Đông Phương Thần Long

Chương 11: Chương 11: Vĩ Thanh




Dưới y thuật cao minh của cung chủ, cùng với Phong Tranh săn sóc sắc thuốc mỗi ngày, Đông Phương Tình lại mỗi ngày chằm chằm nhìn nàng uống thuốc, nghỉ ngơi điều dưỡng 10 ngày sau Vân Thủy Tâm đã hoàn toàn khôi phục sức khỏe.

Dưới sự kiên trì của Cung chủ và mọi người, Đông Phương Tình và Vân Thủy Tâm một lần nữa chọn ngày lành để cử hành hôn lễ.

Lần này Đông Phương Tình cũng không cần phải một mình đi ra bên ngoài mời rượu nữa, vì để cho mọi người cùng vui mừng, chú rể trước sự chứng kiến của mọi người, vén lên khăn đỏ của tân nương, sau đó mọi người cùng nhau dùng bữa tối, cuối cùng mới cùng nhau trở lại tân phòng.

Thời gian này nghỉ ngơi ở Vân Lưu Cung, Vân Thủy Tâm chưa từng lại đeo khăn che mặt lên, nàng luôn lấy khuôn mặt thật gặp mặt mọi người. Nàng không ngờ, bên trong Vân Lưu cung không có một ai bình luận về dung mạo của nàng, đối xử với nàng như người bình thường, điều này làm cho nàng rất cảm động, bắt đầu có tình cảm với Vân Lưu cung.

Một ngày này tân hôn có bốn đôi, không nhiều không ít cũng giống như lần trước, chỉ là lần trước là hôn lễ của Tứ tỳ, lần này hôn lễ là của các đường chủ.

Trăng treo cành liễu, bốn đôi tân hôn đi vào động phòng, trong Vân Lưu Cung là một mảnh im ắng.

Ám phụng mệnh tới Thần Long cư đưa quà tặng.

“ Ám?” Đang muốn cùng tân nương lên giường, Đông Phương Tình phát hiện ra bên trong phòng có hơi thở khác thường, lập tức ra kiểm tra.

Ám ra vào bất kỳ nơi nào đều không phải gõ cửa. Dĩ nhiên, Ám tuyệt đối ở thời điểm không thích đáng sẽ không vào phòng quấy rầy người ta là được.

Ám đi về phía Đông Phương Tình, đem khay trên tay giao cho hắn.

“ Đây là…” Đông Phương Tình thắc mắc hỏi.

Ám chỉ khẽ chọn mi, sau đó giống như lúc tới, nhanh chóng im lặng biến mất.

“ Ám thế nào?” Vân Thủy Tâm tò mò hỏi.

“ Ta cũng không biết!” Đông Phương Tình để khay xuống, mở ra khăn lụa che bên trên, phát hiện ra ở trong khay chính là kỳ dược độc môn của Vân Lưu Cung: Hàn Ngọc nõn nà! Là quà tặng tân hôn của cung chủ, trên tờ giấy còn ghi cặn kẽ phương pháp sử dụng.

“ Đây là cái gì?” Vân Thủy Tâm nhìn hộp nhỏ hỏi.

“ Hàn ngọc nõn nà!” Đông Phương Tình vừa trả lời vừa cười. Hắn hiểu được dụng ý của cung chủ.

“Hàn Ngọc nõn nà?”

“ Đây là quà tặng tân hôn cung chủ đưa cho chúng ta, cũng là đặc biệt chuẩn bị cho nàng!” Đông Phương Tình giải thích. Hàn ngọc nõn nà là do mười mấy loại dược liệu trân quý phối hợp với nhau, ngay cả quá trình luyện thành cũng hết sức khó khăn phức tạp. Loại thuốc này có được không dễ, đối với việc phục hồi vết sẹo là có hiệu quả kỳ lạ!!!

“Vì ta?” Vân Thủy Tâm không hiểu.

Đông Phương Tình cười, đem quà tặng cất đi.

“ Hôm nay coi như là đêm tân hôn tới chậm của chúng ta, quà tặng có thể để ngày mai thử, nhưng mà đêm tân hôn thì nhất định phải trải qua hôm nay!” bế lấy tân nương, Đông Phương Tình hướng tới mục tiêu là chiếc giường tân hôn của họ.

“ Đêm tân hôn chúng ta đã sớm qua rồi!” nàng đỏ mặt phản bác lại.

“ Hôm nay không giống nhau!” lần trước hắn không có giúp nàng cởi xuống giá y đỏ thẫm, hôm nay hắn nhất định sẽ “ tận tình phục vụ” nàng!!!

“ Mặc Nghiễn ca ca…” Vân Thủy Tâm bị thả lên giường, nàng kéo con búp bê tân lang ra nói: “ Bọn chúng cũng nên ở bên nhau!”

“ Đương nhiên rồi!” Đông Phương Tình lấy búp bê tân nương ra, sau đó đem bọn chúng cột lại với nhau, đặt ở trên đầu giường.

Đây là ước định của bọn họ khi nàng tám tuổi, mà bây giờ rốt cục có thể thực hiện được. Nhìn đôi búp bê, nghĩ tới mười năm chia cắt, đến bây giờ rốt cục có thể ở chung một chỗ, Vân Thủy Tâm cảm động đỏ hồng đôi mắt.

“ Đừng khóc! Hôm nay nàng là tân nương, không được khóc!” Đông Phương Tình khẽ hôn giọt nước mắt của nàng.

“ Vâng!” Nàng gật đầu một cái, áp trán mình vào trán hắn “ Mặc Nghiễn ca ca, ta yêu chàng!” nàng thành kính thầm thì.

“ Ta cũng yêu nàng!” đất trời làm chứng, cuộc đời này hắn chỉ yêu nàng, yêu nàng, yêu một mình nàng!!!

Thiên trường địa cửu, mãi không xa rời!

Màn đỏ buông xuống, nến đỏ tiếp tục cháy, đôi uyên ương trên giường truyền đến nhàn nhạt hơi thở cùng yêu kiều…

Người rãnh rỗi không nên quấy rầy!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.