi về phía đông, nhưng thân là pháp sư như cô, thể lực của cô rất là yếu, mà kẻ địch lại có tính cơ động vừa đông

Lại vừa tấn công cô ở trong địa hình rừng cây...làm cô không thể nào tung chiêu một cách chuẩn xác được

“Băng đăng!” Cô gái ấy lần nữa hô lên

Quyền trượng của cô phát ra ánh sang màu lam nhạt...cùng với dưới chân cô hiện ra một vòng tròn ma thuật

Ngay tại con Goblin nhảy vào...liền biến thành một pho tượng băng đông cứng.

“Lẽ nào thiếp phải táng thân ở nơi này sao? “

“Thiếp vẫn chưa gặp được chân mệnh thiên tử của mình mà sao thượng thiên lại bất công đối với thiếp như vậy?” Cô gái này chạy vừa mệt mỏi thở dốc….

Liền biết rằng, thể lực của cô đã không còn nhiều nữa...ma lực của cô cũng thế cũng, cũng sắp phải không còn

“Vẻ đẹp của thiếp sắp phải phai tàng tại đây rồi!” Vừa chạy, cô vừa nhìn phía sau mình đông đảo Goblin, và sắp xuất hiện quái thú

Cô thực không rõ vì sao mà chúng phải day dưa với cô nhiều không hết

Nguyên nhân, cô là một cơ thể thuần băng lực...vừa là một mỹ nhân…nên có hấp dẫn lực với đại đa số quái vật

Nhất là với Goblin….và thú ăn thịt…

“Chỉ còn cách này thôi!”cô gái xinh đẹp động lòng người bắt đầu nghiêm túc

“ Bão tuyết!”

Cô gái này dùng 2 tay nắm chặt quyền trượng băng của mình…

Và bắt ra dữ dội luồng ánh sáng màu lam nhạt

Nhiệt độ xung quanh cấp tốc giảm dần...và xuất hiện vô số băng tuyết cùng với gió mạnh

Lấy cô làm trung tâm cơn bão tuyết mà đem mọi thứ bắt đầu vây quét nguyên một mảnh rừng rậm

Làm những con quái vật xung quanh tấn công cô bắt đầu khựng...và đông cứng lại một cách chậm rãi…dần hóa thành từng bức tượng băng màu lam

Rồi vỡ vụn thành từng khối vì sức mạnh của cơn bão

Đây chính là sức mạnh của cô Điêu Thuyền

Tung ra liên tục bão tuyết đã gây tiêu hao cho cô rất nhiều ma lực…

Và sau 5 phút...cơn bão này bắt đầu chậm dần

Bắt đầu biến mất, chỉ để lại hoàn cảnh xung quanh 100 mét chính là một mảnh rừng bị đông cứng một cách toàn diện

Còn cô gái ấy, cũng là Điêu Thuyền cũng đã kiệt lực ngã quỵ xuống đất, nhưng vẫn đủ sức để duy trì một ít hơi thở…

“Dạng này đủ rồi nhỉ?” Điêu Thuyền thở hồng hộc, quỳ bằng hai chân vừa chống gậy dùng đôi mắt đẹp của mình liếc nhìn xung quanh nghĩ rằng kỹ năng mạnh nhất của cô có thể tiêu diệt được tất cả

Thế nhưng, câu trả lời là phủ định….thì trong số này, bắt đầu xuất hiện một số lớn hỏa diệm gấu hay còn gọi là lãnh chúa đỏ của khu rừng

Một trong những con quái vật có khả năng chống chịu cái lạnh trong một khoảng thời gian

Và đi cùng với 5 con gấu đỏ này, chính là một người ăn mặc trang phục màu đen che kín người làm không thấy rõ gương mặt, chỉ thấy màu da màu xanh lá cây liền biết tên này thuộc tộc Orc hoặc Goblin

Với bề ngoài dơ bẩn lôi thôi, hình tượng của một Shaman sống trong núi rừng

Điêu Thuyền vẫn cố gượng dậy...nhưng chân cô đã hoàn toàn tê liệt…

“Không thể động đậy được rồi…” Vì thể lực lẫn ma lực đều tiêu hao sạch sẽ...sức chiến đấu của cô đã trở thành 0

Hoàn toàn vô hại

Thì đám gấu lửa này mới dám tiếp cận cô ta

“Không không...các con của ta...chúng ta cần cô ta còn sống để làm tế phẩm…”

“Nhưng trước đó, thì thứ này cũng nhìn rất đẹp đấy….tẩy não rồi biến nó thành một con nô lệ tình dục cũng được...heh heh…đem nó làm máy đẻ cho đám Goblin con cũng được đấy” Thì âm thanh hèn mọn của tên Goblin Shaman vang lên

“Đừng hòng, dù chết ta cũng không thể để ngươi điếm ô thân thể của bổn cung đâu…”

Điêu Thuyền quả quyết nói, nhưng cô không có đủ sức lực đó

“Thứ lỗi cho thiếp đã không tìm được chàng, chân mệnh thiên tử của thiếp….hẹn gặp chàng kiếp sau vậy”

Thì mấy tên Goblin đứng phía sau đám gấu trốn khỏi cơn bản tuyết bắt đầu vui vẻ tung hô

“eh..eh..heh…” Sau đó từng con bắt đầu tiến lại gần...cô

“Không được…”

“Bùm!!!”

….

Thì, một con Goblin đứng gần cô nhất bỗng dưng bị biến thành bãi thịt vụn ngay sau âm thanh đau tai khủng khiếp đó

“Muốn chạm vào người của tao….ít ra cũng phải hỏi tao có đồng ý không cái đã!” Thì thấy một cậu thanh niên trẻ cao ráo đẹp trai với mái tóc 2 màu cùng đôi mắt hai màu đang đứng ở trên cây đang nạp đạn vào khẩu súng lớn với hai họng súng

Nạp đạn xong

Cậu thanh niên này nhảy từ trên cây xuống và đáp xuống phía trước Điêu Thuyền đem cô che chắn lại phía sau rồi nói:” Xin lỗi đã đến hơi muộn, nhưng vừa đủ cho buổi hẹn định mệnh của chúng ta rồi chứ?”

“Chàng rốt cuộc cũng xuất hiện rồi...chân mệnh thiên tử của thiếp” Nói xong, đôi mắt của Điêu Thuyền khép lại dần rồi ngã nằm một cách từ từ...bất tỉnh vì mệt mỏi ngủ thiếp đi

“Giờ tụi mày có thể lựa chọn phương án để chết được rồi đó!” Ren bộ phát ra một cỗ khí thế vô cùng hung bạo

Với toàn thân phát ra màu đỏ ánh sáng biến cậu tựa như một con quỷ khát mát đang chuẩn bị xé xác bất cứ kẻ nào ngáng đường vậy

“Chết đi!!”

“BÙM!!!” Cậu giơ lên khẩu súng Supershotgun và bắn một phát.

….

Điêu Thuyền thực ra là người Trung cổ đại...cho nên sẽ lấy phong cách nói chuyện cho phù hợp nhé...chứ nếu để bình thường thì có vẻ hơi chảnh...vì câu nói vốn tiếng Anh dịch ra thì chảnh cực, đổi kiểu trung quốc cho nó sang choảnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.