So với suy nghĩ của Mikazuki không lệch chút nào chính là sự bế tắc trong việc tìm đường giải thoát cho cảm xúc đang dần dồn nén của Kagome.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới bản thân sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy từ suy nghĩ của chính mình. Cho đến hiện tại, nàng chỉ có thể tạm gác lại mớ hỗn độn trong đầu, dành ra một khoảng trống để chứa đựng nhiều thứ khác. Chẳng hạn như hiện tại.
“ Kikyo. “ Tiếng gọi của Kagome tạm thời ngăn lại hành động chọc phá Kohaku của Kikyo. Vu nữ nghi hoặc quay đầu, chỉ thấy Kagome ngập ngừng nhìn nàng:
“ Ngươi có thể dùng linh lực sao? Chính là thứ mà ngươi xem được đó? “
Kikyo nháy mắt mấy cái, không chắc chắn ngẩng đầu nhìn trời:“ Ý ngươi là..... cái thứ có tác dụng thanh tẩy gì đó sao? “
Thiếu nữ gật gật đầu, vẻ mặt vừa lo lắng vừa chờ mong nhìn nàng. Kikyo không hiểu vì sao Kagome sẽ có loại vẻ mặt này, nhưng vẫn thành thật trả lời :“ Cái đó thì ta không chắc cho lắm. Ngược lại chưa có thử qua lần nào. “
Hai người bốn mắt nhìn nhau, quyết định xắn tay áo thử một lần. Ít nhất nếu thành công, Kikyo có thể là người đảm nhiệm thanh tẩy trợ giúp trong khi Kagome còn chưa thể tìm ra nguyên nhân suy giảm lực lượng. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là Kagome muốn đem chuyện xảy ra nói với Inuyasha.
Nếu hắn biết được, nhất định sẽ không đồng ý để nàng tiếp tục đồng hành. Bất kể là vì an toàn của Kagome hay khả năng chiến đấu của nhóm thì việc này cũng chắc chắn không phải điều Kagome mong muốn.
Kikyo có chút nóng lòng, háo hức chuẩn bị bắt tại vào việc. Ngay khi nàng sắp chạm vào vị trí mà Kagome chỉ ra, có tiếng xé gió lao vút đến. Shippo ở một bên lập tức phản ứng, kịp thời đem hai người đẩy về phía Kohaku.
Bốn người tức khắc lăn thành một đoàn. Kế tiếp là giọng nữ sốt ruột phát ra:“ Kohaku! “
Kagome vừa vất vả chui ra khỏi “ núi người” trên lưng, trước mặt liền xuất hiện một đôi giày màu đen. Thiếu nữ ngẩn người, kinh ngạc ngẩng đầu:
“ Sango?”
Không thể nào! Rõ ràng sau sự kiện gia đình Sango, nữ khu ma sư trẻ tuổi còn không biết được sự tồn tại của Kohaku, quan trọng hơn là địch ý của Sango đến quá đột ngột, Kagome không nghĩ thêm được gì nhiều.
“ Ai lại vô duyên như vậy a? “ Kikyo trợn mắt nhìn đoản đao ghim trên vị trí khi nãy của mình, “ khẩu ngôn đại bác lập tức “ bắn liên thanh:
“ Không biết lão nương còn chưa muốn chết sao? Đây không phải trò chơi chết rồi có thể hồi sinh, chết liền là sấp mặt hoàn toàn hiểu không? Lão nương đắc tội gì với ngươi? Không lẽ ghen tị với khuôn mặt của ta ?”
_________________