Đồng Nhân: Survival

Chương 236: Chương 236: Đói khát Toriko!




“Rượu ngon rượu ngon~” Khoảng không bao lâu, sau khi thưởng thức loại rượu ngon của Ren

Chẳng mấy chốc Senjuani liền say mèm ra

Vừa được ăn mỹ thực vừa được uống rượu ngon~ Sống chưa bao giờ được thưa thái qua

Mà chính Senjuani cũng để ý rằng Ren có thể nấu nướng rất nhiều phần ăn, tất cả đều ngon và vừa đủ cho hàng trăm người mà không tốn một giọt mồ hôi

Đồng nghĩa Sylas đã đoán trúng, người này thật không đơn giản

Hoàn toàn có thể nói nhìn trông như cực kỳ ''bình thường ''

Nhưng sự ''bình thường'' đó lại có thể gây nguy hiểm cho cả hai người đấy

Mà đối phương chỉ có ý định bán ra những món ăn ngon, mà họ không hề cảm giác được cảm giác như bị soi mói nào nên mới đành buông xuống cảnh giác

Tất nhiên, một đầu bếp thượng thừa như vậy đi hại thực khách thì đúng là có đầu óc bị t*ng trùng tràn lên rồi

Tuy nhiên trong mắt Sylas thì thay vì chỉ ăn uống, thì anh ta còn dự định muốn ''chiêu mộ'' cậu để hỗ trợ quân đội Frejord hoặc làm những gì mà cậu có thể làm

Có đồ ăn ngon, rượu ngon như vậy thì sĩ khí sẽ còn tăng gấp bội

Chỉ là chiêu mộ như thế nào thì Sylas không biết....trên người anh ta hoàn toàn không có gì đủ giá trị cho Ren hứng thú cả

“Một món ăn quá tuyệt vời!”

“Chờ đã~” Sylas đột nhiên khựng người lại với vẻ mặt kinh ngạc thì thấy Senjuani đang ăn cũng lập tức cảnh giác

Sau đó Sylas liền bắt đầu nóng lên, trong người bộc ra nguồn ma lực dồi dào, khiến anh ta như tràn ngập sức mạnh vậy

Làm anh ta mừng rỡ không thôi

Sylas hiện tại rất cần nhiều sức mạnh để lật đổ bộ mặt giả dối của Demacia, mà được gia tăng sức mạnh như thế nào thì chả khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi cả

Mà ngay sau đó Senjuani cũng cảm nhận được cảm giác tràn ngập sức mạnh này!

Khiến cô ta cũng mừng rỡ không thôi

“Thật tuyệt vời....chỉ cần như thế này ta sẽ khiến cho toàn thể Frejord biết ai mới là thủ lĩnh thực sự!” Sau đó Senjuani nhìn Ren với ánh mắt đầy nhu tình và càng nhìn càng thuận mắt

“Phải nói ngài đích thật là ân nhân của tôi đấy!”

“Nhân tiện xin giới thiệu, tôi là Sylas!”

“Hân hạnh được quen biết với ngài chủ quán!” Sylas mừng rỡ nở nụ cười đầy thân thiết nhìn Ren

“Senjuani, một tộc trưởng bộ lạc Frejord! Xin được làm quen!” Senjuani cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội làm quen này của mình

“Ren Imperatos! Hân hạnh được làm quen với hai vị!” Ren nở một nụ cười hữu hảo gật đầu một cách nhẹ nhàng rồi trả lời

“Mà~ thịt lúc nãy hai vị ăn chính là thịt rồng với thịt bò ma thuật!”

“Tôi đã chế biến kỹ lưỡng khiến cho hai người có thể hoàn toàn hấp thu chỗ tốt mà nó mang lại!”

“Vừa lớn mạnh sức mạnh vốn có của mọi người vừa cung cấp nguồn dinh dưỡng dồi dào khiến cho hai vị có thể chiến đấu cả tuần mà không cảm thấy mệt mỏi!”

“Đúng thật là mỹ diệu...chỉ là chúng tôi không có tiền mua ahah!” Sylas lộ ra vẻ cười khổ híp mắt lại

“Không sao cả....tôi mở quán không phải vì tiền!”

“Mà để đem lại hạnh phúc cho người ăn!”

“Nên mọi người muốn trả gì cũng được, coi như không trả thì quán cũng sẽ bán miễn phí!” Ren lắc đầu chậm rãi giải thích

“Thật sao? Chỉ là với biết bao nhiêu thứ mà chúng tôi ăn không trả ra vật gì đó thì thật ngại quá!” Senjuani gương mặt có vẻ như ngượng ngượng

“Không sao....tôi là một pháp sư, vốn áp dụng việc tạo ra thực phẩm kết hợp với khả năng ma thuật nên sản lượng rất nhiều!”

“Thậm chí là rồng tôi đều có thể dễ dàng săn tới nên an tâm đi!”

“Không thu tiền cũng được, coi như quán bán miễn phí nên cứ ăn thoải mái đi!” Ren rất là khách khí nói chuyện

Nhưng đã khiến cả hai người kinh ngạc vừa may mắn ban đầu đã lựa chọn lễ phép gọi món

Đột nhiên, cửa thứ nguyên bị mở ra~

Cửa mở ra từ một hoang mạc hẻo lánh nào đó, và đi tới một cậu bé tóc xanh lam có vết mặt sẹo ở bên góc phải hướng cậu bé dường như đang tìm kiếm một cái gì đó

Vẻ gầy gò xơ xác kèm với bộ trang phục rách nát khiến cậu bé đã thảm còn thảm không thể tả vì chắc chắn cậu bé đó đã nhịn đói từ rất lâu rồi

Ren từ nhà bếp dịch chuyển ra ngoài với trong tay là một phần bánh mì kẹp thịt bò được chế biến một cách hoàn hảo

Ren liền đưa ra cho cậu bé đó một khối thịt nướng nóng nổi vừa nhẹ nhàng nói:“ Này nhóc....đói bụng rồi thì nên ăn chút gì đi!”

Cậu nhóc đó nhìn miếng thịt đem miếng thịt nhận lấy với vẻ cảm ơn rồi đem nó cất vào trong áo với vẻ mặt nín nhịn

Nhờ đó mà Ren đã nhìn thấy móng tay trên tất cả các ngón đều đã bị cắn đứt

“Nhóc mang món ăn của ta đi đâu thế?” Ren hỏi

“Về làng....em muốn mang nó về...làng của mình....cùng bọn họ chia..sẽ...” Vừa định bước đi

Nhưng vì quá đói mà cậu bé phải ngã quỵ xuống ngất đi

“Haizz.....cậu nhóc này trông quen quá!” Ren đem cậu nhóc này mang đến một bàn có ghế dài, rồi cho cậu nhóc uống một chút nước rồi nghỉ ngơi

“Một đứa trẻ số khổ Aizz!”

“Tác nhân của chiến tranh!” Giải quyết xong cậu bé đó rồi Ren liền trở về nhà bếp áy náy nói:“ xin lỗi đã để hai vị chờ lâu!”

“Cậu bé đó là ai vậy chủ quán?” Sylas khá tò mò với việc Ren cứu vớt một cậu bé đói khát

Nhưng nhìn cậu bé này, Sylas vẫn rất đồng tình với vẻ rách nát vì chính anh ta từng sinh sống trong khu ổ chuột

Hằng ngày đều ăn rách mặc nát không thể tả

“Một thằng nhóc hứng chịu hậu quả của chiến tranh!” Ren thở dài một hơi rồi nói

“Chiến tranh?” Sylas lộ vẻ mặt dị

“Cậu nhóc này vốn ở thế giới khác, tên cậu ta là Toriko!”

“Vì các quốc gia xung đột về lý niệm nên đã phát sinh chiến tranh!”

“Kết quả, dân khổ, lính khổ và cả những đứa trẻ phải sống khổ sở vì không có gì để ăn!”

“Sống cô độc không cha không mẹ!”

“Đây là số phận rồi, cũng không thể làm gì được!” Ren cười nhạt lắc đầu một cái

Tất nhiên, Ren nhận ra thằng nhóc này

Cậu ta chính là Toriko, một người có tấm lòng biết chia sẽ dù có đói khát đến thế nào đi chăng nữa vẫn có thể kiềm chế được dục vọng đói khác của mình chỉ để tìm và mang thực phẩm về cho làng

Rất đáng nể phải không, đúng vậy đấy chính là Toriko

“thế giới chiến tranh, không phải vì xung đột lợi ích, cũng sẽ vì sắc tộc hoặc là vì sự kỳ thị mà tiến hành chiến tranh!”

“Nội đấu....bất cứ nơi nào cũng tồn tại cả!”

“Nước thua, thì sẽ trở thành thuộc địa và người bị bắt đi sẽ vô cớ trở thành nô lệ cho đến chết!”

“Cả đến khi sinh con cũng phải thành nô lệ!”

“Đấy chính là quy luật tự nhiên rồi!” Ren hơi chút thổn thức, nhất là điều này cũng đang nói cho Sylas

“Thế sao chủ quán không hỗ trợ đi!”

“Anh có sức mạnh để săn cả rồng mà!” Sylas động dung rồi hỏi

“Ta hủy diệt tất cả những kẻ tham lam cũng không thay đổi được điều gì!”

“Họ tự do, không có pháp luật ràng buộc, không người cai trị, tội ác chung quy lại tái diễn!”

“Nhất là ta đã có một nơi để cai trị, càng không thể nào tiếp quản công việc của thế giới khác!” Ren lắc đầu một cái, dù Ren đúng mạnh thật

Nhưng thiếu nhân lực trung thành

“Thế ngài nghĩ sao về Demacia....một đất nước đem những người sở hữu phép thuật bắt giữ trong lồng mà thường xuyên hô hào chính họ là chính nghĩa?” Sylas nén lộ vẻ căm ghét chậm rãi hỏi

“Demacia sao? Nói sao nhỉ?”

“Một đất nước không xấu nhưng cũng không tốt!”

“Sự tồn tại của Jarvant đệ tứ, Fiora, Garen thậm chí là rất nhiều là tốt sẵn sàng chết vì đất nước cũng không phải là người hạ lệnh kỳ thị ma thuật! Chỉ là đám quý tộc, chúng đều là đám người sợ chết và tham lam!”

“Khác hoàn toàn so với Garen!”

“Vì nếu như cậu làm vua thì luôn cần thuộc hạ trung thành chứ không ai chọn kẻ phản bội cả!”

“Garen cũng vậy, dù cậu ta phản đổi việc tống khứ người sở hữu phép thuật vào tù nhưng anh ta không có khả năng cứu bọn họ vì phân lượng của đám quý tộc quá nặng!”

“Chúng nắm giữ kinh tế một đất nước!”

“Nên nếu Garen muốn làm gì, chúng có thể giội nước bẩn và khiến Lux bị treo cổ nếu như không cẩn thận!”

“Ra là thế!” Sylas gật đầu, nếu như mình là vua thì cũng cần những thuộc hạ trung thành đây hoàn toàn rất hợp lý

Thì ra tự do cũng không như chính anh ta tưởng tượng đơn giản như vậy

Khắp nơi là sự gò bó kể cả sức mạnh của Demacia cũng không thể nào thoát khỏi

Chính mình quả thật ngây thơ chỉ với thứ cách mạng nhỏ nhoi đó

Sylas cười khổ một cái rồi lắc đầu

Nhưng mối hận của mình vẫn còn đó nên việc của mình ắt phải tiếp tục vì sự tự do cho những người sử dụng ma thuật và cho chính mình nữa

Cũng vì thế Sylas hiện tại bắt đầu suy nghĩ càng thêm thông minh so với trước kia

“Vậy không nên giết quách chúng đi sao? Lũ sâu mọt đó!” Sylas lộ vẻ căm hận

Vì chính chúng đã khiến những người sử dụng pháp thuật phải đày đọa trong lồng sắt, nên Sylas khá là ghét cay ghét đắng

“Vì lợi ích cả!”

“Cậu muốn cách mạng cho những người sử dụng pháp thuật cũng không phải dễ như vậy đâu Sylas!”

“Nó chỉ khiến càng nhiều người khổ hơn thôi!”

“Nhất là cậu am hiểu về pháp thuật chứ không phải về kinh tế!''

“Nên nếu thành công, cậu dự định sẽ an bài những thuộc hạ của cậu như thế nào đâu hay là chỉ đứng nhìn mặc kệ?” Sau đó Ren nhìn Sylas với ánh mắt đăm chiêu

“Cái này....” Để Sylas hoàn toàn không biết trả lời như thế nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.