[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 177: Chương 177: Chương 140




Tế đàn nhỏ của Hồ tộc lại chào đón một đại khách nhân khác, một người mà Sesshomaru nhìn thấy là đau đầu.

“ Tiểu cẩu cẩu! “ Irasue như một cơn gió nhào đến, lại bị Sesshomaru vô tình túm lại: “ Để hắn nghỉ ngơi. “

Mẫu tử hai người vừa gặp mặt đã bắt đầu chiến tranh trong yên lặng. Mikazuki đau đầu day trán, hạ giọng: “ Hai người rốt cuộc có muốn chấm dứt chuyện này nhanh nữa không? “

Irasue không cam lòng trừng mắt, cuối cùng cũng ổn trọng hơn. Naraku đứng tựa lưng vào một gốc cây gần đó, lặng im quan sát đôi mẫu tử kỳ lạ này.

Chuyện xấu không hướng bên ngoài khoe, Mikazuki cẩn trọng dặn dò: “ Chuyện còn lại ở đây đành nhờ phu nhân xử lý. Ta còn có việc trong người, không ở lại lâu hơn được nữa. Nhớ thay ta gửi lời cáo biệt đến nhị điện hạ. “

“ Chờ, chờ đã!” Irasue đương nhiên không thể thả người khi mà bản thân còn chưa hiểu gì: “ Cáo biệt là ý gì? Ngươi không chờ Inuyasha tỉnh lại?”

Người kia khẽ cong môi, Irasue lập tức cảm giác trong tay trống rỗng. Rõ ràng người vẫn đang đứng trước mặt, Tây quốc chủ mẫu lại thấy bàn tay mình xuyên qua bóng dáng trước mặt, làm cách nào cũng không chạm tới: “... Mika-san?”

“ Cũng đã đến lúc ta nên rời đi rồi, cho dù sẽ không lâu lắm. “ Mikazuki thở dài, buồn rầu nói: “ Nếu chờ đến lúc nhị điện hạ tỉnh lại, ta sợ mình sẽ lại nhịn không được mà phân liệt a... “

Irasue giật giật khóe miệng, bao nhiêu bi thương vừa ngóc đầu dậy đã bị một lời kia nhấn chìm toàn bộ: “ Nếu ngươi đã nói vậy, ta có níu thêm cũng không có tác dụng. Ngươi còn muốn căn dặn gì sao?”

Đôi mắt tím biếc đảo qua Inuyasha đang ngủ say trong lòng Sesshomaru, tiếc nuối nói: “ Đúng là có một số. Hồ tộc cao tầng và binh lực của bọn họ đã sụp đổ, kế tiếp Hồ tộc con dân hẳn là sẽ theo Tây quốc tiếp quản, phu nhân e là sẽ phải vất vả thêm vài tháng. Trước khi rời khỏi nơi này, phu nhân chịu khó thay ta sắp xếp cho hai người Higurashi tiểu thư, có lẽ bọn họ cũng chỉ mới chạy xung quanh đây thôi. Ở Hồ tộc còn có một người bạn nhỏ của nhị điện hạ, nhớ đừng bỏ quên. Còn nữa, nếu nhị điện hạ không hỏi, không cần lộ ra chuyện ta rời đi. Hài tử trong bụng có lẽ phải rất lâu mới có động tĩnh, không nên gấp làm gì.... “

Irasue chưa bao giờ nghe Mikazuki nói nhiều như vậy, quả thật muốn hôn mê, nhờ thế mà còn chưa phát giác vấn đề trong lời nói. Sau khi nhận được cái gật đầu xác nhận của Irasue, Mikazuki mới an tâm quay đầu, nói với Naraku đứng chờ nãy giờ:

“ Chúng ta đi. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.