Đồng Nhân: Survival

Chương 164: Chương 164: Saeko Busujima (2)




[Cơn bão tuyết đã được bắt đầu ]

[Vui lòng cẩn thận khi ra ngoài khu vực trú ẩn, vì hiệu ứng đông lạnh sẽ làm bạn mất máu và giảm hiệu suất chiến đấu qua thời gian dài tiếp xúc cái lạnh]

[Hiệu ứng đông lạnh: Làm chậm 50% tốc độ bản thân, giảm hiệu suất làm việc và sản xuất ]

[Có thể kháng khi có kỹ năng chịu nhiệt cực hàn]

[Tăng cường sức mạnh cho loài thú chịu lạnh và pháp sư hệ băng]

......

Tựa như Ren đã cảnh báo, ngoài kia đã bắt đầu một cơn bão tuyết rất nguy hiểm mà không có điềm báo trước từ môi trường hay máy móc

Một cơn gió mạnh mẽ thổi bùng lên tràn ngập cái lạnh bay khắp nơi trong căn cứ một cách hoàn toàn đột nhiên

Cũng may, căn cứ có được [Shield Generator] bảo vệ họ khỏi cơn bão nên bọn họ đã được an toàn trước cơn bão tuyết giá lạnh này

“Hoan hô.....chúng ta an toàn rồi!!!”

“Thật tuyệt vời....hoàng đế bệ hạ vạn tuế!!!”

“Hoan hô”

Trong căn cứ ở khắp mọi khu vực đều vang lên những tiếng reo hò vang vọng từ những người dân cư trú ở bên trong

Bất kể là người dân hay những người sống sót mới tới đều cực kỳ vui mừng vì chính họ đã được cứu trợ mà không xem như một gánh nặng

Cũng chính nhờ có [Shield Generator] tất cả bọn họ và những công trình sản xuất đều có thể tiếp tục duy trì hoạt động bình thường

Duy trì được hơi ấm của máy sưởi và đồ ăn ngon trong ngày giá lạnh buốt xương như thế này thì sao mà không vui cho được chứ

“Hmmm, cũng may là chưa kịp ra ngoài đấy” Đang ở trong căn biệt thự của mình để nghỉ ngơi, Price ngước nhìn trên trời liền thấy được có rất nhiều tuyết trắng đang khuấy động không ngừng ở trên bầu trời

Tuy rằng cản lại được cơn bão, nhưng ông vẫn cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo mà cơn bão tuyết đó mang lại

“Một thời điểm hoàn hảo để uống rượu” Lấy ra một cái bình tông chứa rượu ở bên trong, ông mở nắp rồi nhẹ nhàng nhấp nhẹ một ngụm:“ KHÀ!!!”

Trở về ở nhà bếp ở trung tâm chỉ huy

Ở bên cạnh Ren trong một khoảng thời gian dài

Saeko Busujima không hiểu vì sao mà cô có cảm giác nóng rực, nhịp tim đập loạn lên để thở dốc

“Có chuyện gì sao Saeko? Mặt em đỏ lắm đấy” Nhìn vào gương mặt đỏ chót cùng với ánh mắt không dám đối mặt của Saeko

Cậu liền đoán ra Saeko đã bắt đầu hứng tình vì quyền năng [Quyến rũ] rồi, tất nhiên Ren đương nhiên có thể tạm thời tắt hiệu ứng của quyền năng nó đi, nhưng sẽ tốt hơn nếu bản thân có thể tiếp xúc thân mật với họ

“Ren-sama....em...em....thấy không khỏe” Saeko ấp a ấp úng mà trả lời

“Vậy sao?” Ren ra vẻ quan tâm đưa tay rờ vào trán của Saeko, rồi ra vẻ trịnh trọng nói:“ Em sốt hay sao ấy, cơ thể em thật nóng”

“Được rồi Saeko, em nên nghỉ ngơi đi, ở kia có một phòng nhỏ vừa đủ để có thể nghỉ ngơi đấy” Ren chỉ vào một căn phòng ngủ nối liền với nhà bếp vừa nói

“Không...Ren-sama...em nghĩ mình có thể tiếp tục được ạ!” Không muốn xa rời, càng không muốn cho Ren thất vọng, Saeko liền lắc đầu từ chối ý tốt của cậu

“Cứ nghỉ đi, việc bếp để anh lo cho” Ren giơ ngón tay cái lên, liền bế Saeko theo kiểu bế công chúa đi tới căn phòng ngủ đó

Đặt cô xuống giường, liền thấy Saeko ngồi dậy với vẻ mặt ngượng ngùng vừa nói:“ Em xin lỗi....nhưng em thật sự không nhịn được nữa”

Sau đó, Saeko chủ động kéo quần của Ren xuống, cầm lên “thằng nhỏ” đang xụi lơ của cậu và bắt đầu vuốt ve

“Saeko? Em làm gì vậy?”

“Ngài sẽ không phiền nếu như...em....em xin lỗi vì em không xứng với ngài....” Saeko đỏ bừng gương mặt nũng nịu ngước nhìn cậu với vẻ mặt cầu xin một điều gì đó

Với vẻ mặt này, cũng làm Ren hốt hoảng không thôi

“”Công nhận, cái [quyến rũ], [tôn quý] phối hợp với mấy kỹ năng trước lại là chất xúc tác lẫn nhau mạnh thật”” Ren thầm nghĩ

Nhìn vào gương mặt xinh đẹp của Saeko, tà hỏa trong người bắt đầu bùng cháy mạnh mẽ

Dưới sự kích thích bằng tay của Saeko, “”Thằng nhỏ”” nhanh chóng dựng người sẵn sàng xuất trận

“Thực ra mà nói thì em cũng xinh đẹp lắm mà Saeko....em cũng đừng đầy đọa mình như vậy chứ...anh cũng thích em mà” Ren nở một nụ cười nhạt cúi người xuống liền hôn vào đôi môi quyến rũ của cô một hồi rồi mới trả lời

“Ngô....” Saeko bị hôn một cách đột ngột, trong lòng Saeko vui mừng không thôi lại thẹn thùng cúi mặt

“Ngài đây là tỏ tình sao?” Suy nghĩ một hồi, Saeko mới từ từ lấy dũng khí lên nhìn thẳng vào mặt cậu nói nhỏ

“Đúng vậy, anh muốn em trở thành vợ “ Ren gật đầu một cái vừa nói

“Vậy thì thứ cho em khó lòng nào chấp nhận việc này ạ!” Saeko một vẻ mặt buồn bã

“Sao lại thế chứ Saeko? “ Ren đột nhiên hoang mang một cái, không biết liệu quyền năng của cậu có xảy ra lỗi gì hay không

Saeko sợ cậu hiểu nhầm việc cô không thích cậu nên vội vả giải thích:“ Không phải em không thích ngài, mà là em yêu ngài thế nhưng em không cảm thấy mình có tư cách để có thể đứng ngang hàng với ngài được “

“Cho nên em muốn trở thành một hầu cận ở bên cạnh ngài là đủ rồi ạ, ngài không cần thiết phải hạ mình cùng ngang hàng với em” Saeko lùi lại một cái rồi quỳ xuống tỏ vẻ tôn kính Ren như một vị thần linh mà cô thờ phụng

Mặc dù cô đúng là bị [Chinh phục] cùng với Rei Miyamoto, tuy nhiên việc chinh phục cô đúng trở thành thuộc hạ cho cậu, nhưng cô chỉ biết là mình nên nghe theo mệnh lệnh mà Ren đưa ra thôi

Còn với [Tôn quý] đã buộc cô phải giữ thân phận thấp hèn này, thì cảm giác của cô mới không thấy áy náy đó

Chính cô cũng cho rằng, cô chỉ thích hợp làm người hầu, mà cảm giác yêu từ [quyến rũ] thì làm cô không muốn xa rời

“Được rồi, em đứng lên đi....em là hầu cận trung thành của ta mà” Ren vội đỡ cô đứng dậy

“Xin tự giới thiệu, em là Busujima Saeko, là hầu cận trung thành của ngài thưa bệ hạ” Saeko bị Ren đỡ đứng dậy, cảm giác được Ren đối xử ân cần làm cô rất phấn khích, nhưng cô cũng không quên đi lễ nghi cần thiết mà nghiêm túc lên tiếng

“Được rồi....cũng là thời điểm em nên nhận lấy phần thưởng của mình rồi đấy” Ren chỉ chỉ “”thằng nhỏ”” đang cương cứng của mình

Làm gương mặt của Saeko bỗng chốc đỏ lên, cô nói:“ Cám ơn sự ban thưởng của ngài”

Ren lên giường mà ngồi xuống, để “”thằng nhỏ”” chĩa đầu của nó về phía Saeko

Còn Saeko thì quỳ trên mặt đất với đôi tay đang cầm lấy “”thằng nhỏ”” từ từ vuốt ve lên xuống

Vì Saeko còn thiếu khuyết kinh nghiệm với những chuyện mẫn cảm như thế này, cho nên để kích thích được “”thằng nhỏ”” sẽ tốn được một quãng thời gian

Vuốt ve một hồi, Saeko cúi đầu xuống há miệng ra ngậm vào dương v*t của cậu bắt đầu chậm rãi ngậm mút liếm

Chiếc lưỡi mềm mại thè ra,không ngừng liếm lấy thân dưới dương v*t:“ Ưm...sụp...sụp...sụp....”

Dùng đầu lưỡi của cô tiếp xúc xung quanh đầu khấu một cách chậm chạp đồng thời tuyệt không ghét bỏ những phần bẩn thỉu cũng như lỗ đái hay vành khấc của cậu, liếm loát từng vị trí

Làm sạch toàn bộ “”thằng nhỏ”” chỉ với một chiếc lưỡi mềm mại

Cô không chỉ không hề ghét bỏ hương vị đó, mà dường như là hương vị đó rất ngon, đầu lưỡi đỏ hồng từ từ nuốt hết hương vị tanh hôi vào trong miệng như đây chính là phần thưởng

“Không tệ đâu...” Ren thoải mái mà khen ngợi, cảm nhận lấy chiếc miệng nhỏ xinh mềm mại của Saeko đang làm hết sức mình mà ngậm túi tinh của cậu

Đặc biệt ở góc độ này cậu có thể nhìn thấy cô nàng đang cúi đầu xuống dưới dương v*t mà liếm, trông cực kỳ gợi cảm vô cùng

Saeko cảm giác tới cơ thể của mình càng lúc càng nóng bức, làm cô muốn xé toạc bộ nữ sinh mà cô đang mặc ra vậy

Nhưng cô vẫn chăm chú dâm đãng mà ngậm hẳn thân dương v*t to dài vào mồm, sau đó tiếp tục bú mút một cách dâm đãng

“Chụt...chụt...chụt...~”

Âm thanh khiếm nhã từ miệng Saeko không ngừng phát ra

Dù được hầu hạ bằng mọi khả năng của Saeko, nhưng Ren còn chưa thỏa mãn

Thế là cậu nắm lấy đầu của Saeko rồi úp xuống, để cả dương v*t chui tọt sâu vào cổ họng của cô

Buộc cô phải duỗi cổ ra, hy vọng chứa được hết dương v*t vào mồm

“Tuyệt lắm” Ren vừa nói, vừa nhét “”thằng nhỏ”” ép sâu vào trong cổ họng của Saeko

Chỉ thấy cây dương v*t to dài của cậu cứ biến mất một cách thần kỳ trong miệng của Saeko, rồi rút ra mang theo cả đống nước bọt trong suốt bao phủ lấy “”thằng nhỏ””

Bờ môi thiếu nữ cũng ướt đẫm tràn trề, chỉ cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu mà nuốt vào dương v*t to lớn này

Cũng không tránh việc bị sặc một chút do thiếu kinh nghiệm, cô cũng nhanh chóng nhả ra rồi ho khan một cái

“Anh đến đây...” Ren cũng không có ép Saeko quá mức, lập tức bắn tinh dịch của mình lên trên gương mặt xinh đẹp và lên trên cả mái tóc suôn mượt của cô

Làm Saeko theo bản năng nhắm mắt lại nhận lấy tinh dịch đến khi cậu bắn xong

“Đây...đây là tinh dịch của ngài sao?” Saeko dùng tay của mình, rồi lè lưỡi ra liếm một cái:“ Thật kỳ lạ...nhưng em thích nó” Rồi nở một nụ cười hạnh phúc nhìn Ren

“Em là của anh, Saeko....chỉ vĩnh viễn thuộc về anh thôi” Ren dùng tay của mình nâng lấy cằm của cô vừa dùng ngữ khí đầy rắn chắn của mình tuyên bố chủ quyền

“Ừm....em vốn chính là hầu cận trung thành của ngài”

“Với tâm hồn và thể xác hoàn toàn thuộc về ngài thưa bệ hạ”

“Em sẽ trở thành một thanh kiếm...” Saeko nói đến đây liền bị Ren xen vào:“ Và là một cô gái đầy hạnh phúc luôn đợi chờ anh trở về”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.