Đồng Nhân: Survival

Chương 192: Chương 192: Royal Knight




Trong căn phòng làm việc, Ren đứng dậy ngay lập tức đi ra khỏi căn phòng.

Nhanh chóng đi ra hậu hoa viên phía sau biệt viện.Liền nhìn thấy một khu vườn hoa xinh đẹp rộng lớn bị che phủ bởi bóng tối và đang được lộ diện bởi ánh trăng nhu hòa cùng với ánh sáng của các vì sao xinh đẹp.

“Một bầu trời đêm an tĩnh và xinh đẹp nhỉ?” Chậm rãi liếc nhìn bầu trời đầy những ánh sao lung linh tuyệt mỹ

Cậu nhìn nó với ánh mắt thưởng thức rồi thở dài một hơi

Sau đó, giơ lên hai tay của mình để tạo ra một vòng tròn ma thuật vừa hô

“[Triệu hồi]!”

Ngay lập tức, cậu triệu hồi Royal Knight Captain, 20 Royal Knight, lão Wizard, nữ anh hùng Victoria và Royal Magical Knight Hidari.

Tổng cộng 24 người đã bị cậu triệu hồi và xuất hiện chỉnh tề ngay hàng thẳng lối ở trước mặt.

“Bệ hạ!” 24 người mà Ren đã triệu hồi ngay lập tức cùng một thời điểm một chân quỳ xuống cùng hô một cách đầy sự uy nghiêm.

“Được rồi, tôi đã bảo mọi người không cần thiết phải đa lễ như thế rồi mà! Mau đứng dậy đi!” Ren bước lại gần vội bảo họ đứng dậy.

“Đây là lễ nghi không thể thiếu với sự tôn trọng của chúng tôi thưa bệ hạ!” Những người lính lập tức đứng dậy, Victoria liền dùng giọng nói ân cần mà cung kính để nói chuyện với cậu

“Uầy...” Ren thở dài một hơi, mà dù sao trọng điểm của cậu không phải là những việc như thế này.

Cậu cần bọn họ để giúp cậu quản lý binh lính của thành Mildar.

“Chuyện gì xảy ra?” Rốt cuộc quang cảnh triệu hồi đã làm những quản gia và người hầu ở bên trong tòa biệt viện chú ý tới

Nhanh chóng tất cả cầm lên binh lính và triệu tập một vài tên hiệp sĩ canh gác cho tòa biệt viện này nhanh chóng xuất hiện ngay phía sau lưng cậu với vẻ mặt cảnh giác nhìn 24 người kia

“Bình tĩnh, họ là người mình!” Ren liếc nhìn những người hầu phía sau vừa phất tay ra hiệu bọn họ tản đi

“Vâng thưa chúa tể!” (Yes my lord) Quản gia, các hầu gái và hiệp sĩ cùng khom người rồi quay đầu trở về bên trong biệt viện

“Chờ đã...”

“Quản gia, phiền ông giúp tôi an bài chỗ ở cho bọn họ giúp ta!” Ren chậm rãi nói

Nghe vậy, quản gia gật đầu một cái rồi nhìn về phía 24 người đang đứng trong tối

Đến khi nhìn kỹ bọn họ, ông quản gia lại cảm nhận được một cỗ cảm giác uy nghiêm đầy đáng sợ đến từ bọn họ

“Giao cho tôi thưa ngài!” Ông quản gia cung kính cúi người rồi nhìn về phía 24 người kia nói:“ Vậy thì xời các vị theo tôi!”

Ông quản gia nhìn 24 được trang bị tận răng liền cung kính lên tiếng, vừa nhìn liền biết bọn họ chính là những hiệp sĩ lão luyện cho nên cũng không có lộ ra vẻ thất kính.

Ngược lại càng ra vẻ tôn kính, cẩn trọng làm việc!

Sáng hôm sau, tại khu vực tập trung của thành Mildar.

Tất cả cư dân sau khi được thông báo lãnh chúa hay thành chủ gì đó đã có người nhiệm chức lập tức nhôn nhao và tập trung tại đây để xem xét nghi lễ lên chức của tân lãnh chúa mới.

“Toàn cư dân nghe lệnh! Thành bang Mildar tuyên bố đã có một lãnh chúa nhậm chức!”

“Đề nghị các cư dân tập hợp tại sảnh thành phố để chào mừng vị lãnh chúa ấy!” Một người đưa tin cầm một tờ giấy rồi ưỡn giọng lên tiếng!

Tuy rằng thời điểm mà Ren nhậm chức là ngày hôm qua, nhưng vì một số lý do tựa như là mớ kế hoạch của cậu thì buộc phải chậm trễ lễ ra mắt các cư dân.

Thông tin quan trọng có ảnh hưởng đến tương lai của toàn bộ cư dân lưu trú tại thành bang Mildar khiến cho các cư dân xum họp lại một cách đông đúc. Họ không ngừng to nhỏ nghị luận xem lãnh chúa của họ tương lai là ai?

Là người như thế nào? Là người hòa ái ân cần vẫn là một tên đạo đức giả như mấy tên nghị viên thích hứa xuông đây!

“Nghe nói lãnh chúa có tên là Ren đấy!” Một người dân thấp giọng lên tiếng.

“Ren? Đó không phải là tên của chủ quán ăn nhỏ đó sao? Anh không đùa chứ?” Một người dân khác dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi ngược lại.

“Làm sao tôi biết chứ? Cứ chờ xem sao tôi cũng tò mò mà...” Người dân khác nhún vai một cái

“Hi vọng lãnh chúa mới là một anh chàng đẹp trai~ “ Một dân nữ dùng vẻ mặt ngượng ngùng bắt đầu ảo tưởng

“Cô đọc truyện nhiều quá riết lú rồi hả? Coi như đẹp trai cũng có quan hệ gì với cô chứ?” Làm một dân nữ khác xạm mặt lại không chút do dự nào đả kích

“Thôi mà, tưởng tượng một tý đâu có chết ai! “ Dân nữ lúc nãy trợn mắt nhìn bạn của cô hừ lạnh một cái:“ Nếu là anh chủ quán thì tốt biết bao!”

“Vừa đẹp trai, giỏi giang lại ôn nhu nữa!” Vừa nói, gương mặt của cô dân nữ đỏ rần lên vì ngại ngùng vừa ảo tưởng chính mình cùng người ấy bắt đầu một câu chuyện chỉ tồn tại trong truyện cổ tích.

Trải nghiệm tình yêu rồi sinh con,....oa...quá tuyệt vời~

Vì với vẻ đẹp trai của Ren, bất tri bất giác chiếm lấy tất cả tâm hồn của các thiếu nữ mới lớn, thậm chí là những phụ nữ trưởng thành đều không khỏi nhìn cậu ta nhiều lần làm đám nam nhân khổ sở vô cùng.

May mắn là Ren không có ý đồ gì với các phái nữ cả. Cả việc nấu ăn ngon nên lũ nam nhân đều nhắm mắt làm ngơ, vì Ren đúng thật là đẹp đến mức mà cả đẹp trai như Lavie đều tự ti mặc cảm vô cùng.

Ngoài việc nấu ăn, trước đó phân thân của cậu còn làm nhiều việc như sửa chữa vũ khí, nấu thuốc, chữa bệnh, làm nhiều việc cũng giúp nhiều việc cho những người khác cho nên rất được cư dân ở đây yêu mến vì thứ mà phân thân cậu làm không quá đắt, thậm chí là sẵn sàng chế thuốc miễn phí nếu đối phương đưa nguyên liệu cho cậu.

Nói chung rất được lòng người, thì nếu Ren trở thành lãnh chúa thì chả ai đi đứng ra phản đối một người ấm áp làm chủ cả.

Sau đó các cô gái tiếp tục bàn luận với nhau ào ạt, dần dần khu vực tập trung này càng lúc càng được nhiều cư dân tập trung thành một đám đông ồn ào.

“Xin lỗi để mọi người chờ lâu!” Một âm thanh phía sau đám đông vang lên

“Mọi người nhìn kìa!” Tất cả cư dân xuất hiện ở đây nhanh chóng quay mặt về phía âm thanh

Lập tức tất cả cùng lúc ồ lên một cách đầy ngạc nhiên khi nhìn thấy một tiểu đội 24 người được mặc một bộ áo giáp hiệp sĩ phong cách đặc biệt trông rất là oai phong lẫm liệt không quá mức cồng kềnh cũng không quá mức mỏng manh

Những bộ giáp mang lên những cái viền,những phù văn được làm bằng vàng ròng tôn lên vẻ thánh khiết và cao quý.

Lại mang vẻ màu đen tượng trưng cho uy nghiêm cảnh báo cho cái chết cho kẻ thù.

Màu trắng trên bộ giáp dành cho sự cứu rỗi và cuối cùng chính là một áo choàng màu đỏ thẫm tượng cùng với ký hiệu dành cho sự vinh quang của một hiệp sĩ.

Một đội hình xuất hiện với mỗi người trong một bộ giáp óng ánh đầy diễm lệ này đã làm cho tất cả những cư dân không ngừng sôi trào lên.

“Bọn họ là ai thế, trông thật mạnh!”

“Nhìn bộ giáp kìa, ôi ngầu quá đi!” Một đám trẻ con hai mắt sáng láng chăm chú quan sát từng Royal Knight đang không ngừng tỏa ra khí thế mạnh mẽ mà hâm mộ.

“Một nhóm hiệp sĩ....ái chà chà...ai mà được bọn họ coi trọng ghê vậy?” Một tên đại kiếm sĩ vuốt cằm của mình vừa chăm chú quan sát

“Bộ giáp kia, cả thanh kiếm kia nữa....nó đúng là đồ đắt tiền!!” Nữ kỵ sĩ bên cạnh hai mắt tỏa sáng nhìn bộ giáp đắt tiền mà đối phương đang mặc

Sau đó âm thầm nhớ tới chính cô không có xu nào trên người đành thở dài một hơi chán nản

“Cái gì? Ro..royal knight?”

“Cấp độ???” Đứng ở một bên, một cô gái với mái tóc vàng óng đang cầm một cây trượng phép có những cánh quạt đang dùng ma thuật [Giám định] lên mắt để nhìn lấy thông số của những hiệp sĩ đang diễn hành trước mặt cô, cô chính là Annette.

Đây chính là một loại ma thuật mà cô từng học từ phân thân của Ren, một loại ma thuật điều tra hữu dụng. Một loại ma thuật phổ biến ~ để phân tích sức mạnh nhưng tùy vào cấp độ và mức độ thuần thục của bản thân của cô nữa.

“Royal Knight? Họ không phải là hiệp sĩ bảo vệ hoàng gia sao? Họ làm gì ở đây?” Cô gái tóc xanh lam nhìn về phía cô gái tóc vàng lộ vẻ kinh ngạc thốt lên, sau đó cầm cây cuốc lửa nắm chặt với vẻ lo lắng, cô chính là Roxie.

“Không đùa đâu, mình giám định ra nghề nghiệp của họ, lại không giám định được cấp độ của bọn họ!”

“Họ rốt cuộc là ai?”

“Chờ đã....cô gái tóc đen kia kìa....nghề nghiệp cô ấy là anh hùng?” Annette kinh ngạc che miệng lại, những người mạnh như thế đang làm gì ở đây cơ chứ?

Mà những mạo hiểm gia khác tựa như nữ kỵ sĩ và đại kiếm sĩ cũng cẩn trọng mà quan sát.Hiển nhiên bọn họ đã biết được những hiệp sĩ này hoàn toàn không yếu chút nào cả.

“Chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ!” Nữ kỵ sĩ một mặt thất vọng thở dài vừa lẳng lặng quan sát các hiệp sĩ mặc giáp toàn thân hộ tống chiếc xe ngựa đó.

“Đúng thật....tôi có cảm giác không lầm thì họ hoàn toàn mạnh hơn đám hiệp sĩ hoàng gia của vương quốc Norman rất nhiều!” Đại kiếm sĩ nói ra đánh giá của mình.

“Mạnh như thế sao đội trưởng?” Một cậu nhóc mạo hiểm giả ngạc nhiên lên tiếng.

“Đúng vậy....vì ta là người trong nghề nên có thể phán đoán được và thậm chí nhìn thấy được những gì mà các em không thấy được!”

“Nhất là khí thế của họ, cũng chỉ có những chiến binh trải qua hàng ngàn trận chiến mới có thể tạo ra khí thế mạnh mẽ như đang đối mặt với hơn vài ngàn người thôi!”

“Chưa kể hào quang ma lực của họ tỏa ra rất mạnh mẽ! Cuối cùng chính là trang bị của họ đều không phải cái gì đồ dỏm cả, là hàng thật giá thật quý giá!” Đại kiếm sĩ nói ra phán đoán của mình cho các mạo hiểm giả xung quanh.

“Không đùa chứ!?” Mạo hiểm giả khác sợ ngây người, trong nhóm hiệp hội mạo hiểm. Đại kiếm sĩ là người hoàn thành rất nhiều ủy thác nguy hiểm cũng có rất nhiều danh vọng mà cho ra đánh giá như thế này thì chắc chắn rằng những hiệp sĩ đó hoàn toàn không phải là cái gì người bình thường.

Dưới ánh mắt reo hò của biết bao nhiêu cư dân vì mức độ ngầu lòi vừa uy nghiêm đến đáng sợ của các hiệp sĩ hoàng gia. Chí ít họ có thể cho rằng lãnh chúa của họ sẽ là một đại nhân vật.

Mà một số thì hi vọng cũng không phải là cái gì ác ôn hoàng tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.