Đồng Nhân: Survival

Chương 185: Chương 185: Trở về với quán ăn




....

Trước khi đến dãy núi thép,Ren nghĩ rằng cậu cần điều tra một số ít thông tin trước khi đi cái đã, muốn chiêu mộ người ta chí ít phải có gì đó người ta mới thu phục mình chứ không thể khơi khơi lên mà không mang theo gì được

Thành Mildar

Nhà hàng nhỏ của Ren

Trong quán, vẫn là hoạt động buôn bán những món ăn vô cùng tấp nập giống như mọi khi

“Quý cô Shinobu, cho tôi một phần Takoyaki với một ly bia mạnh nhé!” Một thực khách có thân phận là một người lính lên tiếng sau đó liền quay về nhìn những thực thách khác vừa ăn thử một ít đồ nhắm miễn phí

“Có ngay, vui lòng chờ một lát!” Âm thanh Shinobu từ trong nhà bếp vang vọng ra ngoài

Rất nhanh, Shinobu liền đem khẩu phần Takoyaki và một ly bia ra bàn để Capheny có thể mang khẩu phần ăn đó đến cho người lính

Riêng Roxie thì dọn dẹp,bé Annette thì cũng mang ra một số món với Capheny

“Của anh đây!”Capheny nhẹ nhàng đặt phần ăn xuống lên bàn

“Ô....cám ơn...!” Người lính đỏ nở một nụ cười hài lòng nhìn món ăn đang tản ra hương thơm nồng của đồ ăn

Người lính này nhanh chóng dùng một cây tăm ghim vào viên Takoyaki (mực viên chiên) đang còn nóng rồi bỏ vào trong miệng nhai nhóp nhép với gương mặt thỏa mãn:“ Khú....Món ăn ở quán này lúc nào cũng ngon thật đó Hanz!”

“Lúc nào cũng đều vị, được ăn ở đây đúng là một điều vô cùng hạnh phúc!!” Người nói chính là Ron, một người lính hay

“Còn phải hỏi sao Ron?” Hai người lính đang nói chuyện,họ vốn chính là khách quen ở đây, và họ cũng là những người lính đầu tiên xuất hiện ở quán với món ăn đầu là kimbap (Cơm cuộn)

“Cạn ly!!!” Một tên đại kiếm sĩ trông khá là điển trai giơ lên ly bia của mình một cách hào hứng rồi uống một cách sung sướng rồi trò truyện với đồng đội của anh ta

“Phù!! Ngon tuyệt!”

“Bia ở đây đúng là số dzách” Tên đại kiếm sĩ, cũng là một người thám hiểm mới tới thành phố Mildar này nhờ sự giới thiệu của bạn bè đã từng nếm thử mỹ thực ở nơi đây, vừa uống xong liền lấy một miếng gà chiên chấm với nước sốt và ăn một cách ngon miệng

“Uống đi nào mấy nhóc!”

“Uống mừng khi trở về sau chuyến phiêu lưu đi nào!” Tên đại kiếm sĩ kia giơ lên lia bia về phía đồng đội của anh ta vừa hào hứng nói

“Đúng rồi, đồ nhắm nửa, nếm thử lúc nóng đi, chúng ngon tuyệt đấy!” Có vẻ như tên đại kiếm sĩ đã giới thiệu quán cho đồng đội của anh ta

“Thơm thật đấy, những cũng thử xem sao?” Một cô nữ kỵ sĩ ngửi ngửi một cái, nhẹ nhàng cầm lên một viên gà chiên mọng nước cho vào miệng

“Rột...” Một tiếng giòn vang lên ngay trong khoang miệng, cùng với hương vị của gà bùng nổ làm cô kỵ sĩ đó hai mắt sáng lên, cô vui vẻ hô to:“ Thật ngon!” rồi tiếp tục ăn thêm phần ăn của mình

“Hahah...quán ăn này không tệ chứ!” Tên đại kiếm sĩ có vẻ mặt tự hào cười ha hả

Cũng vì thế, vốn Mildar là thành phố có lượng dân dần dần di tản sang thành phố khác nay đã hấp thu được một lượng dân mới nhờ vào món ăn phong phú ngon bổ rẻ và khu nghỉ ngơi rẻ tiền đã kiếm bộn được phần nào

Tất nhiên, đã mở quán thì Ren đương nhiên có nghĩa vụ đóng thuế, nhưng số thuế mà cậu đóng chả được bao nhiêu tiền so với số tiền cậu kiếm lời từ quán hằng ngày

Không bao lâu sau, Ren nhanh chóng bước ra từ cửa sau của quán

“Oh...Ren, ngài đã trở lại” Shinobu thấy Ren xuất hiện, gương mặt cô liền lộ vẻ vui mừng mỉm cười, cũng không có ngưng việc nấu nướng mà cô đang làm

Nhưng đến khi thấy cậu mang theo một cỗ máy thì, gương mặt của Shinobu có vẻ ngơ ngác một tý:“ Ngài chủ quán?”

“Đừng bận tâm, thứ hay ho mới thôi!” Ren nở một nụ cười thần bí kéo cổ xe này ra rồi đóng lại Warp Door

“Ô chủ quán....lâu rồi mới thấy anh đấy....dạo này có món gì mới không?” Ron thấy Ren đang kéo một cái mấy, liền lễ phép giơ tay chào

“Món mới? Đúng là có đấy!” Ren cười một cái

Trong khi đó, có một số người mới tới xuất hiện với vẻ mặt nghi hoặc:“ Kia là chủ quán sao? Trông thật trẻ tuổi!”

“Hahah, ta biết mấy nhóc nghĩ gì trong đầu đấy, tuy chủ quán nhỏ tuổi vậy thôi chứ tay nghề cực kỳ cao siêu đấy!”

“Mỗi món ăn đều chưa từng làm cái lưỡi của tôi thất vọng cả” Tên đại kiếm sĩ cười lớn:“ Không biết lần này sẽ là món gì đây!”

“Đúng là có món mới, nhưng thứ này là món ăn vặt nhỏ!”

“Món ăn vặt nhỏ?”

“Nó là kẹo!” Ren cười một cái rồi kéo cái máy làm kẹo bông mang đến một góc

Đột nhiên, một người có hình dáng giống như là một con rồng cao mét xuất hiện ở trong quán với nụ cười thân thiện:“ Chủ quán, cho tôi mấy món phô mát!”

Hiển nhiên, người này là một trong số những người quen của quán

“Được rồi, chờ một lát đi Dred!” Ren lên tiếng, sau đó liền đổ vào một mớ đường kết tinh vào trong cái khung, rồi đốt lửa lò lên

Sức nóng nhanh chóng nung chảy đường kết tinh thành dung dịch, thì Ren nhanh chóng kéo guồng máy ở trên để cái khung xoay mạnh, tạo ra lực li tâm tạo ra từng sợi đường mỏng manh

“Hôm nay có món mới, nên mọi người được phép ăn thử một cây kẹo!” Ren nhanh chóng làm ra những que kẹo bông rồi từ từ đưa cho từng người

“Tôi trước” Tên đại kiếm sĩ nhanh chân tới trước và nhận lấy một que kẹo bông vừa chăm chú đánh giá:“ Ô...hình dáng trông kỳ lạ nhỉ?”

“Cứ như mây ấy, mà kệ!” Tên đại kiếm sĩ há miệng ra rồi cạp thử một miếng

“Ực...” Nhẹ nhàng nuốt một cái ực, rồi bung người lộ vẻ mặt phê pha với đôi mắt phát sáng:“ NGON TUYỆT!!!!!”

“Sao nó ngon thật sao?”

“Cậu không đùa chứ?” Nữ kỵ sĩ thấy tên đại kiếm sĩ kia đang sướng run người liền đứng dậy dùng vẻ mặt tò mò đầy nghi ngờ lên tiếng

“Đây của cô đây!” Ren đưa tiếp một cây kẹo bông cho nữ kỵ sĩ kia

“Cám ơn!” Nữ kỵ sĩ kia gật đầu cảm ơn một cái rồi nhẹ cắn một miếng

“Ôi...ngon tuyệt!!” Ánh mắt của nữ kỵ sĩ biến thành hình trái tim, cô cảm thấy ngất ngây với vị ngọt đang tan chảy trong miệng

“Phiền anh cho tôi thêm một cây đi chủ quán!” Nghe được lời khen từ đại kiếm sĩ và nữ kị sĩ

Những người khác nhanh chóng nhao nhao đến gần để thử một cây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.