[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 96: Chương 96: Cái gọi là tình thú




Đối với bằng hữu của tiểu nhi tử Inuyasha, Irasue đương nhiên sẽ nồng hậu tiếp đón, theo cách mà vị phu nhân này nghĩ là tốt đẹp.

Vì vậy, đám người Kagome lúc này đang cố gắng chống lại khóe miệng cười đã muốn cứng ngắc mà tiếp tục ngồi lại tham dự yến tiệc Tây quốc chủ mẫu chiêu đãi.

Kagome vô lực phun tào, ánh mắt đăm đăm nhìn về đối diện. Kikyo kỳ quái liếc nhìn nàng, nghi hoặc chuyển mắt theo. Phía đối diện cũng chỉ có hai huynh đệ Inuyasha đang “ thâm tình nhìn nhau “.

Một đoàn quạ đen bay qua ót Kikyo. Vu nữ hắc tuyến thu lại cái nhìn, không khỏi quan ngại tương lai nếu mình đi cùng nhóm người này.

Sao ai cũng không bình thường chút nào vậy?

Irasue thâm ý liếc nhìn thiếu nữ trẻ trung ngồi ở hàng đầu, đôi mắt tinh tường cùng Sesshomaru phía đối diện trừng nhau.

Irasue →_→ ≧﹏≦ Nha nha,cái kia nữ nhân cùng tiểu cẩu cẩu có quan hệ gì a?

Sesshomaru ←_←: “..... “

Người này lại phát cái gì điên nữa đây?

Sát điện hạ thông minh coi như không nhìn thấy, mặc cho Irasue tức giận hít thở không thông trên ngự tọa. Chỗ đó vốn dĩ là của Sát điện hạ, nhưng bản tính của hắn thì các ngươi đều biết rồi đó.

Inuyasha giật giật khóe miệng nhìn hai vị đại gia trước mặt. Bọn họ lại đang làm cái quái gì vậy?

Quần thần phía dưới lén lút hai mắt nhìn nhau. Ánh mắt qua lại tóe lửa.

Đại thần Giáp:→_→ Đám nhân loại yếu ớt này làm gì ở đây?

Đại thần Ất:= ̄ω ̄= Ai biết! Ngươi có giỏi đi mà hỏi!

Đại thần Giáp:←_← Ta còn chưa ngu. Tĩnh xem kỳ biến rồi tính tiếp.

Đại thần Bính ⊙﹏⊙ Nga ~~~

Không khí quái dị tiếp tục bao phủ chủ cung điện, cho đến tận khi có một người nữa bước vào. Quần thần từ xa quét mắt, lại rất nhanh thu hồi tầm nhìn không dám tiếp tục ngẩng đầu nữa. Hơi thở nguy hiểm phát ra từ người nọ còn chưa phải thứ bọn họ có thể chống lại chỉ bằng can đảm hão huyền.

Người tới đương nhiên là Mikazuki đã rời đi trước đó. Trên mái tóc ngân bạch dài quá phận vẫn còn bốc lên hơi nước mịt mờ nóng hổi, có vẻ hắn xuất dục còn chưa được bao lâu. Vạt y phục màu tuyết hơi mở ra, hữu ý vô tình để lộ xương quai xanh tinh xảo. Vô số con mắt vô thức đảo qua, lại vội vàng ôm mũi cúi gằm. Irasue hai mắt nhìn chằm chằm Mikazuki, nhìn đến hắn còn tưởng bản thân kỳ thực chưa mặc y phục tử tế đã chạy đến:

“Phu nhân, có việc?”

Tây quốc chủ mẫu dường như không có vấn đề gì thu hồi tầm mắt:“ Nga~Không có gì. Nãy giờ chờ chính là ngươi.... Ngươi mỗi lần tắm rửa đều lâu như vậy?”

Đám người phía dưới vểnh tai lên nghe,lại không khống chế được bổ não một chút. Inuyasha giật giật khóe miệng, trừng mắt:“ Mẫu thân... “

Lại bắt đầu đùa giỡn không đứng đắn.

Irasue không cam lòng thu hồi tâm tư không mấy bình thường của mình. Kagome từ lúc nhìn thấy Mikazuki bước vào liền chưa từng dám đặt tầm nhìn của mình lên người hắn. Thấy Mikazuki đã về đến chỗ ngồi bên cạnh Sesshomaru, thiếu nữ mới dám ngẩng đầu lên. Không nghĩ đến chỉ một lần cùng người nọ va chạm mà sợ hãi đã ăn sâu vào tiềm thức của nàng như vậy, khiến nàng gần như lập tức theo bản năng cúi đầu.

Kagome rõ ràng nghe được câu tán thưởng rất nhỏ từ vị trí của Kikyo:“ Thật khiến người ta ghen tị vì khuôn mặt này a.... “

Kagome cười khổ, cố nén bình tĩnh để có thể biểu hiện bình thường hơn.

Ít nhất không muốn bị đối phương đánh phủ đầu như vậy.

Nhìn rõ đôi mắt đã trở lại màu sắc bình thường của nó, Inuyasha thở phào nhẹ nhõm, một bên vẫn không yên tâm hỏi khẽ: “ Sama? Thực sự ổn rồi sao?”

Người nọ cười khẽ chớp mắt, hơi nhướng mi nhìn hắn. Thiếu niên cuối cùng cũng buông lỏng được tâm tình, không khỏi liếc mắt nhìn Sesshomaru đang ung dung hoa quý ngồi cạnh.

Ngươi còn không mau quan tâm hỏi han một chút? Ít nhất cũng muốn biểu hiện tấm lòng coi nào!

Sesshomaru nghiêng đầu, coi như nhìn không thấy.

Liên quan gì đến hắn đâu? Người kia ngay từ đầu sẽ không để ai khác nhúng tay vào chuyện của riêng mình, hắn sáp vào hỏi cũng sẽ chỉ khiến mọi chuyện rắc rối thêm. Nếu hắn hỏi, khẳng định người kia sẽ không giấu diếm nửa lời, nhưng Sesshomaru hắn còn chưa muốn quản rộng đến vậy. Chuyện của người kia, vậy liền để người kia tự mình xử lý, hắn sẽ không nhúng tay vào những chuyện riêng tư như thế này.

Thắt lưng đột nhiên bị người hung hăng ngắt một cái. Sesshomaru không kịp phòng bị sặc nhẹ, suýt nữa đem cả ngự thiện phun ra. Hắn quay đầu, thấy đầu sỏ bên cạnh đang trừng to mắt nhìn hắn.

Sesshomaru không chút khách khí vươn tay thần tốc nhéo má cái kẻ gan phì dám tập kích hắn. Inuyasha phản ứng chậm kêu lên thành tiếng: “ Ui da! Sesshomaru! Ngươi cái tên khốn này! “

Toàn bộ mắt trong chủ cung đều tụ tập trên người bọn họ, tất nhiên là trừ một người. Mikazuki ưu nhã nâng chén, cười nhạt:“ Chư vị, có vấn đề gì lớn sao?”

Lập tức gần như toàn bộ ánh mắt đều nhanh chóng tản đi. Kagome nhìn chằm chằm Inuyasha ở đối diện, trong lòng trỗi dậy buồn lo vô cớ.

Tại sao Inuyasha lại thân thiết với Sesshomaru như vậy? Cho dù kiếp này xuất hiện rất nhiều thay đổi, nhưng cũng không thể nào kéo gần quan hệ như vậy! Không hiểu vì sao thiếu nữ luôn có cảm giác không an toàn mỗi khi nhìn thấy hai người bọn họ đi cùng nhau. Không phải là vì ác cảm vốn tồn tại từ kiếp trước, mà là dự cảm có chút vô lý của nàng.

Nàng luôn có cảm giác Sesshomaru bất cứ lúc nào cũng có thể cướp đi Inuyasha khỏi tay nàng.

Đem thần thái của thiếu nữ toàn bộ thu hết vào mắt, Mikazuki nhàn nhạt nhấp một ngụm rượu ủ từ gạo nếp của nhân loại tiến cống. Kagome hình như vẫn chưa nhận thức được Inuyasha ngay từ đầu vốn đã không nằm trong tầm với của nàng thì phải.

Miroku từ lúc Mikazuki xuất hiện liền vẫn luôn dán chặt mắt vào hắn, nước miếng chảy ròng ròng bên miệng.

Sao lại có người xinh đẹp như vậy a? Thật khiến người ta mê muội.

Sango ngồi cạnh ẩn nhẫn kéo tóc hắn, khiến Miroku không khỏi hít một ngụm khí lạnh: “ Đau đau đau đau đau...... Sango-chan, có gì từ từ nói..... “

Khu ma sư nhỏ giọng rít từng tiếng một bên tai hắn: “ Thu ngay ánh mắt thèm khát ấy của ngươi lại. Người nọ không phải người mà ngươi đánh chủ ý được! “

“ Sango.... “Miroku nhăn mặt cứu vớt da đầu của mình, thông minh lùi xa một chút. Hắn vừa thở phào ngẩng đầu lên đã thấy Inuyasha hai mắt tràn ngập nghi ngờ nhìn hắn. Ánh mắt kia rõ ràng đang nói: Ngươi quả thật dám đánh chủ ý lên người sama.

Một luồng khí lạnh thổi dọc sống lưng của Miroku. Pháp sư trẻ tuổi lén lút lau mồ hôi, cười trừ nhìn về phía khác.

Yến tiệc về sau liền tẻ nhạt đi rất nhiều. Trên cơ bản cũng chỉ có mấy người phía trên mắt qua mày lại, thi thoảng Irasue nói vài câu “ thăm hỏi “tốt bụng, còn lại quần thần phía dưới trước sự có mặt của Mikazuki đều không dám hé răng một khắc nào.

Tuy tin tức tiểu thư Akiko làm phản cũng chỉ là do vài cung nữ truyền nhau nghe, nhưng trưởng lão hôm nay vắng mặt đã đủ để bọn họ tự mình nhận thức hậu quả gây ra nếu dám nhúng tay vào việc của người kia. Thế gia hiện diện tại nơi này đều mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, không ai dám biểu hiện quá phận. Nghe nói Akiko trước đó đã bị trưởng lão tự tay giam lỏng trong phòng riêng của mình, không biết hiện tại thế nào rồi.

Thật vất vả chờ đến khi yến tiệc kết thúc, ai nấy đều mệt mỏi lết tấm thân tàn về nhà.

Inuyasha hạ mình xuống giường, tứ chi giãn rộng thoải mái thở dài. Hắn vừa nhắm mắt chuẩn bị tiến vào giấc ngủ, một vật thể không rõ nguồn gốc độp một tiếng bay trúng đầu hắn.

Thiếu niên vẻ mặt tức giận bò ra khỏi chăn đệm, phát hiện thủ phạm không ai khác ngoài ca ca đáng kính của mình. Bạch y thiếu niên vẻ mặt chính sắc đứng bên cạnh giường, lạnh nhạt giương mi:“ Về cung điện của ngươi.”

Hồng y thiếu niên nháy mắt mấy cái, một lần nữa chui vào trong chăn:“ Mẫu thân nói cung điện của ta đang tu sửa, tạm thời ở lại chỗ này. “

Hai ngày trước hắn phải khổ bức ở lại chủ điện của mẫu thân, hôm nay đừng hòng hắn dấn thân vào chỗ chết.

“ Đứng dậy! “ Sesshomaru bình tĩnh túm y phục thiếu niên kéo ra. Không muốn về chủ cung cũng đừng hòng cắm rễ ở chỗ hắn.

“ Ngươi mơ tưởng! “ Inuyasha nghiến răng nghiến lợi chống trả, một tay ôm chặt khung cửa nhỏ gần đó:“ Ta còn muốn sống lâu hơn nữa. “

Sát điện hạ nhẹ nhàng bắt được cổ chân hắn, tiếp tục dùng lực kéo:“ Ta không nói lần hai. “

Inuyasha chết sống không chịu buông ra. Cánh cửa rất không cho mặt mũi kẽo kẹt vài tiếng. Sesshomaru đen mặt, vừa muốn đánh ngất thiếu niên, một tiếng răng rắc vang lên. Cả hai ngẩn người, bốn mắt nhìn nhau.

Mikazuki thật vất vả đem đám người Kagome đá về cung điện dành cho khách nhân, suy tư một chút liền quyết định về cung điện nhắn trước Sesshomaru một tiếng. Không nghĩ đến hắn vừa mới chuẩn bị đẩy ra cửa điện, bên trong đã vọng ra thanh âm ầm ầm đổ vỡ.

Mikazuki ngẩn ra, kinh hãi vọt vào. Cư nhiên có người to gan tập kích hài tử của hắn ngay giữa hoàng cung Tây quốc?

“ Điện hạ! Nhị điện hạ! Có chuyện......”

Mikazuki nghẹn lời nhìn cảnh tượng trước mắt.

Inuyasha lồm cồm bò ra từ đống đổ nát, tức giận túm cổ áo Sesshomaru lắc lấy lắc để:

“ Ngươi kỳ thật muốn giết ta đi? Không phải chỉ là ngủ nhờ một hai ngày thôi sao? Chúng ta có thù oán gì hả? “

Mỗ gia trưởng giật giật khóe miệng, lớn giọng khụ một tiếng. Cũng may hai vị đang tranh chấp còn cho hắn mặt mũi tạm thời dừng tay lại. Mikazuki cười ôn hòa mở miệng:

“ Nhị điện hạ, trước có thể xuống khỏi người của điện hạ sao? Tuy như vậy rất tình thú nhưng ta nghĩ chúng ta vẫn nên đàng hoàng nói chuyện một chút. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.